Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 535 - Chương 535: Hàng Chất Lượng Không Cần Quảng Cáo (2)

Chương 535: Hàng chất lượng không cần quảng cáo (2) Chương 535: Hàng chất lượng không cần quảng cáo (2)Chương 535: Hàng chất lượng không cần quảng cáo (2)

Lời này hỏi khiến Lâm Chu bối rối, cậu còn chưa nghĩ tới giá cả xiên nướng.

Vì thế cậu ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thoáng qua trong đám người, là người làm công thâm niên, bọn họ thấy được ánh mắt của Lâm Chu nhất thời hiểu được ý tứ.

"Thực đơn ở trong nông trường, tất cả nguyên liệu làm đồ nướng của chúng tôi đều là nuôi dưỡng hữu cơ trong nông trường tư nhân, ngay cả bò dê đều là giết ngay trong ngày, cực kỳ tươi mới, giá cả cao hay thấp phải xem suy nghĩ của anh, chúng tôi dẫn anh vào trong xem thử nhé."

Tiểu Bạch vừa nói, vừa nháy mắt với đồng nghiệp.

Hai người bọn họ dẫn theo khách hàng qua đường đi vào trong nông trường.

Cả nông trường bởi vì đồ nướng mà trở nên náo nhiệt, khắp nơi đều giăng đèn, cho dù ở trong đêm tối cũng có thể thấy rất rõ ràng.

Tất cả nguyên liệu nấu ăn đều được đặt ở phòng bếp.

Rau dưa thịt xiên, tất cả đều phân loại đặt trên bàn, liếc mắt một cái nhiều chủng loại không đếm xuể.

Khách hàng qua đường nhìn thấy nguyên liệu nấu ăn thật to chất đây phòng bếp cũng kinh ngạc không thôi.

"Thịt xiên của chúng tôi đều khá lớn, thịt bò và thịt dê đều là 20 tệ một xiên, thịt heo là 15 tệ một xiên..."

Tiểu Bạch phụ trách quản lý hằng ngày của nông trường, trong lòng biết rõ giá cả những nguyên liệu nấu ăn.

"Rau dưa khá nhiều, anh xem thử anh muốn gọi cái gì, tôi báo giá cho anh ngay."

"Còn có miếng thịt ba chỉ và xiên lườn đều là heo mới vừa giết hôm nay, anh xem đầu heo và một vài nội tạng còn đặt ở đó."

Kết hợp với giá cả đồ nướng bình thường, trong nháy mắt đã ghi nhớ giá cả một lượt trong lòng.

Tiểu Bạch vừa giới thiệu cho khách hàng qua đường, đồng nghiệp bên cạnh vừa ghi chép giá cả.

Tối thiểu những thịt này trông có vẻ đều là hàng thật giá thật, không tồn tại thịt giả.

Tiểu Bạch lần đầu làm công việc tiếp khách, cũng làm rất tốt.

Khách hàng qua đường vốn cảm thấy hơi đắt tiền nhìn thấy nguyên liệu xử lý gia công tại chỗ, nhất thời không nói gì.

"Anh cần ăn món gì, trong nông trường đều có, có thể xiên liền cho anh cà chua, rau hẹ gì đó luôn."

Không đúng, còn là lần đầu tiên anh đến nông trường.

Giá cả cao, mua một chút ăn thử cũng được.

Vừa vặn anh cũng chưa từng ăn đồ nướng dùng nguyên liệu mới để làm.

Phân lượng cũng có đủ, còn tốt hơn thịt xiên mấy tệ một xiên, kết quả thịt nướng xong kích thước chỉ còn cỡ móng tay.

Cái này thật mới mẻ.

Khách hàng qua đường nhìn nông trường lớn như vậy, đi ra bên ngoài cũng phải mất một lúc lâu, không nhịn được hỏi: 'Quầy đồ nướng này là nông trường các anh mở hả?"

"Có ngay, cái này cho anh cầm đi ra ngoài nướng."

Thịt xiên này khá lớn, làm bữa ăn khuya nhất định không tệ.

Khách hàng qua đường không dám gọi quá nhiều, cảm giác đủ ăn liền dừng lại.

Tiểu Bạch dựa theo lời nói của khách hàng, đặt xiên mà anh ta gọi lên một cái mâm, sau đó dẫn theo khách hàng và xiên mà khách hàng gọi ra bên ngoài.

"Vậy lấy tôi một xiên thịt dê, một xiên thịt bò, còn có xiên thịt ba chỉ, một xiên sườn heo nướng giòn, lấy cả rau hẹ và cà chua, nướng nấm hương luôn nhé."

Anh ta suy nghĩ nửa ngày, chỉ có thể nghĩ đến khả năng này, không nhịn được sự tò mò, lúc này mới hỏi thử.

Tiểu Bạch sửng sốt, không nhịn cười ra tiếng, thì ra trong mắt người khác ông chủ Lâm bày quầy hàng ở trước nông trường là như vậy!

Tiểu Bạch cười giải thích: "Không phải, bày quây bán hàng là sở thích của ông chủ chúng tôi, còn trang trại chăn nuôi là kho nguyên liệu nấu ăn của ông chủ."

Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, người qua đường đã nhận phải ba lần bạo kích. Ánh mắt hơi tan rã.

Đây là lần đầu một người bình thường như anh gặp phải loại chuyện này, đúng là đổi mới nhận thức của anh.

Thì ra thật sự có người lắm tiền thích bày quầy bán hàng, có cả trang trại chăn nuôi làm kho nguyên liệu nấu ăn.

Không đúng, sao nghe giống ông chủ Lâm trên mạng thế nhỉ?

Cũng là người lắm tiền thích bày quầy bán hàng.

"Ông chủ Lâm à?"

Khách hàng qua đường phục hồi tinh thần lại, vô thức thốt ra ông chủ Lâm, làm Tiểu Bạch khá kinh ngạc.

Đây gọi là tìm đại người nào ngoài đường cũng là fan của ông chủ à?

"Đúng, ông chủ chúng tôi là ông chủ Lâm."

Nghe Tiểu Bạch nói vậy, khách hàng qua đường vẫn hơi do dự, sau đó hỏi lại để xác nhận: "Là ông chủ Lâm thích đi khắp nơi bày quầy bán hàng, bán cơm Tây, thổi kèn Xô-na kia hả?"

Tiểu Bạch tiếp tục gật đầu.

"Ồ wowl"

Sau khi nhận ra, người qua đường lập tức hưng phấn hẳn lên.

Ông chủ Lâm mà nhiều người trên mạng tìm mãi không ra lại cứ thế xuất hiện trên đường về nhà của anh?

Tiểu Bạch nhìn anh tỏ vẻ kích động, cảm thấy rất thú vị.

Hình như gần đây ông chủ bọn họ rất nổi tiếng.

Nhưng là người làm công, dù bọn họ cũng nhớ thương món ngon ông chủ làm như bao người, nhưng trên cơ bản vẫn nắm được tình hình của ông chủ, nên mọi người không hề kích động khi gặp được ông chủ ở ngoài đời như nhóm fans trên mạng này.
Bình Luận (0)
Comment