Chương 374: Sao anh không hỏi thăm thế?
Chương 374: Sao anh không hỏi thăm thế?Chương 374: Sao anh không hỏi thăm thế?
Một đường đi theo đến cổng trang trại chăn nuôi.
Anh trai nhìn xe ba bánh dừng lại trước cổng trại chăn nuôi, rơi vào trầm tư.
Anh lái xe trong thành phố không nhanh lắm, nhưng tốc độ xe cũng có chừng bảy mươi, suốt chặng đường cũng không đuổi kịp cái xe ba bánh đó nữa.
Nếu không phải đi lần theo mùi thơm, sợ là anh đã sớm mất dấu rồi.
Vịt quay này thơm thật đó!
Bên kia, Lâm Chu tìm được một bãi đất trống, đầu tiên là đặt thùng giữ tươi xuống trước, sau đó dựng giá sắt, rồi đem tám mươi con vịt trong thùng ra treo.
Hơi nước bên ngoài vịt quay phải bị hong khô triệt để, khi ấy da vịt nướng lên mới thơm.
Sau đó bớt thời giờ đưa mắt sang nhìn vịt quay trong lò nướng.
Hương vị của vịt quay mới ra lò càng nồng hơn.
Bên dưới còn có một vòng lõm xuống chuyên chứa mỡ vịt chảy xuống.
Một đường lái xe ba bánh qua đây, cũng đủ để vịt quay bị nướng chín. Nhìn màu sắc, hương vị của vịt quay bên trong lò nướng thì có vẻ đều ra lò được rồi.
Một lò vịt quay đại khái cần hơn bốn mươi phút mới nướng chín được.
Cái lò nướng này đúng là chuyên dùng để quay vịt mà.
Lâm Chu thuận tay cầm gậy tre lấy từng con vịt quay ra ngoài.
Vịt quay treo trong lò nướng bị nướng chảy xuống từng giọt dầu một.
Kết quả ngửi thấy mùi thơm này, thoáng cái đã bị hấp dẫn, nghĩ vừa lúc không có việc gì nên đi theo sau, muốn mua một phần nếm thử.
"Chính là cái mùi này!"
Anh đang đậu xe chờ đèn xanh đèn đỏ.
Khiến anh trai đi theo một đường cũng thấy thơm đến mơ màng.
Thế là thật sự tìm được theo hương vị.
Có lần anh muốn từ bỏ lắm rồi.
Chính là mùi vịt quay này luôn kéo anh đi theo.
Kết quả con xe riêng của anh thế mà không đuổi kịp một chiếc xe ba bánh.
"Ông chủ, vịt quay mới ra lò hả? Bán thế nào đấy, cho tôi một con đi. Thèm suốt dọc đường luôn đây này."
Lớp da vịt căng mọng, màu sắc đỏ tươi còn được phết dầu nên càng sáng bóng. Mùi thơm thoang thoảng suốt dọc đường, thế mà lại là xuất phát từ món vịt quay gỗ cây ăn quả
"Đừng hiểu lầm nha, tôi không phải kẻ xấu cuồng theo dõi gì đâu, tôi chính là ngửi mùi xong đuổi theo một đường đến đây đấy. Vịt quay của anh thơm thật đấy, làm tôi mê muội thật sự."
Cậu mới bày quầy mà khách đã đến rồi?
Lâm Chu nhìn anh trai bỗng dưng xuất hiện, cũng có chút ngớ người.
Lâm Chu mỉm cười, triển lãm món vịt quay mới ra lò của mình cho anh trai xem.
"Hở?"
Khiến người khác phải chảy nước miếng ròng ròng suốt ba nghìn dặm!
Ông chủ của trại chăn nuôi đang đuổi vịt về chuồng. Ông ở phía sau núi của trại chăn nuôi mà cũng có thể ngửi được mùi thơm đột ngột xuất hiện đó luôn đấy. "Hử? Mùi ở đâu ra thế?"
Mười phút sau.
Ông chủ trại chăn nuôi gặp Lâm Chu bán vịt quay trước cổng.
Đẳng sau ông còn có một đám vịt con chưa bị đuổi vào chuồng đi theo kêu cạc cạc cạc.
"Người anh em, thì ra cậu đến trước cổng trại chăn nuôi của tôi bán vịt quay thật đấy à!"
Tuy ông chủ trại chăn nuôi không hiểu, nhưng phải công nhận là nó thơm thật.
"À ừm, bao nhiêu tiền một con thế?"
Lâm Chu yên lặng vươn hai ngón tay: "Một con 2001”
"Cái gì? Tôi bán cho cậu 75 tệ một con con vịt, cậu lại bán cho tôi 2002”
Bàn tay cầm gậy gỗ của ông chủ trại chăn nuôi đều run rẩy.
Không phải vịt quay trong tiệm vịt quay bình thường đều là mấy chục một con à?
Nhưng đối diện với hai mắt đầy ý cười của Lâm Chu, ông không nói ra miệng.
Giá gốc là 75 một con vịt, cộng thêm kỹ thuật làm thành thành phẩm, bán 200 hình như cũng không phải là không thể hiểu được.
Ông chủ trại chăn nuôi yên tĩnh tính toán thành phẩm, không nói gì.
Nghĩ đến người ta mua 500 con vịt từ chỗ mình, lại còn bày quầy bán hàng trước cổng trại chăn nuôi của mình, không mua một con ủng hộ là không tài nào nói nổi.
"Cho tôi một con đi."
"Có ngay -
Lâm Chu vui vẻ lấy một con vịt quay từ trên giá xuống, lập tức hỏi: "Anh muốn ăn thế nào, có cách ăn cùng với bánh kếp cuốn, sốt ngọt, dưa chuột sợi và hành lá, còn có cách ăn chặt miếng rồi rưới nước sốt lên, hoặc là muốn cả con vịt luôn cũng được."
Ông chủ trại chăn nuôi nghe thấy còn có lựa chọn, yên lặng nhìn anh trai qua đường đang ôm cả một con vịt quay để gặm ở một bên.
Lâm Chu nhìn sang theo ánh mắt của ông, cũng rất lúng túng.
Vừa nãy cậu cũng hỏi anh trai này như vậy, thậm chí còn không nói câu mua cả một con vịt cuối cùng kia nữa cơ.
Thế nhưng anh trai nhìn vịt quay nóng hôi hổi chảy mỡ xì xèo, nói thẳng muốn cả con để ôm gặm.
Dáng vẻ hùng hổ kia làm Lâm Chu nhìn mà im lặng.
"Cho tôi vịt chặt miếng đi."
Khẩu thành gần Nam Kinh nên cách ăn vịt quay cũng na ná kiểu Nam Kinh.
Lâm Chu đặt vịt quay lên thớt, bắt đầu chặt vịt.
Chỉ một nhát dao, cả con vịt quay bị chặt ra làm đôi.