Chương 366: Công ty chúng ta có hoạt động thăm hỏi đúng không?
Chương 366: Công ty chúng ta có hoạt động thăm hỏi đúng không?Chương 366: Công ty chúng ta có hoạt động thăm hỏi đúng không?
Khách hàng bên cạnh nghe anh ta nói vậy, lặng lẽ nhìn anh ta: "Nếu anh muốn bị đánh thì có thể thử xem. Nơi này nhiều người nhìn chằm chằm lắm đấy, anh cho rằng chưa từng có người nào làm loại chuyện tương tự à?"
Tất cả mọi người phải đến xếp hàng từ sớm, ai nấy đều rất ghét việc chen ngang hoặc xếp hàng thay khi người nào đó không có mặt.
Chỉ cần phát hiện một người làm vậy, cả đám sẽ vây lại nói đạo lý, chưa bao giờ có ngoại lệ.
Về phần thuyết phục thế nào để người ta tin thì xem bản lĩnh của mỗi người.
Vì thời gian xếp hàng nhàm chán, không biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào hàng dài ghế xếp kia.
Cứ hễ lòi ra thêm người một cái là mọi người phát hiện được ngay.
Khách hàng nghĩ ra cách hay cho chính mình:...
Một bên khác, hôm qua lãnh đạo dẫn theo người của một bộ phận xin nghỉ để đi mua xiên que chiên.
Theo ánh mắt anh ta, nhóm người nhìn các ông bà cụ trước mặt, lại nhìn viện dưỡng lão cách đó không xa, bỗng chốc nhận ra.
Nhóm người đứng trong đội ngũ xếp hàng, trầm tư suy nghĩ.
"Quản lý, có phải công ty chúng ta có hoạt động từ thiện đi thăm hỏi không?"
Chợt nảy ra ý tưởng.
Sau đó, một người trong số họ nhìn các ông bà cụ ung dung xếp hàng trên giường xếp phía trước.
Lãnh đạo gật đầu, đúng là có hoạt động này. Tháng nào cũng có, đây là truyền thống lâu đời của công ty.
Tuy nhiên, họ đã lấy cớ xảy ra tai nạn giao thông phải vào bệnh viện rồi. Hôm nay bọn họ nên nghĩ cách gì để đi xếp hàng mua xiên que chiên đây?
"Hợp lý! Lý do này quá được."
"OK phết, chúng ta có thể nói với cấp trên hôm nay đến viện dưỡng lão tổ chức thăm hỏi nhai"
"Được đấy, chờ chúng ta mua được xiên que chiên, lại mua thêm vài thứ khác vào viện dưỡng lão thăm hỏi một chút, chụp vài tấm ảnh, triển khai hoạt động thực tế, chẳng phải là xong rồi àI"
"Đầu óc anh xoay chuyển nhanh thật đấy!"
Nhanh tay lấy điện thoại ra gõ chữ lộc cộc.
"Được, chúng ta cứ thế mà triển đi. Dù không báo cáo sớm nhưng vấn đề không lớn, để tôi giải quyết."
Lãnh đạo cảm thấy có thể thực hiện được nên đồng ý.
Nhóm nhân viên đều cảm thấy đây là ý kiến hay, vội nhìn về phía lãnh đạo, chờ lãnh đạo quyết định.
Nhóm nhân viên thở phào nhẹ nhõm, có thể yên tâm xếp hàng chờ, vô cùng phấn khởi.
Nếu tới công chuyện còn có lãnh đạo ở phía trước chống đỡi...
Dù có nhiều người giành ăn xiên que chiên với anh ta, nhưng cảm giác có lãnh đạo dẫn đầu xin nghỉ phép, cùng mọi người mua xiên que chiên thật sự quá tốt.
Ban đầu, anh nhân viên còn thấy hơi hối hận vì để người của cả bộ phận người đều trở thành fans của ông chủ Lâm. Cuối cùng lúc này đã trải nghiệm được cái gì gọi là vui sướng.
Mọi người rất thích lãnh đạo có thể sát cánh cùng nhân viên của mình!
Ít nhất không cần lo lắng đến trễ bị lãnh đạo mắng.
Mọi người nhìn lãnh đạo bằng ánh mắt sùng bái.
Tống Thường cũng đến xếp hàng trước cổng viện dưỡng lão từ hơn 6 giờ dưới sự thúc giục của mẹ cô.
Nhưng mẹ con hai người phải tách ra. Tống Thường đứng phía sau, Hồ Vân Tuệ đứng phía trước.
Đợi đến khi Lâm Chu lái xe ba bánh đến cổng viện dưỡng lão.
Tống Thường nhìn Lâm Chu chăm chú, không chớp mắt lấy một lần.
Có xiên que chiên ngon lành làm điểm cộng, lúc này, trong mắt Tống Thường, Lâm Chu phảng phất được gắn thêm filter, đánh bại tất cả minh tinh idol cô từng hâm mộ trước đây.
Những người kia có thể làm ra xiên que chiên để lại dư vị mãi không quên trong lòng người ta không!
Không thểi
Cô tuyên bố, từ nay ông chủ Lâm sẽ là idol mới của côi!
Tống Thường không có sở thích nào khác ngoài đu idol, lúc này thật sự cực kỳ yêu thích Lâm Chu.
Cô lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho mẹ mình.
"Mẹ ơi, mẹ nói không sai, cậu ấy đúng là rất đẹp trai. Đẹp trai vẫn chưa tính, quan trọng là tài nghệ nấu nướng quá đỉnh"
Tống Thường nghĩ đến xiên que chiên ăn hôm qua, vô cùng cảm khái sự vô tri của mình.
Đến giờ, cô chưa từng nghĩ món xiên que chiên gặp được ở khắp mọi nơi lại có thể ngon đến vậy.
Thật sự đảo lộn tất cả nhận thức của cô về xiên que chiên.
Mấu chốt là có rất nhiều loại xiên que chiên.
Mỗi loại nguyên liệu phân biệt đều có kết cấu và hương vị khác nhau.
Nói tóm lại, mỗi lần ăn một xiên sẽ có bất ngờ mới.
Thậm chí mười xiên còn không đủ ăn.
Hai mẹ con mỗi người ăn đến hết một xiên còn chưa đã ghiền.
Hồ Vân Tuệ thở dài, sớm biết vậy, lúc lão Vương và lão Lý đưa xiên que chiên, bà đã nhận rồi.
"Chứ sao! Nhưng mẹ cảm thấy khả năng cạnh tranh của con không lớn lắm. Hai ngày nay mẹ thấy có rất nhiều cô gái trẻ đẹp vây quanh ông chủ."
Tống Thường...
"Mẹ có phải mẹ ruột con thật không đấy?"
Dù Tống Thường không có ý nghĩ kia, nhưng lời này không phải mẹ ruột thì không nói ra được.