Chương 591: Không phải chứ người anh em, sao anh dám làm thế?
Chương 591: Không phải chứ người anh em, sao anh dám làm thế?Chương 591: Không phải chứ người anh em, sao anh dám làm thế?
Lâm Chu gật đầu, thuận miệng giải thích về mì lạnh nướng một chút.
"Loại đó cũng là mì lạnh nướng, chỉ là dùng sợi mì ép thành bánh dẹt, mùi vị hơi khác biệt."
"Thì ra là thế, đã hiểu đã hiểu. Thơm quá đi! Khi chiên mùi bột mì làm ra loại mì sợi này thơm nồng thật!"
"Hê hê, ông chủ Lâm, chúng tôi có phải là nhóm người đầu tiên phát hiện ra anh không?”
Vị khách đứng đầu hàng cho rằng mình là con của thần may mắn, kiêu ngạo hỏi.
Nếu không phải anh ta chờ xe buồn chán, nhìn thử ra phía sau thì đời nào phát hiện được ông chủ Lâm đang trốn đằng sau chứi
Bây giờ anh ta mà chia sẻ vị trí ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu người khen ngợi anh ta đây!
Khà khài
"Đúng thế"
Sau đó, Lâm Chu vừa lên tiếng đã phá tan ảo tưởng của anh ta.
Câu không phải này làm người đàn ông ngơ ngác. Bọn họ đến sớm thế cơ mài Chẳng lẽ trước đó còn có người đến sớm hơn họ?
Hả?
"Không phải."
"Có người đến trước chúng tôi à?"
Vừa nghĩ đến cảnh tượng kia, người đàn ông không nhịn được cười ra tiếng.
Lâm Chu bị dáng vẻ nghiêm túc của họ chọc cười, không nghĩ nhiều trả lời thẳng: "Chỉ có một người thôi, tôi vừa bày quầy ra, anh ta đã có mặt ở đó rồi. Một mình ăn hơn hai mươi phần, làm tôi sợ ngây người. Đây là lần đầu tiên tôi gặp được khách hàng ăn mạnh đến vậy."
"Có chuyện như vậy nữa hả?"
"Ông chủ Lâm, có bao nhiêu người đến trước chúng tôi vậy?"
"Gì cơ? Chúng tôi không nhận được tí tin tức nào cả, người nọ vậy mà nuốt riêng mì lạnh nướng?"
Khác với suy nghĩ của Lâm Chu.
Đây là lần đầu cậu gặp được người có sức ăn lớn như thế kể từ khi bày quầy bán hàng trong đời, quá đỗi kinh ngạc.
Không ngờ thật sự có người ăn khỏe như vậy!
Lâm Chu cảm thấy rất thú vị mới chia sẻ với nhóm khách hàng.
Những người đang xếp hàng nghe được có người phát hiện ông chủ Lâm trước nhưng không thông báo, còn một mình ăn hơn hai mươi phần mì lạnh nướng thì mặt mày đen kịt.
Khách hàng ruột đứng đầu hàng cảm nhận được tâm trạng ông chủ Lâm rất tốt bèn cười lạnh lùng phụ họa.
Trong nhóm có kẻ phản bội mà cũng được?
Nhóm khách hàng hận đến nghiến răng nghiến lợi, lập tức upload vị trí của ông chủ Lâm lên phần mềm nhỏ, còn chỉ trích người trên nhóm.
Ông trời thật bất công!
"Vậy thì khẩu vị của anh ta rất tốt nhỉ!"
Sao người này may mắn quá vậy! Là người phát hiện ông chủ Lâm trước nhất thì thôi đi, còn được ăn hơn hai mươi phần không hạn chế số lượng. Đến lượt bọn họ lại bị giới hạn mỗi người chỉ được mua hai phần!
"Chứ gì nữa! Làm tôi nhìn mà đói luôn, dù không đói cũng phải ăn một phần mì lạnh nướng đấy!"
Lâm Chu nhìn anh chàng mũm mĩm kia rất thuận mắt. Một người ăn hơn hai mươi phần mì lạnh nướng, cậu còn hớn ha hớn hở cho anh ta ăn.
Nhưng mọi người có mặt ở đây nhìn ông chủ Lâm thích khách hàng ăn hơn hai mươi phần mì lạnh nướng này như vậy đều ghen tị đến đỏ cả mắt.
Mình bị giới hạn mua hàng tất nhiên rất đáng tiếc, nhưng thấy người khác mua một hơi hơn hai mươi phần, đúng là không kiềm chế nổi.
Thằng nhãi này không chỉ ăn một mình, còn không thèm thông báo vị trí của ông chủ Lâm cho mọi người.
Nhất định phải tìm cho ra đây là người của tổ chức nào và đá thằng đấy ra mới được!
Mọi người rõ ràng đã thống nhất tìm được sẽ cung cấp vị trí của ông chủ Lâm cho nhau để cùng hưởng phúc, không thể chỉ giúp mình no bụng mà không quan tâm đến người khác.
Ha, thằng nhãi này đã khiến mọi người phẫn nộ.
Nhóm khách hàng của ông chủ Lâm mà điên lên là không có người thường nào cản nổi.
Quả nhiên, bọn họ vừa tuồn ra tin tức về địa điểm của ông chủ Lâm.
Trong nhóm fans của A Quý đã có người thấy ngay.
Đến khi người nọ truyền tin này vào nhóm, cả nhóm lập tức bùng nổ.
Nhóm khách hàng cảm thấy bản thân bị gạt, điên cuồng @Tứ Đại Giai Không, còn liên tục thêm bạn tốt, định bật chế độ bắn rap chửi.
"Trong nhóm chúng ta thế mà xuất hiện kẻ phản bội! Tức chết tôi rồi, chúng tôi tin tưởng anh vậy mài Bởi tôi nói sao tìm cả buổi vẫn không thấy bóng dáng ông chủ Lâm đâu. Kết quả một mình anh ăn hơn hai mươi phần mì lạnh nướng, còn không thèm nói chúng tôi biết!"
"Mau đá kẻ phản bội này ra đi! Nói với toàn thể mọi người, để sau này không nhóm nào cho anh ta tham gia nữa."
"Ăn một mình cũng được nữa hải! Tứ Đại Giai Không, anh ở đâu? Tôi muốn tâm sự với anh chút chuyện."
"Người anh em, anh làm người không tử tế gì cả! Một mình anh ăn hai mươi mấy phần mì lạnh nướng cũng không hề gì, nhưng anh ăn xong còn không thèm nói vị trí của ông chủ Lâm cho chúng tôi biết thì rất quá đáng đấy!"
"Mọi người xem anh như anh em, anh lại xem mọi người thành đồ ngu?"
"Trong nhóm có ai quen Tứ Đại Giai Không không? Mau dẫn người tìm cho ra đi. Chuyện này không bàn luận offline một phen thì khó mà giải quyết được mối hận trong lòng tôi."