Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 842 - Chương 842. Nhiệm Vụ Ngắn Gọn Như Vậy Thôi Á? (1)

Chương 842. Nhiệm vụ ngắn gọn như vậy thôi á? (1)
Chương 842. Nhiệm vụ ngắn gọn như vậy thôi á? (1)

“Đừng nói ông chủ Lâm, tôi cảm giác tôi đứng gần cũng bị hun đen rồi, không đúng là hun vàng, da cũng không còn mát mẻ như trước.”

“Nếu không phải lò nướng ở bên ngoài được đậy lại, khói nhiều hơn, đó chính là một đống lửa, cách nướng gà ăn mày rất nguyên thủy.”

“Vậy có phải tôi có thể trở về thí nghiệm một chút không, cảm giác nguyên liệu nấu ăn đều khá dễ tìm, nhất là lúc đón năm mới về nhà với ông bà, nhà dưới nông thôn đất rộng, đến lúc đó nhóm một đống lửa, ném nguyên con gà ăn mày vào trong, phía trên đốt lửa, vừa vui vừa ngon.”

“Thú vị đó.”

Một đám người trò chuyện, sau khi không nhìn thấy bóng dáng của Lâm Chu, đều tự tản ra quay về khách sạn.

Sau đó chuyện đầu tiên khi về đến khách sạn chính là đăng gà ăn mày mà mình ăn được lên vòng bạn bè, đăng lên mạng khoe mẽ.

Dù sao tuần bày quầy hàng này của ông chủ Lâm đã kết thúc rồi, khoe mẽ một chút cũng đâu có sao, ngược lại còn có thể làm màu.

Cuộc đời không làm màu, vậy không có ý nghĩa gì.

Nhất là trong tình huống bạn bè bên cạnh ít, ông chủ Lâm còn có đông fan như thế, vậy nhất định phải khoe mẽ trên mạng, để những fan, bạn bè không ăn được thèm chết!

“Một ngày bình thường bởi vì ăn được gà ăn mày của ông chủ Lâm làm mà trở nên đặc sắc.”

Caption kết hợp với chín bức ảnh gà ăn mày.

Hơn nữa thứ tự ảnh chụp còn là dựa theo thứ tự ăn.

Người này mỗi lần ăn một miếng, sẽ chụp lại một tấm, sau đó xếp lại gọn gàng có trật tự rồi đăng lên.

Vốn bỏ lỡ ông chủ Lâm đã đủ đau lòng rồi. Còn có thể lướt được ảnh chụp cư dân mạng ăn xong, thật sự là không phải người mà!

“Tôi xem như đã phát hiện, dựa theo đức hạnh bày quầy hàng khắp nơi của ông chủ Lâm, sau này quán ven đường nào nổi trên mạng, nói không chừng chính là ông chủ Lâm, chúng ta cứ đi thẳng tới đó là được, đến lúc đó cũng không tổn thất gì, có thể hot, chắc là có chỗ hơn người đó!”

“Lầu trên suy nghĩ nhiều rồi, bởi vì ông chủ Lâm từng bày quầy một lần ở thành phố chúng tôi đã xuất hiện đủ loại bắt chước, ở thành phố đều tuyên truyền mọi người đừng bị lừa.”

“Đừng có suy nghĩ này, sẽ có người muốn kiếm tiền, dùng tâm lý này để lừa gạt mọi người, ở trên mạng mua hot search tuyên truyền một chút, hoặc là tìm thuỷ quân giả mạo cư dân mạng đề cử, rất dễ bị lừa.”

“Lúc mọi người tìm ông chủ Lâm nhất định cẩn thận, phòng ngừa bị lừa nha!”

“...”

Sau khi Lâm Chu về đến nhà, phần thưởng nhiệm vụ cũng tới.

Cậu không đói bụng nên không ăn khuya, cứ vậy trở về phòng nghỉ ngơi.

Tắm rửa xong nằm trên giường, bắt đầu xem xét phần thưởng.

Đây cũng coi như là thời điểm vui vẻ bất ngờ của mỗi tuần.

[Chúc mừng kí chủ đạt được phần thưởng nhiệm vụ: kỹ năng chuyên gia dinh dưỡng]

Quào, lại là kỹ năng!

Lâm Chu hồi tưởng lại, hình như rất lâu không đạt được phần thưởng kỹ năng.

Cũng được đó.

Kỹ năng chuyên gia dinh dưỡng vẫn khá thực dụng.

Đối với một đầu bếp mà nói, hiểu biết giá trị dinh dưỡng của các loại nguyên liệu kết hợp để ý vận dụng, cũng là một điểm cực kỳ quan trọng.

Lâm Chu rất vừa lòng.

Kèm thêm vất vả tuần này đều cảm thấy đáng giá.

Bên kia, lầu một.

Quản gia Tôn và những người khác tụ lại ăn khuya.

Tuần này Lâm Chu đều là dọn quầy về đến nhà vào buổi tối.

Quản gia Tôn sợ cậu bị đói, đều sẽ chuẩn bị đồ ăn khuya.

Làm công nhân trong nhà, cho dù ông chủ không yêu cầu, ông cũng phải chuẩn bị trước, phòng ngừa xuất hiện sơ hở.

Cho dù ông chủ không ăn cũng không sao. Có Tiểu Lý ở đây mà.

Trong phòng bếp, mọi người đang ăn sủi cảo.

Đêm nay quản gia Tôn chuẩn bị bữa ăn khuya là canh gà bánh sủi cảo.

Canh gà hầm cả đêm, khỏi phải nói thơm cỡ nào.

Bánh sủi cảo cán bột thủ công, cũng rất thơm ngon, dùng để làm bữa ăn khuya thì cực kỳ tuyệt.

Lúc mọi người đang ăn, Tiểu Lý bắt đầu đoán tuần sau bọn họ sẽ đi thành phố nào.

Mỗi tuần ông chủ đổi chỗ bày quầy hàng, bọn họ cũng đi theo hưởng phúc, chi phí chung đi du lịch khắp nơi, nghĩ tới đã cảm thấy đẹp muốn chết.

“Tuần sau không biết cậu chủ sẽ đi đâu bày quầy hàng, nghĩ thôi đã thấy kích thích rồi, chờ mong quá.”

Từ sau khi vào biệt thự làm việc, mỗi chủ nhật đều là ngày mà Tiểu Lý chờ mong nhất.

Có cảm giác lúc còn nhỏ đón năm mới từ ngày 30 của năm cũ chuyển sang mùng 1 của năm mới.

Chủ nhật chính là ngày 30 của năm cũ, thứ hai là mùng 1 của năm mới.

Cảm xúc này thật sự khiến người ta cực kỳ hưng phấn.

“Không biết, địa điểm cậu chủ bày quầy hàng hoàn toàn không có quy luật, chờ thông báo là được.”

Quản gia Tôn không có mấy suy nghĩ này ăn xong bữa ăn khuya thì dự định tắm rửa đi ngủ.

Sau đó trong nhóm thành viên của nhà họ Lâm đã có thông báo tin nhắn mới.

Lâm Chu không nghĩ nhiệm vụ lần này sẽ làm mới vào 12 giờ.

Hết chương 842.
Bình Luận (0)
Comment