Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 404 - Chương 404: Đại Xuân Ngốc, Anh Định Làm Gì Thế Hả! (2)

Chương 404: Đại Xuân ngốc, anh định làm gì thế hả! (2) Chương 404: Đại Xuân ngốc, anh định làm gì thế hả! (2)Chương 404: Đại Xuân ngốc, anh định làm gì thế hả! (2)

Mã Minh cực kỳ hiểu lưu lượng.

Trong nháy mắt khi Lâm Chu lấy vịt quay ra, anh nhắm ống kính ngay lò vịt quay.

Thiết bị thu âm cũng để sát vào, cho những người xem trong phòng live nghe thấy tiếng mấy con vịt bị quay chảy mỡ xèo xèo.

Khiến mấy fan thèm đến điên cuồng nuốt nước miếng.

"Mẹ ơi, lần đầu thấy vịt quay mới ra lò đó, cái này cũng mới mẻ quá đi!"

"Trông giòn quá đi mất, tôi còn nghe được âm thanh hai con vịt chạm vào nhau luôn."

"Mỡ của vịt quay chảy lên ngọn lửa trong bếp lò, còn có thể nghe thấy tiếng tách tách nữa, quá là mê người!"

"Thèm ghê thèm ghê, thật sự không mua được hả, tôi muốn ăn!"

Các khách hàng là người trong thôn đứng chờ ở bên cạnh một lúc lâu, thấy vịt quay ra lò thì tất cả đều vây quanh.

"Streamer em là em gái mất tích nhiều năm của anh đây, hôm nay chúng ta nhận lại nhau, chia cho em một con vịt quay được không?”

Ánh mắt của anh hoàn toàn bị vịt quay mới ra lò hấp dẫn.

Mã Minh nào chú ý đến mấy fan trong phòng live.

Mùi thơm đậm đà bốc lên, làm anh không ngừng nuốt nước miếng.

"Streamer anh mua thêm hai con đi, chia một ít cho tôi nếm với với. Tôi là fan ruột của anh đó, từ ngày đầu tiên anh livestream tôi đã chú ý anh rồi."

"Sư phụ..."

"Sư phụ thái cho tôi đi, anh biết miếng da vịt không, ăn từng miếng thái lát ấy."

"Sư phụ chặt thành miếng cho tôi nha."

"Sư phụ, vịt quay của tôi xong chưa, để nguyên con không cần chặt ra. Cho ít nước sốt là được."

"Khoan hãy nói, mọi người không nhắc thì tôi còn không nhớ ra, trước đó tôi đi thủ đô ăn vịt quay, bên đó cũng gọi đầu bếp làm vịt quay là sư phụ đó. Sư phụ Vương, sư phụ Lý vân vân."

"Chúc mừng ông chủ Lâm tuần này có tên gọi mới."

"Tại sao lại gọi là sư phụ thế, kỳ quái thật đấy, hơi hơi giống như gọi bác tài vậy."

Những người xem trong phòng live nghe các fan ở hiện trường gọi Lâm Chu là sư phụ, đều thấy mới lạ.

"Đã hiểu đã hiểu, cách gọi khác nhau ấy mà. Tôi vẫn cảm thấy gọi ông chủ Lâm nghe thoải mái hơn, gọi sư phụ nghe già muốn chết."

Kết quả sau khi cầm địa chỉ và quà của mấy khách hàng cho, tìm được ông chủ Lâm thì bao hết toàn bộ vịt quay.

Là do các fan của phòng livestream gửi địa chỉ, tặng quà cho anh, kêu anh đến xem thử.

Có thể tìm được ông chủ Lâm, cũng không phải công lao của một mình anh.

Mã Minh hưng phấn vì tìm được ông chủ Lâm, nhưng sau khi bình tĩnh lại thì không có suy nghĩ muốn bao hết.

Anh đã nhận được quà của khách hàng ông chủ Lâm từ trước.

"Hâm mộ bọn họ có thể ăn được vịt quay ông chủ Lâm làm quá đi. Ước gì tôi có thể gọi xe bay qua đó ăn."

Tình huống này, nói thế nào cũng không có đạo lý.

Lúc ấy nói ra câu bao hết, cũng chỉ là nghe thấy không giới hạn số lượng phản ứng theo bản năng thôi.

Thử hỏi fan nào của ông chủ Lâm nghe thấy không giới hạn số lượng, phản ứng đầu tiên không phải bao hết. Bao hết quả thật chính là tất cả giấc mơ cuối cùng của các fan. ....

Một lô vịt quay mới ra lò. Đây là thời gian Lâm Chu bận rộn nhất.

Bận rộn cắt vịt, thái lát vịt, đóng gói, bỏ hộp cho khách hàng.

"Có lấy phao câu vịt không?"

Trước khi cắt nguyên con vịt quay ra, Lâm Chu đều sẽ hỏi vấn đề quyền sở hữu phao câu vịt cho đám chó canh trước quầy hàng.

Nếu khách hàng không cần phao câu vịt, thì được Lâm Chu giữ lại chờ sau khi những khách hàng đi sẽ ném cho A Hoàng và đàn em của nó ăn.

Mấy ngày nay, đám chó ăn nhiều phao câu vịt, bộ lông cũng sáng hơn trước một chút.

Cao Gia Chí luôn xem livestream nhìn thấy cảnh tượng Lâm Chu cho mấy con chó ăn phao câu vịt, nhanh chóng quay đầu nhìn Đại Bảo bên cạnh.

Đại Bảo vừa rồi còn lắc đuôi cùng cậu ta xem livestream, lúc này cái đuôi đã rũ xuống.

Trong đôi mắt không quá nhỏ của nó nhìn Lâm Chu đút con chó khác, đầu tiên là không thể tin, sau đó nhìn những con chó ăn đồ thơm ngon, trong mắt toàn là thương tâm, nước mắt tí tách rơi xuống.

Khóc vô cùng thương tâm, tiếng nức nở không ngừng, Cao Gia Chí thương xót nó nhìn cũng không nhịn nổi.

"Ngoan nào, Đại Bảo, chúng ta không xem nữa ha, sáng mai tao dẫn mày đi tìm ông chủ Lâm, đến lúc đó mày vẫn là con chó được ông chủ Lâm thương yêu nhất."

Cao Gia Chí một tay nuôi lớn Đại Bảo, vẫn là lần đầu nhìn thấy Đại Bảo đau lòng như thế.

Trước kia bên ngoài đánh nhau thua trở về cũng chưa khóc. Hiện tại nhìn thấy ông chủ Lâm có con chó khác thì khóc vô cùng đau lòng.

Thấy Cao Gia Chí thật sự tắt livestream, Đại Bảo lại không vui, sủa âm về phía Cao Gia Chí.

Cao Gia Chí:...

Nuôi con chó này như không, uổng công cậu ta đau lòng cho nói...

403/500

Lâm Chu dọn quầy trở về chỗ ở, nhìn con số nhiệm vụ sắp hoàn thành thì vừa lòng gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment