Chương 287: Cho thêm một bát nữa!
Chương 287: Cho thêm một bát nữa!Chương 287: Cho thêm một bát nữa!
Mấy cô gái khác cùng công ty lại rất chướng mắt với hành vi đó của mấy người đàn ông.
Giao hết mọi chuyện trong nhà cho vợ, còn mình thì ở công ty trộm lười, cũng không biết thích thanh nhàn như thế thì kết hôn làm gì nữa.
Độc thân không tốt à. ...
Ngày 26 hôm nay là ngày đính hôn của Trương Minh Viễn và Lục Thiển.
Sáng sớm Lâm Chu đã ởđi tàu cao tốc trở về thành phố Giang Đông, bảo quản gia lái xe đứng bên ngoài trạm tàu cao tốc chờ cậu.
Sau đó cậu về nhà thay quần áo khác rồi đi tham dự lễ đính hôn.
Đợi đến khi buổi tiệc kết thúc, cậu lại một mình lái Bugatti trở vê Khẩu thành, vội vàng chuẩn bị cho việc bày quầy bán hàng buổi tối.
Quản gia Tôn cảm thấy rất chi là khủng hoảng đối với việc tuần này Lâm Chu đều bày quầy bán hàng tại Khẩu thành, rất sợ Lâm Chu sẽ định cư ở Khẩu thành, như vậy chẳng phải là bọn họ sẽ trở thành người già cô độc canh giữ biệt thự mỗi ngày à.
Lâm Chu chạy xe trên đường cao tốc, về đến Khẩu thành cũng đã nửa đêm.
Sau khi đưa Lâm Chu đi, đám người quản gia đứng trong sân thở dài thườn thượt liên tục.
"Cậu Lâm không ở đây, tôi làm xong việc rồi cũng chẳng còn sức lực gì cả, cứ cảm thấy biệt thự quá trống trải."
"Chuyện của ông chủ sao để chúng ta biết được, cứ làm tốt việc của mình là được rồi. ."
"Haiz, ai ngờ sản nghiệp của cậu ấy lại ở Khẩu thành chứ. Tôi còn tưởng cậu ấy là người ở đây cơ."
"Haizz...'
Nhưng chuyện của ông chủ, quản gia người giúp việc như bọn họ đương nhiên không tiện can dự vào, chỉ có thể nghe theo ông chủ phân phó mà thôi.
Tòa nhà này có thang máy thông lên tầng cao nhất, thế nhưng cần phải có thẻ nhân viên tâng cao nhất thì mới đi lên được.
Lâm Chu gật đầu, lái xe đi thẳng đến bãi để xe.
Ngẫm lại lúc mới có được con xe sang này, khi nào lái nó ra ngoài cũng đều cẩn thận cực, bây giờ cũng có thể yên tâm lên đường cao tốc rồi.
Lúc đến cổng, Lâm Chu còn hạ sẵn cửa sổ xe. Bảo vệ công ty vừa nhìn thấy khuôn mặt của cậu thì lập tức cúi chào, nhanh nhẹn mở cổng.
Tất cả mọi người đều trông có vẻ rất bận rộn.
Cửa thang máy vừa mở ra thì thấy hành lang khu làm việc trên tâng cao nhất.
Còn chưa đến gần, Lâm Chu đã cảm nhận được bầu không khí làm việc căng thẳng rồi.
Lâm Chu lấy thẻ tổng giám đốc mà Hoàng Chính Hạo đưa cho cậu ra, đi thang máy ở bãi đậu xe lên lầu.
Lâm Chu không nói năng gì, lặng lẽ chạy vào phòng làm việc của tổng giám đốc.
Hoàng Chính Hạo đều cảm thấy công việc bây giờ chẳng khác gì với dưỡng lão cả, chỉ cần giúp ông chủ quản lý giữ gìn cao ốc là được.
Người tan tâm lúc 12 giờ tối cũng có nữa.
Thật ra thì tối hôm qua Lâm Chu đã cảm nhận được thời gian làm việc của người ở tòa cao ốc này đều vô cùng dài.
"Ngày nào các anh cũng làm thêm giờ thế à?"
"Cái đó ngược lại là không, mới vừa tiếp nhận một tòa cao ốc, công việc giai đoạn đầu nhất định sẽ bận rộn hơn chút, sau này đi vào quỹ đạo rồi thì không như thế nữa đâu." Không bao lâu sau Hoàng Chính Hạo lại tới.
Thoải mái dễ hơn công việc trước kia nhiều.
Mọi người tăng ca cũng là do mới vừa tiếp nhận, cần phải nhanh chóng hiểu rõ ràng tài liệu của cao ốc Tử Nguyên, đều là mấy công việc xem tài liệu, chỉnh lý văn kiện hợp đồng mà thôi.
"Vậy là tốt rồi, đừng để mệt quá."
Lâm Chu cũng không muốn đoàn đội người làm công mới vừa đến tay mình lại xuất hiện ngoài ý muốn đâu.
"Vâng, nghe ông chủ, tôi sẽ đi nói với họ. Ngoại trừ người trực ban ra thì những người còn lại đều tan tâm."
Hoàng Chính Hạo nhạy bén, cảm giác được ông chủ mới không phải loại người thích văn hóa loài sói. Đối mặt với ông chủ như thế nào, người làm nhân viên như bọn họ đều phải thích ứng mới đúng.
Công ty phải nhận thức được rủi ro nhưng không được ngại rủi ro, nắm bắt nhanh các cơ hội trên thị trường. Nhân viên phải có khả năng "tự lập" cao, nghĩa là có thể tự hoạt động khi thời cơ đến, làm việc cùng nhau một cách tự nhiên
*Công ty phải nhận thức được rủi ro nhưng không được ngại rủi ro, nắm bắt nhanh các cơ hội trên thị trường. Nhân viên phải có khả năng "tự lập" cao, nghĩa là có thể tự hoạt động khi thời cơ đến, làm việc cùng nhau một cách tự nhiên
Lâm Chu gật đầu, thấy thời gian không còn sớm, bèn tiến vào phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn của món mì lạnh.
Nhân viên giúp cậu ngày hôm qua cũng có mặt vào hôm nay.
"Ông chủ, vẫn xử lý giống như hôm qua ạ?"
"Ừm đúng thế."
Lâm Chu bắt đầu nhào bột, suy nghĩ đến những người đang trực ban ngoài kia, lại nhào thêm một ít bột nữa.
Phân lượng hơi nhiều, cậu có hơi không nhào hết được.
Sau đó nhận được máy trộn bột nhân viên đưa tới.
Lâm Chu: ...
Suýt nữa thì quên còn có loại máy móc tiết kiệm sức lực này.
Lâm Chu bấm cho máy trộn bột nhào bột mì thành cục trước, sau đó tranh thủ thời gian chế biến gà xé.
Gà xé tốt tuyệt đối không phải cứ làm đơn giản là được.
Đầu tiên chắc chắn là không được chọn loại ức gà đông lạnh rồi, phải dùng loại ức gà tươi mới cơ.