Ngô Thu Hào hài lòng rời khỏi nhóm chat, thấy ba cậu ấy đang cười vui vẻ.
“Ba cười chuyện gì thế?”
Ngô Thu Hào tò mò đến gần thì nhìn thấy trong nhóm khách hàng ăn gà xiên thố của ông chủ Lâm mà ba cậu ấy tham gia, có rất nhiều người không mua được vé.
“Có rất nhiều người không xem tin tức kịp thời, không mua được vé, không trả lời tin nhắn trong nhóm, có lẽ đang tìm cách.”
“Có thể đến nhà ga khác trước, rồi chuyển tàu sang thành phố Lật, nói không chừng có vé.”
Lão Ngô nhất thời không nghĩ tới phương pháp này, mỉm cười khen ngợi con trai mình một câu.
“Người trẻ tuổi đầu óc nhanh nhẹn thật đó!”
Lấy cảm hứng từ con trai, lão Ngô đã đăng cách này lên nhóm.
Lập tức có người đã bắt đầu tìm kiếm vé tàu ở các ga lân cận.
May mà vẫn còn thời gian, ngay cả những người còn phải đi làm vào buổi chiều cũng có thể tranh thủ mua vé, sau khi tan làm đến thẳng thành phố Lật.
Nhìn vào tình trạng vé đã bán hết thì có thể biết rằng chuyến giành mua trà sữa vào ngày mai sẽ rất khốc liệt.
Về cơ bản, tại các thành phố Lâm Chu từng đến, những người khách hàng ruột có tiền bạc thời gian rảnh, ai nấy đều bắt đầu chạy đến thành phố Lật.
Tin tức này được đăng tải trên mạng lại thu hút sự chú ý của cư dân mạng.
“Trời ơi, rốt cuộc nhóm fan của ông chủ Lâm có bao nhiêu người vậy, sao tôi có cảm giác toàn mạng đều là fan của ông chủ Lâm, ở đâu cũng có thể nhìn thấy!”
“Tôi chỉ nói một câu, anh có thích ăn không, những người chung chí hướng đuổi theo ông chủ Lâm, không thể đuổi theo người khác à? Cho nên, mỗi một kẻ sành ăn đều có thể là fan của ông chủ Lâm!”
“Thật điên rồ, tôi cũng muốn tham gia náo nhiệt, dù sao tôi cũng khá thích uống trà sữa, cũng muốn đi mở mang kiến thức.”
“Lầu trên, đừng nghĩ nữa, nhìn những người đăng có vé xe đã rất nhiều rồi, còn thêm người ngồi máy bay, tự lái xe….”
“Đại quân mua trà sữa đó, thực sự không dám tưởng tượng!”
Địa điểm của ông chủ Lâm trong tuần này vốn đã được lên hot search.
Bây giờ vì các fan trên toàn mạng đều đang truy đuổi ông chủ Lâm, cho nên nó lại lên hot search một lần nữa.
Vì ăn uống có thể làm được đến mức độ này, thật sự đặt ở đâu cũng khiến người ta vô cùng kinh ngạc.
Khi Lâm Chu về đến nhà, Tiểu Lý đã hóng chuyện với mọi người xong rồi.
Nhìn thấy Lâm Chu về, anh lập tức đến gần chia sẻ.
“Ông chủ ông chủ, fan của cậu thật sự điên hết rồi, cậu lên hot search rồi đó, chỉ trong hai tiếng ngắn ngủi, vé các phương tiện đi đến thành phố Lật đều bán hết sạch rồi.”
“Sức ảnh hưởng này, ai đến cũng phải thốt lên một câu 'đỉnh của chóp'!”
Tiểu Lý vô cùng phấn khích, anh có một cảm giác tự hào khi ông chủ của mình quá đỉnh, anh kích động đến mức hận không thể nhún nhảy.
“Nhanh vậy sao?”
Lâm Chu dựng xe ba bánh trong sân, quản gia và mấy dì giúp việc đều bước đến.
Còn có Cơm Nắm, ngửi thấy mùi Lâm Chu, nó liền lắc mông chạy ra từ trong nhà.
Gần đây Lâm Chu đi bày quầy bán hàng đều không dẫn theo Cơm Nắm, vừa về nhà, Cơm Nắm đã dính chặt cậu.
Bây giờ địa điểm cũng bị lộ rồi, nếu thật sự không được thì ngày mai cậu đi bày quầy hàng sẽ dẫn Bánh Bao theo, hơn nữa thành phố Lật cũng không lạnh như miền Bắc.
“Còn không phải sao, cậu xem hot search đi, thể chất hot search của cậu thật sự khiến mấy người minh tinh ghen tị muốn chết.”
Lâm Chu cởi khẩu trang rồi thản nhiên mỉm cười, nhận lấy điện thoại xem thử.
Khi cậu xem video dưới hot search, đều là video cư dân mạng khoe vé tàu, vé máy bay, còn có người đăng video trên đường đến đây.
Tốc độ của người nào cũng rất nhanh.
“Vậy ngày mai tôi phải chuẩn bị nhiều trà sữa một chút, chắc phải dùng thùng đựng sữa đậu nành cỡ 20 lít để đựng.”
Lâm Chu nhìn tình hình trên hot search, trong lòng cũng hiểu rõ.
“Vậy thì tối nay tôi sẽ chùi rửa thùng đựng sữa đậu nành trước.”
Quản gia Tôn đi theo sau cậu lập tức trả lời.
Theo thời gian Lâm Chu ra ngoài bày quầy hàng ngày càng dài, dụng cụ tích góp được cũng ngày càng nhiều.
Cơ bản cần gì cũng có thể tìm thấy được.
Nhìn thấy Lâm Chu vừa về nhà đã chạy thẳng vào phòng bếp.
Quản gia Tôn theo sát phía sau.
“Cậu chủ đói bụng rồi phải không? Tôi chuẩn bị chút đồ ăn cho cậu nhé?”
Nghe thấy lời này, Lâm Chu dừng bước.
Cậu vốn muốn đi thử nghiệm trà sữa.
Nghe chú Tôn nhắc nhỏ như vậy mới phát hiện mình hơi đói bụng.
Thời gian vẫn còn sớm, ăn cơm xong rồi nghiên cứu cũng không muộn.
“Được, không cần quá phiền phức, chú nấu đại một tô mì cho cháu là được.”
Cậu chủ nói nấu đại, nhưng người làm công không thể thật sự nấu đại được.
Nguyên liệu đều có sẵn, chưa đến nửa tiếng, quản gia Tôn đã bưng một bát mì có đến mấy loại topping trên mặt ra ngoài.
Nhìn qua tuyệt đối không liên quan gì đến đơn giản.
Hết chương 857.