Chương 485: Ông chủ, cổ vịt bán thế nào?
Chương 485: Ông chủ, cổ vịt bán thế nào?Chương 485: Ông chủ, cổ vịt bán thế nào?
"Được rồi." Người đàn ông tùy ý gật đầu.
Lâm Chu bỏ lên cân: "19 tệ."
Sau đó lưỡi vịt, đầu vịt và đậu tương đều lấy một chút, tổng cộng: "146 tệ."
Người đàn ông nghe thấy giá cả này, vẻ mặt hoảng hốt thanh toán tiên, mang theo một túi cổ vịt rời đi.
Cổ vịt gì đó bây giờ đắt như vậy hả?
Người đàn ông về đến chỗ người nhà ngồi, cũng không nói thêm gì, chỉ đưa đồ ăn vặt mua được qua.
"Mua chút đồ ăn đồ uống, đến lúc đó diễn mở màn, vừa xem vừa ăn."
Sau bữa tối cả nhà cùng nhau đến xem kịch, thấy trong tay người khác đều có đồ ăn, dù thế nào cũng phải mua một chút.
Người đàn ông nhìn sân khấu, nói không đói bụng không ăn, còn người vợ vừa ngồi xuống đã mở ăn, không nói chuyện nữa.
Mấy người trong nhà cũng không đói, nhưng mua cũng mua rồi, người vợ ở bên ngoài cũng không nói thêm cái gì, xách theo túi đi đến trước sân khấu tìm vị trí ngôi xuống.
Mấy chai nước uống, thêm một túi các bộ phận vịt, vẫn khá thích hợp ăn lúc xem kịch.
Sau đó không có gì làm bắt đầu lật xem người đàn ông mua cái gì.
Bảy giờ mở màn, mắt thấy sắp tới giờ, ghế đều sắp ngồi đầy, cả nhà nhanh chóng tìm vị trí ngôi xuống.
Chỗ này cũng không phải quá sáng nên không thấy rõ trong túi là gì, người vợ đưa đại cho hai đứa trẻ, mỗi người một túi, sau đó lại đưa bao tay cho người đàn ông.
"Mới vừa ăn tối xong, mua nhiều như vậy làm gì."
"Ba mẹ ơi, ngon quái"
Em trai không thể ăn cay, gặm đầu vịt bị sặc, lập tức bắt đầu tìm nước uống.
Chị gái bên cạnh có thể ăn cay, hít hà hít hà dùng sức ăn.
"A - cay quái”
Ngay cả cay cũng không phải là vị cay đột ngột ập tới.
Mùi thịt gần xương rất thơm, cổ vịt cũng không ngoại lệ.
Mùi thơm của bản thân thịt, mùi thơm hấp thu nước om, khiến mỗi một miếng thịt đều thơm, hơn nữa ăn vào miệng, hương vị phân tầng rõ ràng.
Cổ vịt được om thơm ngon, chỉ có một chút thịt, cần cầm trong tay, dùng răng nanh xé chút thịt trên xương ra, nhai nuốt.
Vị cay vào miệng, đầu tiên là cay nhè nhẹ, cực kỳ ôn hòa, sau đó vị cay ở trong khoang miệng không ngừng lấp đầy vị giác, đầu lưỡi bị cay cũng đang phân bố nước bọt.
Người đàn ông bị thu hút mang bao tay vào, rồi ngửa lòng bàn tay ra.
Người đàn ông bị thèm từ trước, anh vốn khá thích ăn cổ vịt, vào mùa hè, bữa ăn khuya thích kết hợp một chút cổ vịt đầu vịt với bia lạnh, dùng một bữa như vậy rất thư giãn.
Lúc này ăn vào miệng, thịt vịt được xé ra, mùi thơm bị phong ấn cũng theo đó tràn ra, mùi om cay nhẹ phân tán trong không trung, mũi của người xung quanh cũng không thể thoát khỏi mùi thơm này.
Lặng lẽ đặt các bộ phận vịt ở đó, mùi thơm giống như bị phong ấn.
"Ba ăn thử xem."
Nhưng lại sảng khoái khiến người ta không thể dừng lại, ngược lại càng gặm càng dùng lực hơn. Con gái vươn tay đặt mấy cái cổ vịt lên tay của ba.
Đứa trẻ bị cay hít hà hít hà, chịu đựng miệng đau, muốn ăn lại không dám: "Ba, có loại không cay không ạ?"
"Ba không mua không cay, bình thường không phải con cứ làm ầm lên đòi ăn cay à, lúc này sao lại muốn không cay rôi."
Người đàn ông vừa ném cổ vịt vào trong miệng, vừa trả lời có lệ.
Đứa con: III
Đòi ăn cay, với có thể ăn cay không là hai việc khác nhau mài
"Vãi nồi, ngon lắm đó vợt"
Người đàn ông nếm được mùi vị, theo bản năng nhét vào miệng vợ một miếng.
Đứa con không ai hỏi thăm:...
"À, người anh em, cổ vịt này mua ở đâu vậy, tôi cũng đi mua một chút ăn thử."
Người qua đường bên cạnh cũng đi xem kịch, ngửi được mùi vịt kho truyên đến, không nhịn được mở miệng bắt chuyện.
Đều là người đến xem kịch, thấy người khác ăn ngon, anh ta lại không có gì, cũng hơi buồn miệng!
"Ở quầy ăn vặt trên đường bên ngoài đó."
Người qua đường nhìn thời gian, cách thời điểm mở màn còn mười phút, đi tới đi lui một lượt chắc kịp lúc mở màn, nhất thời cũng không quan tâm còn chỗ hay không, đứng dậy đi ra ngoài.
Chàng trai ngồi trước nghe thấy địa chỉ cũng muốn đi, ông nội ngồi bên cạnh móc ra một nắm từ trong túi đưa qua.
"Biết con thèm ăn rồi, đây."
Chàng trai:...
Chàng trai bất đắc dĩ tiếp nhận hạt dưa.
Cậu ta muốn gặm cổ vịt, không phải muốn ăn hạt dưa đâu.
Bình thường cắn hạt dưa khá thơm, nhưng ở trước mặt cổ vịt lập tức trở nên nhạt nhẽo vô vị.
Mùi thơm ngát của hạt dưa ở trước mặt cổ vịt cay nồng, giống như một người em trai.
Chàng trai ăn được vài hạt dưa, vẫn muốn ăn cổ vịt.
Vì thế nói với ông nội: "Ông ơi, ăn hạt dưa có hơi khát, cháu đi mua chút nước, ông chờ cháu nhé."
Chàng trai nói xong vừa định đứng dậy, đã bị ông của cậu ta kéo lại.
"Ông có mang nước, cho cháu này."
Chàng trai mới vừa nhấc mông lên, giây lát lại ngồi xuống.
"Đợi lát nữa uống, cháu đi vệ sinh trước, lát nữa mở màn đỡ phải đi vệ sinh."