Chương 548: Lựa chọn ngay tại hiện trường (2)
Chương 548: Lựa chọn ngay tại hiện trường (2)Chương 548: Lựa chọn ngay tại hiện trường (2)
Không bao lâu, cuối cùng thì dòng xe đã có thể di chuyển.
Trên mỗi chiếc xe, người có thể chạy đi đều đã chạy, chỉ còn lại tài xế là không chạy được.
Thịt nướng ở ngay trước mắt, người phía trước đều ăn được, ai quyết tâm chậm rãi chờ đợi còn không bằng chạy qua đó xếp hàng trước rồi nói sau.
Nhóm tài xế tăng tốc lái xe, thấy liên tiếp có người xuống xe trên đường để chạy về phía trước thì vô cùng ghen tị.
Đặc biệt là trong nhóm chat, còn có khu tin nhắn trong phần mềm nhỏ, người của nhóm đầu tiên đến hiện trường đều đã ăn được. Hơn nữa, nguyên liệu không đủ, trong trang trại đã bắt đầu giết thêm heo, bò, dê. Dù đang đêm hôm khuya khoắt nhưng bên trong trang trại vẫn đèn đuốc sáng trưng.
Không chỉ có người giết thịt, còn có những khách hàng chủ động xin đi giết giặc phụ giúp.
Mọi người chưa bao giờ thấy cách thức nướng thịt mới lạ như vậy trước đây.
Không chỉ nguyên liệu được làm thịt ngay tại chỗ, mọi người còn có thể vây xem bên cạnh, ăn những nguyên liệu hoàn toàn tươi mới.
Còn chưa ăn mà nước miếng đã chảy dài.
"Tôi ăn nạc thăn lợn. Thịt thăn mềm lắm, trên xiên chỉ có một ít thịt, tôi phải ăn mấy xiên mới đã."
Thấy bát huyết lớn đặt trên ghế, nhóm khách hàng cũ đứng phụ giúp bên cạnh đã bắt đầu lặng lẽ suy nghĩ lát nữa nên ăn phần nào.
"Xiên thịt nhỏ cũng ngon nữa. Chỉ cần cắt thịt đùi ở sau thành miếng nhỏ, sau đó xiên thêm mỡ rồi mang đi nướng, thơm phức luôn."
"Tôi thích ăn thịt ba chỉ, lấy mấy xâu thịt ba chỉ là OK rồi."
Mọi người chưa từng ăn thịt xiên nướng nào tươi thế này.
Hơn nữa còn có thể lựa chọn tại hiện trường.
Đám người mới nãy còn vây xem lợn, lúc này đã chạy đến khu vực giết gà.
"Mọi người đừng chờ ở đây, bên cạnh đã thịt xong gà rồi, có thể đến đó chọn vài xiên."
Giết thịt gà rất nhanh, cứa một đường ngay cổ rồi vặt lông. Sau khi nhổ lông xong là có thể cắt thành miếng, xâu vào xiên.
Đèn đường trong đêm cũng không sáng bằng ánh mắt họ. Mọi người nhìn chằm chằm vào con lợn sắp bị xẻ thịt, đôi mắt phát sáng.
"Tôi cũng muốn một xâu trứng gà non."
"Đúng đúng, tôi thấy lòng đỏ trứng bên trong gà nướng được gọi là trứng gà non. Tôi còn chưa ăn đồ nướng ông chủ Lâm làm lần nào. Dì ơi, lấy cháu một xâu trứng này đi."
"Wow mẹ của con ơi, đây đều là gan tươi kìa. Thịt thì vẫn ổn, chỉ có một chút lòng gà này thật sự không đủ ăn. Lấy tôi một xâu da gà và một xâu gan gà luôn.”
"Ôi má ơi, con gà này ngon mà còn có trứng nữa, đây có phải là trứng gà non không?"
Các dì làm việc trong trang trại thấy một con gà chỉ có bốn, năm cái trứng non, nhưng lại có nhiều người chọn như vậy, khó chia quá đi!
Có ăn là được rồi, không ai kén chọn.
"Chí lí, lấy tôi mười xiên thịt gà trước nhá."
"Không sao, ai gọi trước thì cho người đó, chúng tôi ăn cái khác. Toàn là món do ông chủ Lâm làm cả, dù có là cỏ nướng cũng ngon, ăn gì mà không được!"
Các dì vốn tưởng đông người thế này, mọi người có thể sẽ tranh cãi ầm ï chỉ vì chút chuyện gọi món, đang thấp thỏm chờ đợi, chợt nhận ra nhóm người này rất dễ nói chuyện.
Nhóm khách hàng cũ cùng nhau tìm kiếm ông chủ Lâm lâu như vậy, ít nhiều gì cũng có cảm tình cách mạng. Hơn nữa, tất cả mọi người đã lâu không ăn được món ngon ông chủ Lâm làm.
Các dì bối rối khuyên: "Chỉ có bốn phần trứng gà non cho mọi người chọn thôi, phần trứng còn lại nhỏ quá không xiên được."
Không vội tranh giành, nếu không, ngược lại còn trì hoãn chuyện quan trọng, chỉ có ăn vào miệng mới chắc chắn nhất.
"Nói đến thì bên ngoài còn tắc đường không?"
Bọn họ là nhóm thứ ba đến trang trại, mọi người đã bắt đầu vào tiệc nướng, người của hai nhóm trước đã ăn xong mà người phía sau vẫn chưa hết tắc đường à?
"Tôi vừa đọc tin nhắn trên nhóm, trong số các khách hàng có cảnh sát giao thông, có lẽ mọi người sẽ đến nhanh thôi."
"Quào-. Dì ơi, mề gà này làm sạch xíu nhá. Lấy cháu hai xiên, loại cắt miếng ấy ạ."...
Mọi người đều dồn hết sự chú ý vào việc ăn uống, không quan tâm bất kỳ điều gì khác. Dù nói gì thì cuối cùng câu chuyện vẫn sẽ quay lại vấn đề ăn uống.
Trong không khí tràn ngập hương vị của xiên nướng, mọi người bị mùi thơm quẩn quanh, nhìn nguyên liệu sờ sờ trước mắt đều nuốt nước miếng, chỉ lo tưởng tượng xiên nướng ngon tới cỡ nào.
"Thèm muốn chết luôn! Nhìn những người phía trước ăn ngon lành biết bao, còn có chỗ ngồi và cả rượu nữa!"
"Lúc đến đây, tôi mải nghĩ đến chuyện ăn đồ nướng mà quên mang bia. Cứ tưởng chỗ ông chủ Lâm không có rượu, không ngờ trong trang trại lại có rượu!"
"Không nghĩ tới lần này ông chủ Lâm vậy mà bày quầy bán đồ nướng trước cổng trang trại. Thử hỏi ai có thể ngờ được chứ! Nguyên liệu nhiều như vậy, hèn gì ông chủ không giới hạn số lượng. Lúc tôi vừa nghe được câu này còn cho rằng có người cố ý trêu đùa mọi người, ông chủ Lâm mà cũng có lúc không giới hạn số lượng ư?"