Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 314 - Chương 314: Không Phải Chứ Chị Gái, Chị Bị Điên Hả!

Chương 314: Không phải chứ chị gái, chị bị điên hả! Chương 314: Không phải chứ chị gái, chị bị điên hả!Chương 314: Không phải chứ chị gái, chị bị điên hả!

Không có xe thì đi cùng người có xe, mấy cô gái đừng xuất phát một mình, không an toàn.

Giả Lam và Hiểu Lâm cảm thấy cách này được, nhiều người cùng đi như vậy cũng rất có cảm giác an toàn.

Hiểu Lâm lái xe đi đón Giả Lam trước, sau đó lại tiện đường chở theo hai em gái trong nhóm cùng nhau theo đại đội lên núi Thao.

Nhưng có người vẫn thật sự không dám đi lại muốn ăn, cũng chỉ có thể kêu shipper.

Kết quả có shipper sau khi nhận đơn, nhìn thấy địa chỉ liền gọi điện thoại đến.

"Alo? Tôi không nhìn thấy nội dung đơn hàng của chị, đi núi Thao mua hai bát hoành thánh?"

Nghe được nội dung đặt hàng mà shipper thuật lại, cô gái khẳng định gật đầu, sau đó phản ứng lại đây là đang gọi điện thoại, shipper không nhìn thấy bèn nhanh chóng mở miệng: "Đúng rồi."

"Không phải chứ, tôi đã xem bản đồ, phía trên hiển thị núi Thao sắp tới vùng ngoại ô rồi, nơi đó có bán hoành thánh hả?"

Sau khi vất vả lắm mới có shipper nhận đơn, giây sau lại gọi điện thoại tới.

"Thật xin lỗi, quá xa, tôi không nhận đơn được, chị hủy đơn nhé."

Lần này hay rồi, mười phút cũng chưa có shipper nào nhận đơn.

Cô gái không tin tà lập tức đặt lại đơn.

Shipper vừa dứt lời còn không đợi cô gái giãy giụa, đã cúp điện thoại, hủy đơn đặt hàng.

Nếu là người địa phương Giang Đông, cơ bản đều biết núi Thao là nghĩa trang, nơi đó hàng năm lúc tiết thanh minh cực kỳ kẹt xe.

"Có đó."

Anh muốn nói như vậy cũng không phải không được.

"Alo, đơn đặt hàng đúng rồi, địa chỉ quá xa, tôi cho anh một trăm tệ tiền boa được chứ?"

Một câu nói này trực tiếp khiến anh trai shipper gọi điện thoại tới im lặng.

Sợ shipper này lại không nhận đơn, lần này cô gái tung ra chiêu lớn.

Khoảng cách núi Thao xa, một đơn phí giao hàng chỉ có 30 tệ cộng thêm một trăm tệ tiền boa, đi một chuyến bằng mấy đơn khác. Đồ ngốc mới không đi.

"Cho, chờ anh giao đến, tôi đưa trước mặt anh sau đó anh giao hàng cho tôi, được không?"

"Vậy được, chị gái xinh đẹp hào phóng, tôi không nhận đơn khác, giờ sẽ đi mua cho chị."

"Chị thật sự cho tôi một trăm tệ tiền boa?"

Shipper vui tươi hớn hở cúp điện thoại, nhanh chóng lái xe đi đến núi Thao.

Anh dừng xe lại, lấy điện thoại ra tìm kiếm núi Thao là nơi nào.

Nghi ngờ dâng lên trong lòng shipper, lý trí bị một trăm tệ tiền boa làm choáng váng cũng đã trở lại.

Ở nơi này muốn người không có người, muốn kiến trúc không có kiến trúc, thực sự có quầy hoành thánh à?

Lúc mới đầu trên đường chính còn có xe chạy, chạy một lúc chỉ còn lại một mình anh, chung quanh không có nhà cũng không có kiến trúc, không khác gì rừng núi hoang vắng.

Người nào nửa đêm nửa hôm cho tiền boa kêu người ta đi nơi xa như vậy mua hoành thánh chứ?

Sau đó chạy rồi lại chạy, anh liền cảm giác sai sai.

Sau đó đập vào mắt là hai chữ nghĩa trang thật to, cả người nhất thời bị dọa đến một thân mồ hôi lạnh.

Shipper bọn họ thường xuyên chạy đơn đêm, xem như là lớn gan. Nhưng chạy đường đêm nhiều rồi, ít nhiều sẽ gặp phải một vài chuyện kinh khủng.

Trong nháy mắt shipper đã nghĩ tới đủ loại câu chuyện kinh dị nghe được.

Nghĩa trang có thể có quầy hoành thánh gì, không phải là chợ ma chứ, đơn đặt hàng cũng là ma đặt?

Nghĩ đến đây, shipper sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, cảm giác bản thân khó giữ được cái mạng nhỏ này, do dự có cần gọi điện thoại lại hỏi rõ ràng một chút không.

Lỡ như gọi tới không phải người thì sao đây? Nhưng không hỏi rõ ràng, anh chạy không công một chuyến xa như vậy.

Shipper cực kỳ rối rắm nhắm mắt, quyết tâm gọi điện thoại qua.

Cô gái ở nhà đang sốt ruột chờ, thấy shipper gọi điện thoại đến, còn tưởng rằng đã mua được, gấp gáp bắt máy.

"Alo, anh mua được hoành thánh rồi hả?"

"Không phải chứ chị gái, chị bị điên hả, sao chị không nói núi Thao là nghĩa trang, tôi càng chạy càng hẻo lánh, tìm kiếm một chút mới biết là nghĩa trang, nửa đêm nửa hôm chị kêu tôi đến nghĩa trang mua hoành thánh, tự chị nghe đi, yêu cầu này của chị có hợp lý không? Trò đùa dai? Hay là đại mạo hiểm? Có người "chơi dơ" như vậy à!"

Sau khi shipper cảm thấy cô gái ở đầu bên kia điện thoại chắc không phải là ma, bị kinh hãi lớn như thế, giọng điệu đương nhiên không tốt.

Cô gái bị mắng có chút ngơ ngác nhưng phản ứng lại liền nhanh chóng giải thích.

"Không phải không phải, bên đó thật sự có quây hoành thánh mà, anh biết ông chủ Lâm không? Anh ấy bày quầy hàng ở đó, anh đến nơi là có thể nhìn thấy, chỗ đó đông người lắm, không phải trò đùa dai đâu."

Shipper đúng là biết ông chủ Lâm, mấy shipper như bọn họ tin tức tương thông đều biết ông chủ Lâm, dù sao đến bây giờ còn có giải thưởng ai tìm được ông chủ Lâm trước tiên có thể được một ngàn tệ treo trên thông báo nhóm.

Mấy shipper không chỉ có bản đồ của shipper còn có nhóm trò chuyện, nơi tụ tập, tin tức bên trong chia sẻ lẫn nhau, biết rất nhiều tin tức mà người khác không biết.
Bình Luận (0)
Comment