Chương 501: Thử hỏi có ai không tò mò?
Chương 501: Thử hỏi có ai không tò mò?Chương 501: Thử hỏi có ai không tò mò?
Hai chủ quầy không hiểu rõ hỏi.
"Là chủ quầy rất hot trên mạng, nghe nói tài nghệ nấu nướng có thể sánh với thần bếp trên trần thế."
Bình thường, Lâm Chu không thích xem tin tức liên quan đến chính mình trên mạng.
Thế nên cậu vốn không biết đám fans tâng bốc mình trên mạng đến mức nào.
"Lợi hại thế á? Vậy ngày mai tôi càng phải nếm thử mới được."...
Nhóm fans tìm đến đây chỉ cần kiên trì hỏi đến gần nơi Lâm Chu bày quầy bán hàng sẽ có thể lấy được tin tức có ích.
Thế là trên mạng cũng xuất hiện không ít tin tức chân thực.
Có dân mạng đăng video nói: "Theo tin tức tôi nghe được ở hiện trường, chủ quầy cổ vịt này có khả năng là ông chủ Lâm đến 80%. Đầu tiên, cổ vịt cực kỳ thơm ngon, buôn bán rất đắt. Chỉ vừa bày bán trong hai ngày nay, đúng lúc là hai ngày đầu tuần mới. Hơn nữa, ông chủ bán hết lập tức dọn hàng. Theo thói quen của các ông chủ bày quầy bán hàng bình thường mà tôi biết, nếu buôn bán tốt, chắc chắn sẽ muốn bán tiếp lúc gánh hát vẫn chưa biểu diễn xong. Khi đó nhất định sẽ có đợt buôn bán đắt như tôm tươi cho mà xem. Chỉ có ông chủ Lâm mới tùy hứng vậy thôi, không thèm quan tâm chút chuyện này."
"Chị Tống ở Nam Kim kìalII"
Thế là nhóm fans chú ý đến tin tức của Lâm Chu đều biết được tin này.
Sau khi cô hoàn thành công việc, nhìn thấy tin tức trong nhóm khách hàng quầy bánh bao của ông chủ Lâm, lập tức trả lời cô đang công tác ở Nam Kim.
Chẳng hạn như Tống Thường đang đi công tác ngay tại Nam Kim.
Khách hàng rảnh rỗi đã xuất phát lên đường.
Trong lúc nhất thời, mọi người trong nhóm sôi trào.
Nhóm dân mạng phân tích vô cùng có lý.
"Chị Tống, Đại Bảo nói nhớ chị. Chị đang ở đâu? Em dẫn Đại Bảo đến gặp chị nhaI"
"Chúng tôi đều cảm thấy đó là ông chủ Lâm đang bày quầy bán hàng, không biết có phải thật không!"
"Nếu không giới hạn mua hàng, tôi có thể bỏ tiền ra mua hết không nhỉ!"
"Trời đất ơi, vậy cũng may mắn quá đi. Thế ngày mai chị có đi Bát Hợp khu xem thử không?"
Còn cô thì vội vã chạy đến phố ăn vặt gần gánh hát để nghe ngóng tin tức từ các khách hàng trong nhóm.
Tống Thường vốn hẹn ăn tối với khách hàng của mình.
Sau khi nhìn thấy tin tức này, cô nhanh chóng giả bệnh, nói cơ thể không khỏe lắm, nhờ đồng nghiệp đến bữa tối thay mình.
Tống Thường không chỉ hỏi thăm tin tức ở phố ăn vặt mà còn đến gánh hát. Tuy buổi biểu diễn đã kết thúc, nhưng gần đó vẫn còn khán giả ở lại.
Nhờ vậy tuần này của nhóm khách hàng ruột trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều.
Theo lời Tống Thường, khách hàng ruột trong nhóm không nói hai lời, người xin nghỉ phép, người đặt vé xe trước, mục đích chính là đi ngay lập tức.
"Chắc hẳn tuần này ông chủ Lâm bày quầy bán hàng trên phố ăn vặt ngay trước gánh hát rồi. Ở đây có rất nhiều khán giả đều biết có quầy cổ vịt rất ngon. Lúc xem hí kịch cũng có nhiều người ăn. Hí kịch biểu diễn vào lúc 7 giờ tối, ngày mai là ngày cuối cùng. Ai muốn đến thì mau tranh thủ thời gian đi. Nếu gánh hát không biểu diễn nữa, không biết ông chủ Lâm có đổi chỗ không đấy." Thế là cô hỏi rõ ngày mai gánh hát biểu diễn lúc mấy giờ và phố ăn vặt bên ngoài bắt đầu mở khi nào. Sau đó, cô mới báo tin cho đồng bọn trong nhóm.
May mà Giang Đông cách Nam Kim không xa.
Nghe ngóng một vòng xong, với trực giác của phụ nữ, cô khẳng định đây đúng là ông chủ Lâm!
"May mà giao thông đến Nam Kim phát triển, dễ hơn tuần đi trấn Lâm Thủy nhiều."
"Còn phải nói! Tôi cứ thế xin nghỉ một ngày là có thể vừa đi vừa về một chuyến rồi."
"Ha ha ha ha, Nam Kim chờ tôi, ngày mai tôi sẽ đến đó chờ sẵn, nhất định phải mua được cổ vịt tuần này. Lâu lắm rồi tôi không được ăn món ngon do ông chủ Lâm làm. Người ta thường nói một ngày không gặp như cách ba thu mà. Đã bao nhiêu cái ba thu rồi, tôi nhớ ông chủ Lâm đến không ngủ được!"
"Ha ha, các anh em, tôi xuất phát cả đêm rồi!"...
Năng lực làm việc của Tống Thường được mọi người nhất trí công nhận.
Từ khi cô tham gia vào nhóm, nhóm họ phảng phất lập tức có thêm một trạm tỷ.
Có thể phụ trách mảng tin tức ở bên ngoài của ông chủ Lâm, còn chụp ảnh ông chủ Lâm gì đó.
Trước đây, lúc ông chủ Lâm bày quầy bán hàng, mọi người chỉ tập trung chú ý đồ ăn.
Hiếm khi nhớ chụp ảnh ông chủ Lâm, dẫn đến khó tìm thấy cậu. Cả đám người không có lấy một tấm ảnh chụp cận mặt ông chủ Lâm, nếu không đã có thể nhận ra người trong ảnh.
Thế nên mọi người rất bị động.
Sau khi Tống Thường gia nhập nhóm, cô mang máy ảnh đến thẳng hiện trường, chụp ảnh ông chủ Lâm hệt như minh tinh.
Địa vị của Tống Thường trong nhóm lập tức biến thành chị Tống.
Không hổ là chị gái đu idol, trình độ chuyên nghiệp thế này đủ bỏ xa nhóm khách hàng ruột mười con phố.