Nghe rất có đạo lý!
Một đám công nhân lần lượt gật đầu.
Sau đó nhìn thấy lãnh đạo cấp trên dẫn theo khách hàng đến.
Từ sau khi Giang Từ dẫn người đến, người phụ trách trên công trường lập tức nghênh đón.
“Giám đốc Giang, người xếp hàng đã sắp xếp xong rồi, nhưng mà người ở hiện trường quá nhiều, hay là để mấy công nhân xếp hàng mua xong mang tới?”
Người phụ trách lo lắng là có đạo lý.
Giang Từ vừa xuống xe đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh hãi.
Phản ứng đầu tiên chính là may mà hôm qua anh đã chào hỏi trước, bằng không chờ anh dẫn khách hàng đến, sợ là xếp hàng nửa ngày, cũng không xếp tới một người.
Vẫn là hiện tại bớt việc, tối thiểu lúc nói chuyện hợp tác với khách hàng, còn có trà sữa của ông chủ Lâm có thể uống.
Đây không phải làm ít công to à!
“Được, các loại khẩu vị đều lấy một ly.”
Giang Từ nói xong với người phụ trách công trường, vẻ mặt ý cười giới thiệu với khách hàng.
“Đây là người phụ trách của công trường, bên kia xếp hàng chính là quầy hàng của ông chủ Lâm rất hot trên mạng, cũng vừa vặn tuần này ông chủ Lâm ở thành phố Lật chúng tôi, còn ở ngay cổng công trường chúng tôi, ngày hôm qua sau khi phát hiện biết được giám đốc Lý thích món ngon, cố ý hẹn anh cùng đến thử.”
Là người thích ăn uống, thanh danh của ông chủ Lâm, thật sự như sấm bên tai!
Giám đốc Lý mất tự nhiên gật đầu, sau đó biểu đạt suy nghĩ muốn tự mình đi xếp hàng.
“Hả? Giám đốc Lý anh muốn tự đi xếp hàng?”
Giang Từ hơi ngơ ngác, nhìn giám đốc Lý, lại nhìn đội ngũ bên kia.
Đông người như thế, giám đốc Lý này nghĩ gì vậy?
Đâu nghe nói giám đốc thích phô trương, anh vốn không định dẫn khách hàng đến uống quán trà sữa ven đường, nhưng do quán ven đường là của ông chủ Lâm, anh mới dám nếm thử một chút.
Sợ khách hàng cảm thấy bọn họ không coi trọng.
Không ngờ suy nghĩ của giám đốc Lý này khiến anh bất ngờ.
“Đúng vậy, ông chủ Lâm là thần tượng của tôi, tôi muốn tiếp xúc gần một chút.”
Một người đàn ông trung niên như giám đốc Lý, lúc nói ra lời này còn hơi ngại.
Rất ít có người thần tượng một đầu bếp.
Nhưng ông cảm thấy ông chủ Lâm có thể nghiên cứu kỹ thuật nấu nướng đến trình độ này, dùng chuyên gia để hình dung, ông cũng cảm thấy không đủ hình dung.
“May mắn tôi từng được thử món ngon mà ông chủ Lâm làm, đó thật sự giống như mở ra cánh cửa vị giác của tôi.”
“Từng ăn một lần liền quyến luyến không quên.”
Mặc kệ khi nào nhớ tới, ông đều không nhịn được tán thưởng.
“Vậy giám đốc Lý phải nếm thử tỉ mỉ trà sữa hôm nay rồi.”
Chuyện này có gì không thể thỏa mãn, Giang Từ dẫn theo giám đốc Lý và những người khác đi đến đoạn trước của đội ngũ.
Vài người phía trước đội ngũ đều là công nhân trong công trường.
Bọn họ đã xếp hàng trước khi nhóm khách hàng ruột đầu tiên đến địa điểm Lâm Chu bày quầy hàng.
Tới sớm, thậm chí có công nhân vì hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao, còn mang giường gấp của công trường đến địa điểm bày quầy hàng, trời còn chưa sáng đã bắt đầu xếp hàng.
Tinh thần này, chiếm cứ thiên thời địa lợi nhân hoà, các khách hàng ruột thật sự giành không lại.
Khi nhìn thấy các lãnh đạo đến, những công nhân lập tức nhường ra vị trí.
Lúc này mấy khách hàng phía sau cũng biết những người này là hỗ trợ xếp hàng.
Hỗ trợ xếp hàng không sao, đây thuộc về tự nguyện, đừng chen ngang là được.
Tất cả mọi người là từ các nơi trên cả nước đến, vì để uống trà sữa mà ông chủ Lâm làm, thật sự trả giá quá nhiều.
Nếu gặp phải chen ngang, sợ là bọn họ không nhịn được nổi điên tại chỗ.
Giám đốc Lý và những người khác hoàn thành đổi chỗ.
Hơn mười công nhân ra khỏi vị trí trống, bọn họ vừa vặn bổ sung vào.
Về phần người còn thừa, vậy chỉ có thể ở bên cạnh nhìn.
Nhiều khách hàng như hổ rình mồi như thế, ai cũng không dám chen ngang.
Không ngờ những người này còn không nhìn cả ông chủ Lâm sắp đến, cứ nhìn bọn họ chằm chằm.
Ánh mắt đó đảo quanh tới lui trên người bọn họ, giống như đếm số người.
Làm đám người Giang Từ hơi không được tự nhiên.
“À gì ấy nhỉ, ông chủ Lâm đến rồi.”
Giang Từ cảm thấy không tự nhiên, ánh mắt nhìn xung quanh, liền nhìn thấy xe ba bánh của ông chủ Lâm xa xa từ cuối đội ngũ lái thẳng qua.
Dọc đường đều là âm thanh mọi người nhiệt tình chào hỏi ông chủ Lâm.
Ngay cả Giang Từ đối mặt với việc Lâm Chu đến, cũng tràn ngập chờ mong.
Là khách hàng, giám đốc Lý đương nhiên chiếm cứ vị trí đầu tiên.
Sau khi nhìn thấy bóng dáng của Lâm Chu, ông lập tức nhìn về phía trợ lý.
“Ông chủ Lâm sắp tới rồi, anh xem cách ăn mặc của tôi có vấn đề gì không?”
Giám đốc Lý giống như một fan nhỏ sắp gặp được thần tượng, sửa sang nếp gấp, phủi bụi trên quần áo.
Vẻ mặt chờ mong quay đầu nhìn phía sau, thì nhìn thấy xe ba bánh của ông chủ Lâm càng ngày càng gần.
Hết chương 860.