“Phân biệt dễ thôi mà, tay nghề ông chủ Lâm đỉnh của chóp, mày ăn thử món gà ăn mày xem thử có ngon giống như cơm chân giò kho không thì biết ngay!”
Đậu xanh!
Được khai sáng rồi!
Nghĩ kỹ lại thì quá chuẩn luôn!
Ông chủ Lâm chưa từng nổi tiếng vì ngoại hình.
Cậu nổi tiếng nhờ vào tài nghệ nấu nướng của mình.
Nếm thử gà ăn mày xem có ngon như cư dân mạng nói không, không phải sẽ biết ngay à!
Hướng Thiện, người được đặt nhiều kỳ vọng, cậu ta sửa soạn rồi đi ra ngoài.
Nhà cậu ta cách Đại Thế Giới Băng Tuyết hơi xa.
Lúc này Hướng Thiện bắt taxi đến Đại Thế Giới Băng Tuyết.
Cậu ta vừa xuống xe đã chú ý đến chỗ Lâm Chu.
Hàng người xếp hàng dài ngoằng kia, thật sự vô cùng quen thuộc.
Quen thuộc đến mức nếu như không phải cậu đang ở Cáp Nhĩ Tân, thì cậu ta cũng cảm thấy mình đã quay lại thời điểm xếp hàng mua cơm chân giò kho tuần trước rồi.
Điều này khiến cậu ta cảm thấy khả năng người bán hàng chính là ông chủ Lâm tăng thêm vài phần.
Hướng Thiện lập tức đi đến cuối hàng bắt đầu xếp hàng.
Có khá nhiều người xếp hàng trước cậu ta.
Cậu đếm thử có hai mươi mấy người.
Khi đối diện với quầy bán đồ ăn ngon rất giống với ông chủ Lâm, cậu ta kiên nhẫn lạ thường.
Lúc xếp hàng, cậu ta cũng không quên báo cáo hành trình của mình trong nhóm lớp.
Cậu chụp một bức ảnh tại hiện trường rồi gửi vào nhóm.
“Cảm giác rất giống quầy hàng của ông chủ Lâm.”
Mấy người sinh viên trong nhóm vẫn luôn theo dõi tin tức của Hướng Thiện.
Thậm chí có người còn bật chế độ quan tâm đặc biệt với Hướng Thiện.
Chỉ cần cậu ta gửi tin nhắn thì bọn họ sẽ nhận được thông báo đặc biệt.
“Cũng chưa chắc đâu, ông chủ bán gà ăn mày đang nổi trên mạng, chắc chắn hôm nay có rất nhiều người đến check-in, bây giờ mạng xã hội chính là như thế, chỗ nào hot thì sẽ rất náo nhiệt.”
“Cho nên nhìn mấy người xếp hàng này thật sự không thể nhìn ra được điều gì.”
“Không nhìn thấy ông chủ, hay là mày chụp ông chủ xem thử.”
Hướng Thiện: “Không chụp được, khách hàng bao vây chỗ phía trước quầy hàng rồi.”
“Thế thì chỉ có thể đợi xem thôi.”
Hết tin nhắn này đến tin nhắn khác xuất hiện trong nhóm chat.
Sau đó Hướng Thiện chợt nhớ ra mình chưa nói chuyện này với bạn cùng phòng.
Không vội không vội, vẫn chưa xác nhận.
Đợi đến khi xác nhận đây là ông chủ Lâm thì cậu ta sẽ gửi tin nhắn.
Nếu không thì sẽ không có hiệu quả.
Ai bảo đám người đó đều không tin cậu ta, tụi mày cứ đợi hối hận đi!
Tâm trạng của Hướng Thiện vô cùng kích động.
Kích động đến mức chân bắt đầu run lên.
Vừa nghĩ đến chuyện suy đoán của mình được xác thực, thì cậu ta kích động không chịu nổi.
Đến lúc đó bạn cùng lớp và bạn cùng phòng sẽ nhìn nhận cậu ta như thế nào?
Cảm giác thật sảng khoái làm sao!
Nghĩ thôi cũng thấy phấn khích!
Nếu lần này cậu ta đoán đúng thì cậu ta sẽ trở thành “ba” trong ký túc xá!
Cậu ta nhịn không được mà tưởng tượng cuộc sống vườn trường sau này.
Hướng Thiện hoàn toàn không nghĩ đến khả năng đây không phải là ông chủ Lâm.
Bởi vì lúc này cậu ta đã ngửi thấy mùi thơm của gà ăn mày.
Lúc này phía trước quầy hàng, lô gà ăn mày đầu tiên của Lâm Chu đã ra lò rồi.
Đang rất náo nhiệt kìa.
Chắc nhóm du khách này nhìn thấy video ngọa long phượng sồ hôm qua.
Hôm nay đến tận nơi nhìn thấy Lâm Chu một quyền đập một con gà ăn mày, thật sự vô cùng sảng khoái, có người không nhịn được muốn thử xem sao.
Cho nên phía trước quầy hàng Lâm Chu mới náo nhiệt như vậy.
Lâm Chu nhìn khách hàng nóng lòng muốn thử, cậu thật sự bất lực.
Cho dù cậu nói rất nóng, còn rất cứng, rất khó đập vỡ.
Thì đám người này vẫn muốn thử.
Lâm Chu chỉ có thể bất lực dặn dò rằng: “Lớp bùn bên ngoài gà ăn mày mới ra lò nóng lắm, phải đeo găng tay vào, đừng để bị bỏng, nếu mọi người nhất quyết muốn thử thì tự chịu hậu quả nhé.”
Lâm Chu thở dài, cậu đặt gà ăn mày mới lấy ra khỏi lò nướng ở phía trước quầy để mấy người khách hàng muốn thử tự mình đập.
Dù sao thì mấy người khách hàng cũng tự mua món này.
Thật sự đập không được thì cậu sẽ xử lý.
Cậu nhìn thấy có người thử rồi.
Mấy người cảm thấy hứng thú đang đứng trong hàng cũng không nhịn được muốn thử một phen.
Nếu người khác không thể đập vỡ, nếu như bọn họ đập vỡ được, chẳng phải rất ngầu à?
Nhiều người có mặt như vậy, nếu bọn họ làm màu thành công, nói không chừng có thể nổi tiếng trên mạng một thời gian nữa.
Cho nên mọi người đều nhìn chằm người khách đập gà ăn đầu tiên.
“Cố lên cố lên, người anh em, tôi tin tưởng anh đấy!”
“Lại có người đến khiêu chiến kìa, không xem được video ngày hôm qua à, nếu như không đập vỡ được, bị người khác quay lại đăng lên mạng sẽ mất mặt lắm!”
“Cười chết mất, mau đập đi mau đập đi, để tôi coi thử tình hình thế nào.”
“Anh đập xong rồi tôi cũng thử xem~”