Chương 520: Một trái to như vậy, chắc không rẻ đâu ha? (1)
Chương 520: Một trái to như vậy, chắc không rẻ đâu ha? (1)Chương 520: Một trái to như vậy, chắc không rẻ đâu ha? (1)
"Bầu gánh, anh nói chỉ tiết cho chúng tôi biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì!"
Bầu gánh vuốt râu của mình, trong đầu tính toán một lần, cảm thấy không thành vấn đề, mới bắt đầu kể lại.
"Sáng sớm tôi dẫn người đến phố ăn vặt chờ ông chủ Lâm, vốn tưởng rằng sớm như vậy sẽ không có ai, không ngờ vẫn gặp fan của ông chủ Lâm, lần lượt đến mười mấy người, tôi vốn muốn bao hết nhưng có khách hàng khác đến, khẳng định là không ổn."
"Vì thế, bầu gánh của các anh là tôi đã nghĩ ra được một cách, chia cắt một xe bộ phận vịt của ông chủ Lâm với những người này, đã hứa đôi bên giữ bí mật."
Những diễn viên nghe xong sự việc lặng lẽ lấy điện thoại ra bắt đầu tìm kiếm.
Bọn họ cứ cảm thấy việc tặng quà buổi tối này nói không chừng sẽ lên hot search.
Dù sao từ lúc hành nghề tới nay, chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy.
Hiện trường rất đông khán giả, còn có các fan của ông chủ Lâm, khẳng định sẽ có ảnh chụp hoặc là video đăng lên trên mạng.
Bầu gánh đọc những tin tức này, quả thật bị tức đến mức quật người xuống.
"Hừ, đã nói giữ bí mật đâu? Trên mạng đều truyên khắp, nói chúng ta độc chiếm cổ vịt của ông chủ Lâm, cố ý thêm một buổi biểu diễn sáng, còn dụ ông chủ Lâm bày quầy hàng vào buổi sáng, sau đó bao hết cổ vịt!"
"Đã hứa giữ bí mật, sao bọn họ làm như vậy chứt"
"Cái gì gọi là tôi bao hết, rõ ràng chia đều với những fan của ông chủ Lâm rồi, có phải những người này đăng tin tức, cố ý nói xấu tôi không?"
Một diễn viên đọc lên tin tức lan truyền trên mạng, bầu gánh bùng nổ ngay tức khắc.
"Không được, tôi phải làm sáng tỏ một chút, căn bản không phải như vậy!!!"
Những diễn viên tìm kiếm một lúc, quả thật là thế.
Diễn viên này đã nghĩ thông suốt, ôm sầu riêng không biết ai tặng, bắt đầu khui ra.
"Haiz, trên mạng đều nói như vậy, những fan xếp hàng chờ ông chủ Lâm khẳng định cũng cảm thấy như vậy, sau đó tức giận trong lòng mới chỉnh chúng ta."
"Nếu mỗi ngày có thể ăn được món ngon do ông chủ Lâm làm, xảo quyệt một chút cũng không có gì, hơn nữa bọn họ đều là người tốt, còn tiêu tiền mua đồ ăn, đồ uống cho chúng ta, mệt chút thôi, tôi thấy vẫn ổn."
Nếu không phải diễn viên bên cạnh kéo lại, ông có thể đã đi lên cướp di động, tranh luận một trận với đám không phải người kia.
Vì để phát tiết, vậy mà còn tiêu tiền tặng quà cho bọn họ.
Một trái lớn như vậy không rẻ đâu ha?
Fan của ông chủ Lâm thật sự rất có tiền.
Ôi ya má ơi, đây chính là sầu riêng lớn, mùi hơi thối, lúc ôm xuống hơi tốn sức, nhưng lúc ăn vẫn rất thơm.
Thật sự khiến anh khóc chết mất!
Tiền này đập vào, người bình thường đúng là không chống đỡ nổi.
Diễn viên nữ tưởng tượng đến dáng vẻ một xấp tiên đưa đến trước mặt, không kiềm được chứng mê trai.
"Hiện tại tôi đã là fan của ông chủ Lâm, không chỉ nấu ăn ngon, tay nghề tốt, hơn nữa vừa đẹp trai vừa hào phóng, buổi sáng lúc tặng quà cho chúng ta, tư thế tặng tiền đó thật đẹp trai!"
"Nói thật, tay nghề của ông chủ Lâm rất tốt, bộ phận vịt om đúng thơm, ăn thật đã nghiền."
Đừng nói cô, diễn viên nam bên cạnh cũng đồng tình gật đầu. "Còn không phải sao, tôi cũng hơi cảm động rồi, chia tôi một miếng sầu riêng với!"
Lúc thu tiền, diễn viên nam cũng cảm thấy trái tim mình đập thình thịch liên hồi, cảm nhận được cảm giác yêu đương đã lâu không gặp.
"Theo tôi thấy, so với tặng tiền, tôi càng hy vọng nhận được món ngon do ông chủ Lâm làm, trừ bộ phận vịt, tôi vẫn chưa được thử mấy món ngon mà trước đó trên mạng truyền ra."
"Đừng lèm bèm nữa, mau nghĩ thử giải thích như thế nào đi, nếu ngày mai lại gặp phải chuyện như vậy, tôi sợ tôi không khiêng nổi."
Diễn viên nữ cũng không dám tưởng tượng hình ảnh vừa rồi cô khiêng một bao gạo xuống sân.
"Tôi hơi hướng nội, khán giả đã đăng video chúng ta vác đủ thứ đồ vật xuống sân khấu lên trên mạng, có cư dân mạng hỏi có phải đoàn hí khúc chúng ta phá sản thiếu ăn không, quyên cho chúng ta một chút."
Mắt thấy bầu gánh sắp suy sụp tâm lý, những diễn viên nhanh chóng nói sang chuyện khác, kéo bầu gánh lại.
"Bầu gánh, hiện tại tất cả mọi người biết buổi sáng ông chủ Lâm đến bày quầy hàng, chẳng phải ngày mai vẫn có rất nhiều người tới à?"
Bầu gánh được nhắc nhở, vừa định nói, có thể tìm ông chủ Lâm thương lượng đổi thời gian hay không, liền nghĩ đến giờ này ông chủ Lâm không bày quầy hàng, ông cũng không tìm thấy người, nhất thời khó khăn.
Hơn nữa cùng một chiêu dùng lần hai cũng không hiệu quả.
Nhất thời hậu trường rơi vào im lặng, tất cả mọi người bắt đầu suy nghĩ.
"Không được thì chúng ta đi mua sớm một chút đi."
Diễn viên vừa nói ra lời này đã bị đồng nghiệp bên cạnh tát một cái vào đầu.
"Anh có bị ngốc không, trọng điểm là xếp hàng à? Trọng điểm là giới hạn số lượng đó!"