Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 337 - Chương 337: Có Đôi Khi Một Mình Bày Quây Hàng Đúng Là Khá Bất Lực (2)

Chương 337: Có đôi khi một mình bày quây hàng đúng là khá bất lực (2) Chương 337: Có đôi khi một mình bày quây hàng đúng là khá bất lực (2)Chương 337: Có đôi khi một mình bày quây hàng đúng là khá bất lực (2)

Lâm Chu:...

"Tôi chỉ có mấy cái thôi nên không thể bán được, các anh nhiều người như vậy không đủ chia."

Khách hàng đáng thương nhìn Lâm Chu giống như muốn dùng ánh mắt công kích khiến Lâm Chu mềm lòng.

Nhưng trời quá tối, đôi mắt khách hàng lại không lớn nên Lâm Chu căn bản không phát hiện, cậu liếc mắt một cái rồi tiếp tục múc nước dùng.

Dáng vẻ làm nũng kệch cỡm của khách hàng xem như là chọn nhầm đối tượng rồi.

"Không phải chứ anh trai, đàn ông đàn ang làm nũng cái gì, tôi cũng nhìn không nổi."

Khách hàng phía sau nổi hết da gà, trực tiếp trợn mắt xem thường.

"Không phải nói con gái làm nũng số mệnh tốt nhất hả, tôi học một chút có sao đâu."

Lâm Chu cực kỳ khiếp sợ, cậu cũng không biết những khách hàng đó lại ngầm hoài nghi xu hướng tính dục của cậu.

"Đổi thành một người đẹp, nói không chừng còn có khả năng, trừ khi xu hướng tính dục của ông chủ Lâm không bình thường."

"Ha ha ha ha, ông chủ Lâm, sao anh biết trên mạng có lời đồn hoài nghi xu hướng tính dục của anh vậy."

"Xu hướng tính dục của tôi bình thường, cảm ơn, giới tính nam, thích nữ."

Do hai người đứng ở trước nhất nên lúc nói chuyện Lâm Chu đều nghe thấy rõ ràng, thấy bọn họ bắt đầu thảo luận về xu hướng tính dục của mình lập tức mở miệng bảo vệ thanh danh bản thân.

"Ủa? Tôi là một người đàn ông đích thực, tại sao các anh phải hoài nghi xu hướng tính dục của tôi?"

Người đàn ông đứng phía sau anh ta một lời khó nói hết, không thèm nói chuyện với anh ta nữa.

"Không phải đâu cho dù tôi thích nữ, cũng sẽ không cho phương thức liên hệ khắp nơi."

"Thì vụ trước đó có gái đẹp tìm anh xin phương thức liên hệ, anh đều không cho nên có người cảm thấy anh không gần nữ sắc, thích nam."

Lâm Chu:...

Cũng đâu phải, cậu có làm ra chuyện gì khiến người ta hiểu lâm hả?

Mọi người thúc giục cậu bày quầy thành thế nào rồi, hận không thể cột cậu vào trước quầy hàng không ngừng làm cho họ ăn.

Khách hàng xếp phía trước đều bị dáng vẻ bác bỏ tin đồn của Lâm Chu chọc cười.

Lúc này tâm trạng của Lâm Chu rất phức tạp. Cậu không cho phương thức liên hệ, trong lòng những người này không biết nguyên nhân à?

Lỡ như người ta không phải thích cậu, chỉ là muốn cậu nấu cho ăn hoài thì sao!

Hệ thống cũng chưa tích cực thúc giục cậu hoàn thành nhiệm vụ như vậy đâu.

"Được rồi được rồi, nhanh chóng ăn hoành thánh đi."

Cho nổi sao!

Cũng không xem thử cậu có bao nhiêu khách hàng.

Nếu cho phương thức liên hệ, chẳng phải mỗi ngày cậu bị khách hàng thúc giục bày quầy hàng à.

Lâm Chu bất đắc dĩ lắc đầu.

Cậu vốn có hệ thống, tự do tự tại, cứ thoải mái bày quầy hàng rồi lấy phần thưởng.

Nói chuyện nữa, Lâm Chu cũng không biết nói cái gì cho phải.

"Hành và rau thơm đều ở bên cạnh, muốn ăn thì tự mình thêm nhé." Vì để ra món nhanh, tâm tư của Lâm Chu đều đặt vào việc luộc hoành thánh và múc nước dùng.

Thói quen khẩu vị của mỗi người thì để khách hàng tự làm.

Mã Minh và ba mẹ mỗi người gọi một phần hoành thánh đóng gói vào xe ăn.

Hoành thánh không thể để lâu, phải ăn liền mới ngon.

Ba Mã lái xe ngồi ở ghế phó lái, Mã Minh và mẹ Mã ngồi ở phía sau, kéo tay vịn chính giữa chỗ ngồi xuống đặt hoành thánh.

"Nào, con gọi hoành thánh canh xương, mẹ gọi hoành thánh canh gà, con thích ăn thì ăn nhiều một chút."

Mẹ Mã mở phần của bà vui vẻ đẩy tới trước mặt Mã Minh.

Hoàn cảnh trong xe mù mờ lại tràn ngập mùi thơm của hoành thánh, xông Mã Minh đến có chút nóng mắt.

Hiếm khi có thể hòa thuận tán gẫu về món ngon, cùng ba mẹ ăn cơm, cả đêm không cãi nhau, nhắc tới chủ đề không vui. Trong chốc lát anh có chút không thích ứng.

"Mẹ cũng ăn đi, tài nghệ nấu ăn của ông chủ Lâm cực kỳ tuyệt, là người giỏi nhất mà con lớn tới tâm tuổi này mới được ăn."

"Được, mẹ ăn thử nhé, xem có thể làm ra mùi vị tương tự cho con không."

Trong thời khắc này mẹ Mã hưởng thụ sự gần gũi với con trai, cầm thìa rồi múc một miếng hoành thánh cẩn thận đánh giá.

Váng dầu nổi lên trên nước dùng có mùi canh gà cực kỳ nồng đậm cộng thêm rau thơm xanh biếc, rong biển nâu, trứng rán thái sợi vàng óng còn có hoành thánh trong suốt bao trùm lấy nhân thịt hồng nhạt trôi bông bềnh trong nước dùng, mùi thơm tản ra bốn phía khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Hơi nóng của hoành thánh canh gà bốc lên xông đến người ta càng thèm ăn hơn.

Mẹ Mã há miệng, ăn cả nước dùng và hoành thánh vào.

"Ừm!?"

"Thật tươi quát"

Bà ăn vào một miếng, canh gà đúng là cực kỳ ngon.

Mùi thơm xông ra khiến người ta ăn vào một miếng đã có thể nhận ra không phải mùi thơm của bột ngọt tinh luyện nhân tạo mà là mùi thơm của nguyên liệu do hầm trong một thời gian dài.

Ngay cả vỏ hoành thánh không có mùi vị gì, được bọc trong canh gà cũng trở nên vô cùng thơm ngon.
Bình Luận (0)
Comment