Chương 589: Ông chủ Lâm không bày quầy bán hàng ở đây... (1)
Chương 589: Ông chủ Lâm không bày quầy bán hàng ở đây... (1)Chương 589: Ông chủ Lâm không bày quầy bán hàng ở đây... (1)
Nói chuyện cả buổi chợt có người nhớ đến trước đó ông chủ Lâm còn từng bán mì lạnh nướng.
Nhưng vì quá ít khách, không đủ phát triển thành nhóm nên cảm giác hiện diện cực thấp.
Mọi người trò chuyện hồi lâu, thậm chí còn nghĩ đến núi mộ, lúc này mới có người nhớ lại còn có quầy mì lạnh nướng.
"À phải rồi, tôi quên mất món mì lạnh nướng. Có ai biết ông chủ Lâm bày quầy bán mì lạnh nướng ở đâu không?"
Sau khi được nhắc nhở, mọi người mới nhớ tới mì lạnh nướng.
"Cái đệch, tôi vậy mà quên béng món này luôn. Muốn ăn mì lạnh nướng của ông chủ Lâm quá đi!"
"Có ai biết mấy giờ, ở đâu không? Trên đường đi làm về, tôi có thể ghé qua xem."
"Hình như ở trạm xe buýt nào đó, không rõ nữa, để tôi đi hỏi một chút."
Vậy anh ta còn ăn được mười phần mì lạnh nướng nữa không?
"Mau đi hỏi địa điểm đi, để tôi đến đó nhìn thử."
Cái gì?
A Quý đang đợi mười phần mì lạnh nướng trước quầy hàng của Lâm Chu, lúc thấy tin nhắn này trong nhóm lập tức giật nảy mình.
Người trong nhóm muốn tìm đến đây?
"Ô mai gót, hình như trong nhóm chúng ta không có khách hàng của quầy mì lạnh nướng thì phải!"
Sau đó, anh ta thấy có người đã tìm được địa điểm rồi đăng lên, thế là hoàn toàn hoảng hốt.
A Quý thích cắn móng tay khi đang suy nghĩ, hành động ấy cho thấy tâm trạng lo lắng của anh ta vào lúc này.
Nhìn các tin nhắn liên tiếp trong nhóm, ánh mắt anh ta không ngừng láo liên.
Không được không được, phải nghĩ cách thôi.
Vừa gửi tin nhắn xong, anh ta nhìn địa chỉ, cảm thấy không an toàn còn chụp thêm tấm ảnh bến xe buýt Thủy Hòa vắng tanh, gửi lên nhóm để chứng tỏ ông chủ Lâm thật sự không ở chỗ này.
Thế nên, A Quý tay nhanh hơn não, vội vàng gửi một địa chỉ vào nhóm.
[Tứ Đại Giai Không: "Tôi đang ở đây này, ông chủ Lâm không bày quầy bán hàng ở đây, mọi người đến nơi khác tìm đi.]
Nếu có người phát hiện ra ông chủ Lâm, anh ta sẽ không được ăn mì lạnh nướng đã ghiền!
Các khách hàng trong nhóm thấy thế thì tin ngay.
"Đã biết, đã biết."
"Vậy chúng ta không đến bến xe buýt nữa, giữa trưa cứ đến trường tiểu học quốc tế và chùa Thường Trung tìm đi."
"Thây Tứ Đại được phết, anh vậy mà đến quầy mì lạnh nướng còn nhanh hơn chúng tôi một bước, quá là tài ba."
Trước đây chưa từng có loại chuyện tương tự!
"Đúng rồi, lúc tìm mọi người chú ý một chút, đừng tụ tập xếp hàng để khách du lịch đến từ nơi khác nhìn ra cái gì nhé! Hôm nay có nhiều khách du lịch từ nơi khác đến núi Tần Hoàng lắm, ai cũng tìm ông chủ Lâm, người một nhà chúng ta chắc chắn không đủ ăn. Nhà địa chủ cũng không dư lương thực để chia cho người bên ngoài đâu, mọi người rõ cả chứ?"
Không ngờ lại có người làm ra được chuyện như vậy.
"Yên tâm đi, mọi người là khách hàng ruột, đương nhiên biết thỏa thuận giữ bí mật mà." A Quý thấy tất cả người trong nhóm đã bỏ qua chủ đề mì lạnh nướng này thì mạnh mẽ thở phào nhẹ nhõm.
Cũng còn may, bảo vệ được mì lạnh nướng rồi.
Nhưng khi anh ta xem lại những gì đã nhắn thì mặt ủ mày chau.
Nếu chuyện này bị lộ, há chẳng phải anh ta sẽ bị chém mất xác luôn à?
Tâm trạng chột dạ của A Quý không duy trì bao lâu đã bị từng phần mì lạnh nướng của ông chủ Lâm hấp dẫn toàn bộ sức chú ý.
Anh ta ăn hai phần mì lạnh nướng vào bụng chẳng xi nhê gì, không tạo nên tí gợn sóng nào.
"Hê hê, cảm ơn ông chủ Lâm, tôi ăn trước nha, không đủ lại gọi thêm."
Một phần mì lạnh nướng không lớn lắm, bình thường A Quý ăn rất nhiều. Anh ta còn là đầu bếp, không thiếu ăn, cơ thể đầy thịt này là do anh ta tích lũy từng miếng một mà ra.
Đặc biệt có cảm giác thỏa mãn.
Mì lạnh nướng thơm ngon vừa được làm xong tỏa ra hơi nóng. Cắn một miếng, tuy khá nóng nhưng lại cực kỳ ngon.
Vị chua của dấm, vị đậm đà của nước sốt, một ít vị ngọt của tương cà và mùi thơm của dầu ớt.
Dâu ớt không quá cay, có cả quả ớt, khi nhai sẽ cảm nhận vị cay nhiều hơn, rất kích thích vị giác.
Ăn kèm trứng gà trơn mềm, mì lạnh nướng ngoài dai trong mềm, còn có xúc xích giăm bông và nấm kim châm thơm lừng. Hương vị phong phú, cảm giác tuyệt diệu.
Anh ta cứ ăn từng ngụm, chớp mắt đã hết một phần.
Lâm Chu nhìn anh ta ăn ngon lành như vậy cũng hơi thèm, thậm chí khi thấy người này ăn vừa sạch sẽ vừa nhanh chóng lại còn thèm hơn. Chuyện này có khác gì xem livestream mukbang ngay tại hiện trường đâu?
Không lâu sau, A Quý chỉ ăn hai ba lần đã xong mười phần mì lạnh nướng.
A Quý sờ bụng, nhìn Lâm Chu với vẻ còn chưa đã ghiền.
Bốn mắt nhìn nhau, Lâm Chu có thể hiểu khát vọng trong mắt anh ta.
A Quý cười hê hê, nịnh nọt nói: "Ông chủ Lâm, tôi vẫn chưa no, có thể thêm mười phần nữa không?"
Lâm Chu nhìn bụng anh ta, hơi do dự.