Chương 626: Bọn họ nói gì thế?
Chương 626: Bọn họ nói gì thế?Chương 626: Bọn họ nói gì thế?
Lâm Chu đều thỏa mãn bọn họ.
Cũng chỉ có Lâm Chu có thái độ phục vụ đó thôi.
Nếu như dân bản xứ bán hamburger trứng bị đưa ra nhiều yêu cầu như vậy, kiểu gì cũng sẽ nói thích ăn thì ăn, sao mà lắm chuyện thế.
Đại Tráng luôn để ý Lâm Chu ở bên cạnh không thể không bội phục thái độ phục vụ của cậu.
Còn không nhịn được nói chuyện với khách hàng bên quầy của mình.
"Người phía nam bày quầy bán hàng không giống chúng ta nhỉ."
"Chứ còn gì nữa, quây hamburger trứng trước mặt chỉ có mỗi trứng gà thịt tươi, không có nhiều món, người ta làm tinh xảo thật đấy."
"Quan trọng là tính tình tốt, đưa ra nhiều yêu cầu mà vẫn đồng ý thỏa mãn."
Bởi vì vừa nãy cậu là người phiên dịch.
Mấy khách hàng người Nga đến sau bị hamburger trứng hấp dẫn, lại được Thượng Quan Tỷ đề cử, mong chờ nửa ngày.
Sau đó lại nói chuyện.
Lập tức trợn tròn mắt.
Trò chuyện một lúc lâu, thấy lượt hamburger trứng đầu tiên ra lò, nhưng lại bị khách hàng trước mặt bao trọn.
Lâm Chu không hiểu, ngẩng đầu nhìn về phía Thượng Quan Tỷ.
"Còn ngon nữa, tôi đã thử một cái, mùi vị rất tuyệt, người ta dám ra giá 10 tệ là có nguyên nhân.'...
Nếu người ta phiên dịch như thế, thì cậu cứ nghe như vậy đi.
Thượng Quan Tỷ phản ứng lại rồi nói.
Nhưng Lâm Chu thấy hình như vừa rồi bọn họ nói rất nhiều.
"A, không có gì đâu, ông chủ anh cứ làm tiếp đi, bọn họ hỏi thăm hamburger trứng của bọn họ xong khi nào thôi."
Nhưng phiên dịch toàn bộ thì phiền quá, có thể dùng một câu giải thích thì tại sao phải nói nhiều chứ.
Thượng Quan Tỷ nhận được câu trả lời thì gật đầu, nói lại cho mấy vị khách người Nga.
Thật ra vừa rồi người ta nghĩ tại sao hamburger trứng mới ra không có phần của bọn họ, hai bên giải thích đơn giản một lượt.
"Đợi một lúc nữa."
Có thể là bọn họ nhìn làm lượt hamburger trứng đó, ngon hơn cái trước.
Đều nuốt nước bọt.
Vừa cắn một cái là tầng tâng cảm giác, đúng là ngon muốn chết.
Bột nhão ngon miệng, trứng gà trơn mềm, thịt heo tươi ngon, tổ hợp lại, sao không ngon được chứ.
Chắc chắn là phù hợp với khẩu vị của mỗi một người bọn họ hơn khẩu vị vừa rồi Lâm Chu tùy tiện làm, cho nên mới có vẻ ngon hơn.
Sáu người họ vừa ăn vừa không khỏi khen ngợi, dáng vẻ ấy khiến mấy khách hàng người Nga chưa đến lượt bên cạnh rất thèm.
Nhưng thật ra là làm dựa theo khẩu vị bọn họ lựa chọn.
Bản thân không ăn được, lại trơ mắt nhìn mấy người phía trước ăn vui vẻ.
Mãi mới chờ đến lúc lượt hamburger trứng thứ hai ra nồi, kết quả gói xong vẫn là của đám người đó! Bọn họ rõ ràng không ăn được, nhưng lại trừng mắt nhìn hamburger trứng mình canh giữ rất lâu vào bụng người khác.
Loại hành hạ này đúng là khiến người ta tổn thương!
Toàn là tiếng bô bô bên tai Lâm Chu...
"Rốt cuộc mấy người mua mấy cái hamburger trứng, vẫn chưa tới lượt bọn tôi à?"
Đoàn người Thượng Quan Tỷ vừa nhận hamburger trứng, chia đều vào tay sáu người họ.
Vừa tranh thủ trả lời câu hỏi của mấy người nước ngoài.
"Bọn tôi mua ba mươi cái, nhanh thôi, lượt hamburger trứng tiếp theo chỉ có bốn cái, còn lại là của mấy người đó."
Còn mấy người mới đến thì phải đợi thêm nữa.
Tốc độ Lâm Chu làm hamburger trứng không theo kịp tốc độ ăn của những người này.
Mấy du học sinh chính là chiêu bài tốt nhất.
Đứng trước quầy hàng của Lâm Chu, Lâm Chu làm xong một cái, bọn họ ăn một cái.
Một cái hamburger trứng nóng hổi đến tay bọn họ, chưa đến một phút đã ăn xong.
Trong thời tiết lạnh buốt mà được cầm hamburger trứng nóng hổi, không biết vui vẻ cỡ nào.
Ăn có hơi khô, tiện mua bát canh miến ở quầy hàng bên cạnh để uống.
"Ui mẹ ơi, lần này du lịch đến đây đúng là đáng giá, hay là chúng ta đừng đến nước Nga chơi nữa, cứ ở lại đây ăn hamburger trứng là được, có thể ăn ngày nào thì hay ngày ấy, khi nào sắp đi học thì lại về."
"Được, tôi thấy cách này được đó."
"Không sao, có thể làm ổn mọi mặt được, buổi sáng chúng ta đến chợ sáng Bạch Hà ăn hamburger trứng, ăn xong thì về nước Nga chơi, ngồi tàu bảy phút thôi mà, do dự gì chứ?"
Mọi người cứ thế đứng trước quầy hàng của Lâm Chu.
Lâm Chu làm xong cái nào, bọn họ ăn cái nấy.
Cậu làm hết nồi hamburger trứng này đến nồi khác nhưng chỉ mới chớp mắt đã vào bụng bọn họ sạch sẽ.
Lâm Chu cúi đầu nhìn đợt hamburger trứng tiếp theo vẫn chưa chín, lại ngẩng đầu nhìn các khách hàng đang xếp hàng trước mặt, trong tay họ không còn cầm hamburger trứng nữa.
Lập tức đứng hình mất 3 giây.
Vừa rồi cậu có làm một nồi hamburger trứng đúng không nhỉ?
Sao vừa cúi đầu rồi ngẩng lên đã mất tiêu cả rồi?
"Tôi đưa hamburger trứng cho mọi người rồi mà đúng không?"
Lâm Chu suy nghĩ một chút, xác nhận mình đã đếm đủ ba mươi cái hamburger trứng và đưa cho họ.
Mọi người ăn nhanh thế luôn á?
Đám người Thượng Quan Tỷ ngượng ngùng gật đầu.