Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 635 - Chương 635: Còn Muốn Về Trường Học Không Đây?

Chương 635: Còn muốn về trường học không đây? Chương 635: Còn muốn về trường học không đây?Chương 635: Còn muốn về trường học không đây?

Cùng lúc đó, trên mạng bàn tán ầm ï, thế nhưng ảnh hưởng do độ nóng của tin tức mang đến không hề ảnh hưởng đến thực tế bên trong chợ sáng.

Lâm Chu bày quây bán hàng thuận lợi làm các chủ quây khác ghen tị.

Hàng dài thế này, người nước ngoài nhiều như vậy, nói rõ mọi người đều công nhận tay nghề này.

Bọn họ buôn bán ở chợ sáng luôn rất tốt, nhưng trước nay chưa từng có cảnh tượng đội ngũ xếp hàng dài giống vậy.

Rốt cuộc thì hamburger trứng này ngon cỡ nào chứ?

Mùi rất thơm, nếu bọn họ không bày quầy bán hàng, có thời gian đến xếp hàng cũng muốn mua một cái ăn thử.

Nhưng hiện tại, đội ngũ dài mấy mét làm người ta không dám dừng bước.

Cũng vì mùi thơm này lưu lại rất lâu, làm một số người dù không muốn xếp hàng, nhưng rất muốn nếm thử mùi vị chỉ đành từ từ chờ.

Ở đây cũng có người bán hamburger trứng, nhưng quầy hàng đầu phố không bán đắt như cậu trai trẻ người phương nam mới đến này.

Người trên cả con phố thèm đến nỗi đổ xô đi tìm.

Trong không gian rộng mở không có mái che, mùi thơm của hamburger trứng trước mặt Lâm Chu tự do lan tỏa khắp bốn phương tám hướng.

Hay là đến quầy hamburger trứng ở đầu phố mua ăn cho đỡ thèm nhỉ?

Sau khi tìm được chỗ, độ dài hàng ngũ lại tăng thêm.

Muốn ăn thì phải xếp hàng cả tiếng đồng hô.

Lâm Chu cảm thấy mình giống như đang chơi game nấu ăn, không ngừng làm hamburger trứng, sau đó con số thống kê nhiệm vụ trên đầu liên tục thay đổi.

Thời điểm rất nhiều khách hàng người Nga cầm hamburger trứng trên tay, sức hấp dẫn của hamburger trứng không gì sánh bằng.

Càng nhiều người nghe danh tìm đến.

Lý do mùi thơm có thể lưu lại lâu như vậy có liên quan đến hamburger trứng Lâm Chu đang làm, cũng liên quan một phần đến khách hàng mua xong vừa ăn vừa tản bộ.

Trong khi đang làm bánh, Lâm Chu tự mỉm cười.

1190/2000...

Vị hamburger trứng sẽ được điều chỉnh theo khẩu vị khác nhau của khách hàng.

848/2000...

Hơn 8 giờ, Thượng Quan Tỷ đứng cạnh quầy hàng nhìn hamburger trứng trong tay, không nỡ ăn cũng không nỡ đi.

Bạn học nhìn Lâm Chu khoa tay múa chân để giao tiếp với khách hàng, khẽ giật khóe miệng.

"Không, ông chủ nhỏ cần tớ, ở đây có nhiều khách hàng nước ngoài như vậy, không có tớ, anh ấy không nói chuyện với họ được."

Thượng Quan Tỷ vẫn không nhúc nhích, hai mắt lưu luyến không rời nhìn về phía Lâm Chu.

"Anh Tỷ, chúng ta nên đi thôi, sắp 9 giờ rồi."

Thượng Quan Tỷ ôm cây cột gần đó, nhất quyết không chịu đi.

Bạn học bên cạnh cậu bắt đầu gấp gáp. Người ta có cần người phiên dịch đâu!

Hơn nữa, một số người Nga này biết nói tiếng Trung khá ổn luôn đấy!

"Nếu còn không đi sẽ lỡ chuyến mất."

"Buổi chiều có tiết đấy!"

"Về trường có cái gì tốt chứ! Lại phải ăn mấy thứ nửa sống nửa chín kia, tớ không muốn."

Đồ ăn trong căn tin trường kia há có thể so sánh với hamburger trứng trước mắt!

Thượng Quan Tỷ không muốn đi.

Nếu không ăn được hamburger trứng ngon thế này, đời coi như bỏ.

Bây giờ cậu vừa ăn được, mới yêu tha thiết chưa bao lâu đã phải lìa xa, cậu không muốn chia xa hamburger trứng đâu!

"Anh hai ơi, coi như tớ van cậu được không? Chờ kỳ nghỉ sau chúng ta lại đến."

Thượng Quan Tỷ ôm cây cột không buông, ánh mắt nhìn bạn học chẳng khác gì đang nhìn người chia rẽ uyên ương.

Sau đó, cậu đột nhiên thay đổi thái độ, lắp bắp hỏi: "Các cậu từng ăn hamburger trứng ngon thế này ở nơi khác bao giờ chưa?”

Các bạn học bị câu hỏi đột ngột của cậu làm hơi ngơ ngác, nhưng mấy người họ vẫn nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.

Bọn họ chưa từng ăn hamburger trứng nào ngon đến mức này.

Hamburger trứng có thể gọi là ngon nhất trong số tất cả những gì bọn họ từng ăn.

Chỉ đếm bừa cũng có thể đếm ra được rất nhiều ưu điểm.

Sau khi nhận được câu trả lời từ mọi người, Thượng Quan Tỷ nói tiếp: "Bỏ lỡ hamburger trứng lần này, về sau chúng ta còn tìm thấy ông chủ này không?"

Mấy người họ cho rằng họ sẽ cố gắng tìm ra cách lôi kéo làm quen ông chủ. Nhưng vài ngày tiếp theo, đừng nói chỉ phương thức liên hệ của ông chủ, ngay cả sau này anh ấy sẽ bày quầy bán hàng ở đâu cũng không chịu tiết lộ, vô cùng thần bí.

Như thế chẳng khác nào nói sau khi bọn họ bỏ lỡ hamburger trứng lần này, rất có thể sẽ không bao giờ gặp được nữa.

Vừa nghĩ đến khả năng này, sắc mặt các bạn học lập tức tối sầm.

Mặt mày mọi người hết sức khó coi, lần nữa lắc đầu.

Mọi người lại nhìn Thượng Quan Tỷ bằng ánh mắt khác.

Hay thật! Đang yên đang lành lại đi vạch trần góc tối trong lòng người taI

"Ăn được hamburger trứng này, bảo các cậu quay lại trường ăn mấy thứ trong căng tin kia, các cậu vẫn ăn nổi à?"

Vừa nghĩ đến chuyện này, mặt mấy người họ càng tái xanh.

Còn muốn về trường học không đây?

Lòng người đều dao động cả rồi.

Nhìn mấy người họ vừa rồi còn thuyết phục Thượng Quan Tỷ quay về trường, lúc này chỉ vì vài câu nói của Thượng Quan Tỷ đã bị lay động, thái độ bắt đầu lung lay.
Bình Luận (0)
Comment