Chương 629: Ý là ăn ngon
Chương 629: Ý là ăn ngonChương 629: Ý là ăn ngon
Nếu món ăn không được người trên cả nước công nhận có mùi vị thơm ngon thì nó sẽ chỉ phổ biến ở một vùng nhỏ chứ không phải khắp nơi như vậy.
Bột nhão vừa làm xong, lúc chiên lên không bị lỏng lẻo như loại bột mì chưa lên men. Hamburger trứng có kết cấu tổng thể bông mềm và thơm ngon.
Nhất là khi bánh mới ra lò, ngoài giòn trong mềm, lớp vỏ ngoài chiên với dầu hạt cải cháy cạnh thơm lừng.
Màu vàng sáng làm người ta chỉ nhìn thôi cũng thấy vui vẻ.
Hơn nữa, hương vị tổng thể cũng không ngậy mỡ.
Hầu như những người Nga quốc đều gọi hamburger trứng giăm bông phô mai.
Khi cắn vào, lớp phô mai tan chảy bên trong không chỉ kéo sợi, chảy ra mà còn có vị sữa thơm mắn mặn, phối với những lát giăm bông hun khói. Vị mặn và mùi sữa hòa quyện rất ăn ý.
Hơn nữa, việc cho thêm hạt bắp vào trong đó đúng là rất tuyệt.
Khách hàng người Nga ăn xong hamburger trứng, thậm chí không kịp chờ Thượng Quan Tỷ phiên dịch, vươn tay ra hiệu thẳng với Lâm Chu.
Đúng là hương vị mà người nước ngoài yêu thích nhất.
Lúc này, bọn họ mới hiểu tại sao nhóm người trẻ tuổi trước mặt đều mua nhiều như vậy, bởi vì ít quá không đủ ăn!
Bọn họ cứ ăn liên tục hết cái này đến cái khác.
Lượng calo cao, có vị ngọt và mùi sữa thơm béo.
"Lấy tôi thêm hai cái nhé!"
Thơm thơm ngọt ngọt, không phải loại hạt bắp khô cứng, Lâm Chu lựa chọn hạt bắp vàng vừa mềm vừa ngọt, khi cho vào hamburger trứng giăm bông phô mai không hề mâu thuẫn với vị hơi mặn sẵn có chút nào.
Trong quá trình chế biến, khách hàng còn có thể khoa tay múa chân trên mặt bàn, chẳng hạn muốn thêm cái gì thì chỉ cái đó, không cần giao tiếp bằng ngôn ngữ nhưng họ vẫn hiểu ý nhau.
Dù sao thì cậu cũng làm từng loại hamburger trứng.
Một loại là thịt heo tươi, một loại là thịt bò tươi, một loại là hamburger phô mai.
Lâm Chu hiểu ý ngay, gật đầu.
Nhóm người này che kín quầy hàng của Lâm Chu, làm người đi đường tò mò đến mức phải tới gân hơn mới có thể thấy quầy hàng của Lâm Chu đang bị vây quanh.
Trong mắt người qua đường, chuyện này rất có vấn đề.
"Mọi người đang mua gì thế?"
Khoảng nửa tiếng trước, có một nhóm người tập trung trước quầy hàng của Lâm Chu. Nửa tiếng sau lại có một nhóm khác vây quanh.
"Hamburger trứng.'
Nào ngờ nhìn ông chủ còn nhỏ tuổi hơn cả cậu.
Thượng Quan Tỷ thấy Lâm Chu trông còn nhỏ tuổi hơn mình thì cực kỳ kinh ngạc.
"Người anh em, anh trẻ thật đấy."
Sau khi Lâm Chu tháo khẩu trang, các khách hàng mới phát hiện thì ra hamburger trứng ngon như vậy là do một chàng trai trẻ tuổi làm, vô cùng bất ngờ.
Cậu vốn tưởng ông chủ có thể làm ra hamburger trứng ngon như vậy hẳn phải là một ông chú, chỉ là cách ăn mặc và giọng nói có vẻ trẻ thôi. Đối mặt với khách hàng trong nước, Lâm Chu có thể hiểu bọn họ nói gì nên trả lời.
Lâm Chu vừa bận bịu vừa gật đầu.
Lâm Chu vốn 26 tuổi, sau khi uống dịch cải tạo gen, mấy tháng sau nhìn càng ngày càng trẻ ra.
Trước đó còn có ông chú bày quầy hỏi có phải cậu vừa tốt nghiệp đại học đã ra bày quây bán hàng không.
Làm người khác đều cho rằng cậu mới đầu 20.
Có người còn lố hơn, hỏi cậu đã đủ tuổi trưởng thành chưa nữa cơI
Làm Lâm Chu nghe mà cạn lời, cậu vẫn nên đen một chút thì tốt hơn, ít nhất trông có vẻ trưởng thành thực thụ.
"Không nhỏ đâu, tôi đã 26 rồi."
"Thế cũng còn rất trẻ."
"Ông chủ, anh đến từ đâu thế? Hình như anh không phải người Bạch Hà nhỉ!"
Dựa vào âm giọng, màu da và cách ăn mặc của Lâm Chu, nhóm du học sinh đều có thể nhìn ra cậu không phải người bản xứ.
Hamburger trứng ngon như vậy, khiến mấy người bọn họ không nhịn được dời sự tò mò lên người Lâm Chu trong lúc chờ hamburger trứng.
"Tôi là người phương nam."
Lâm Chu thuận miệng đáp lời.
Nhưng vẫn không ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của đám người Thượng Quan Tỷ.
Nhóm khách hàng líu ríu nói liên tục, trong đó còn xen lẫn nhiều ngôn ngữ, Lâm Chu nghe mà ngớ người.
Lâm Chu bận việc của cậu.
Động tác trên tay cậu không ngừng nghỉ, từng bước hoàn thành hamburger trứng, chỉ nhiêu đó đã đủ làm các khách hàng đang xếp hàng kia hưng phấn.
Nhìn hamburger trứng dần thành hình, ai cũng dâng trào cảm xúc.
Bởi vì bọn họ biết hamburger trứng này cực ngon.
Lâm Chu thấy những khách hàng này ăn xong đợt này lại mua tiếp đợt khác, không chịu rời đi.
Một lúc lâu sau, cậu nhìn sang thùng nguyên liệu của mình.
Hình như hiện giờ lượng bột nhão cậu làm sẵn đã không còn nhiều nữal
"Mọi người vẫn ăn tiếp được à?"
Nhóm du học sinh này, người nào người nấy đều ăn ít nhất hơn mười cái hamburger trứng, bụng đã tròn vo ễnh cả lên rồi mà vẫn canh trước quầy hàng của cậu.
Làm Lâm Chu cảm thấy hơi sợ hãi.
Chờ bọn họ ăn 'đã cái nư' rồi, nhóm người Nga mang theo bia để uống kèm hamburger trứng đã ăn uống no say rời đi.