Chương 727: Gà xiên thố (1)
Chương 727: Gà xiên thố (1)Chương 727: Gà xiên thố (1)
"Tuần này ông chủ Lâm bày quầy hàng ở đâu thế, muốn ăn quá, đây là gà xiên thố mà, thèm ghê!"
"Tôi phát hiện món mà ông chủ Lâm làm đều là kiểu tăng sức ăn, khiến người ta nhìn là rất muốn ăn."
Tiểu Lý cũng phát hiện điểm này.
Món mà ông chủ làm, trước không nói mùi thơm nồng nàn cỡ nào, chỉ riêng bê ngoài đã rất thu hút người khác.
Mươợn gà xiên thố mà nói, dầu đỏ của gia vị đỏ đến phát sáng, trơn bóng còn ngâm trong mè trắng, đỏ trắng kết hợp với nhau, sợ là nhúng đế giày cũng thơm.
Chỉnh thể đồ nhúng giống như một thùng nhuộm lớn, bất kỳ món nào thả vào lấy ra đều thành món ngon.
Còn có đậu hũ của tuần trước.
Anh tận mắt thấy từ đậu nành bình thường sau khi mài thành bã đậu, lọc bã, nấu lên liên biến thành một thùng đậu hũ lớn trắng như ngọc.
Nước dùng hầm ra bằng gà mái chính gốc, nước dùng có gia vị thật sự rất tuyệt.
Nghĩ lại liền chảy nước miếng.
Trước tiên xào khô ra mùi thơm sau đó còn phải dùng cối đá mài nhỏ, cùng lúc còn thêm các loại hương liệu mài chung thành gia vị, cực kỳ phức tạp nhưng thành phẩm thì thơm cực!
Anh chỉ thấy ông chủ thường dùng ba loại ớt, dùng lời của ông chủ nói, ớt khác nhau sẽ có mùi thơm khác nhau.
Không biết này gà xiên thố ăn ngon như nào.
Còn có canh gà kia.
Kết hợp với đủ loại gia vị, tuyệt cú mèo!
Đủ loại kiểu dáng nguyên liệu khiến người ta xem hoa cả mắt.
Thịt ức gà tươi mới xiên thành xiên, nấu đến độ nóng rồi ngâm trong nước dùng, tươi mới mọng nước.
Còn có những quả trứng cút đáng yêu, sau khi nấu chín xiên vào que tăm rồi ngâm trong nước dùng.
Gà xiên thố đương nhiên không thể thiếu gà.
Lâm Chu mở màn, lấy xiên thịt gà trước tiên.
Sau khi nước dùng đã hầm chín, chỉ cần thả đồ ăn vào ngâm trong gia vị là có thể ăn, cực kỳ thuận tiện còn ngon miệng.
Cuối cùng đã tới giờ ăn cơm tối, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, ai nấy cũng cầm một cái khay, bắt đầu vây quanh bàn, muốn ăn gì thì lấy cái đó, bọn họ lấy một đống xiên, thật ra mỗi xiên cũng chỉ ăn một miếng là hết.
Lâm Chu mua nhiều nguyên liệu nấu ăn, quản gia Tôn sợ không đủ ăn nên rửa hết, cắt thành khối nhỏ xiên vào trong que tăm.
Thịt ức gà tươi thái thành từng lát, xiên lên que tre, không dày không mỏng, vừa nóng lên sẽ lập tức trở thành màu trắng, rồi đặt trong nước dùng.
Vị nóng rát khiến người ta có một cảm giác bùng nổ.
Vị mềm mại của thịt gà trong lúc này hóa thành thực chất, kết hợp với vị cay của dầu đỏ, vị chua cay của tiêu xanh, thật sự hấp dẫn người khác.
Vị ẩm ướt mang theo nước của nước dùng cùng thịt gà đưa vào trong miệng.
Mùi thơm của tiêu xanh kết hợp với mùi thơm của ớt, phối với vị tươi của nước dùng, toàn bộ được thịt gà hấp thu.
Vừa vào miệng mùi thơm của tiêu xanh bùng nổ trước, kết hợp với mùi ớt, cộng thêm thịt gà trơn mềm mọng nước, có thể nói là cực kỳ ngon
Lúc lấy ra thì phủ đầy dầu đỏ và mè trắng, đỏ rực, dầu đỏ nhỏ xuống, tản ra mùi thơm mê người. Một xiên một ngụm, căn bản không đã nghiền ngược lại hoàn toàn mở ra cảm giác thèm ăn.
Tiểu Lý đã ăn không dừng lại được.
Vị tê cay Tứ Xuyên chính tông này, đối với những người phương nam bọn họ chưa từng trải nghiệm mùi vị tê cay Tứ Xuyên thật sự rất kích thích.
Lúc đầu ăn một hai xiên còn đỡ, cảm nhận được chỉ có vị tê cay thơm ngon, khi ăn nhiều hơn, bắt đầu ngấm vào thì thấy cay thật.
Mấy dì giúp việc không chống đỡ được đầu tiên, không ăn được mấy xiên đã phải đi tìm nước uống.
"Không ngờ ớt bên này cay như vậy!"
Dì Phương ăn cay vừa hít hà, vừa uống nước ừng ực, nhưng vẫn muốn ăn, cho dù là món chay hay là món mặn, mùi vị đều cực kỳ ngon.
Tuy rằng cay nhưng rất thơm.
Mùi cay nồng đậm vừa đủ, mấy xiên vừa vào bụng, thân thể cũng trở nên ấm áp hơn.
Mọi người chỉ ăn không ai lên tiếng, trong nhất thời trong phòng khách chỉ còn lại tiếng nhai nuốt và tiếng hít hà do bị cay mà uống nước.
Hài hòa lại ấm áp.
Tiểu Lý ăn đến say mê, một ngụm một xiên cũng không thỏa mãn, một ngụm ăn liền mấy xiên, miệng ngậm đầy đồ ăn, bị cay đến đỏ rực.
Lâm Chu cũng cảm thấy cay, ăn hơn hai mươi xiên thì không ăn nữa.
Nước dùng làm theo công thức, không ngờ cay như vậy.
Đối với người không thể ăn cay quá như cậu, ăn nhiều thì dạ dày không chịu nổi. Nhưng đối với dân bản xứ, có lẽ độ cay này vừa vặn.
Lâm Chu ăn cơm tối xong thì thu dọn nguyên liệu chuẩn bị bày quầy.
Chó con ăn một chút nước dùng hầm đồ ăn thấy Lâm Chu muốn ra ngoài, không ừ hử một tiếng đã đảo quanh phía sau mông của Lâm Chu.
Lúc Lâm Chu bận rộn cũng không chú ý, chờ lên xe ba bánh liên nhìn thấy chó con trực tiếp nhảy lấy đà, cũng muốn lên xe, co ro bên cạnh cậu, không nhúc nhích.