Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 863 - Chương 863. Ông Chủ Lâm, Đã Lâu Không Gặp Rồi! (1)

Chương 863. Ông chủ Lâm, đã lâu không gặp rồi! (1)
Chương 863. Ông chủ Lâm, đã lâu không gặp rồi! (1)

Vị mặn và vị ngọt dung hợp rất tốt.

Trà sữa nồng đậm mịn màng được rót vào trong ly, rưới lên lớp bọt sữa, đậy nắp lại là có thể đặt bên miệng rồi uống.

Loại trà sữa này không cần ống hút.

Cắm ống hút uống, là uống thẳng từ đáy ly, thích hợp với trà sữa có topping, mỗi một hớp đều có thể uống được topping.

Bọt sữa phô mai muối thì không có topping, phương pháp uống tốt nhất là uống bằng miệng, bởi vì uống vào một hớp, không chỉ có thể uống được phô mai muối, còn có thể uống được trà sữa.

Trong trà sữa ngọt ngào lại mang theo vị mặn của muối, thật sự không phải tuyệt vời bình thường.

Giám đốc Lý là khách hàng đầu tiên, bắt đầu từ gọi món đến lấy được trà sữa đều cực kỳ thu hút sự chú ý của người khác.

Mọi người xếp hàng không có chuyện gì làm, tất cả ánh mắt đều tập trung vào ông.

Dường như đang đợi ông uống vào một miếng, xem thử mùi vị gì.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, giám đốc Lý kích động mở nắp, dùng miệng uống một hớp.

Giây tiếp theo, bên môi ông đã dính một vòng phô mai.

Mùi sữa của phô mai còn nồng đậm hơn mùi sữa của trà sữa, mang theo một chút vị mặn của muối, vị cực kỳ mềm mịn.

Theo lý thuyết uống bọt sữa, cơ bản đều là đồ uống lạnh, nhưng vào mùa đông còn uống đồ lạnh, giám đốc Lý lo lắng cho thân thể, vẫn nên gọi nóng.

Hơi nóng rất nhanh sẽ làm tan lớp bọt sữa phía trên, vì để vị ngon hơn, ông phải uống hết ly trà sữa này trước khi bọt sữa tan hết.

Trà sữa ngon như vậy, mấy hớp đã uống xong, thật sự luyến tiếc!

Nhưng một hớp trà sữa vào bụng, vị ngon lan tràn ở đầu lưỡi, cộng thêm buổi sáng đến bây giờ cũng chưa uống nước, chưa uống nước còn đỡ, vừa uống được trà sữa đã cảm giác giải khát. Khiến người ta không nhịn được ừng ực uống từng ngụm lớn. Sau đó mấy ngụm đã không còn.

Kế tiếp chính là Giang Từ.

“Lấy một ly khoai môn cam caramel.”

Ngày hôm qua anh đã tò mò rốt cuộc trà sữa này là cái gì, không ngờ hiện tại lại xuất hiện rồi!

Giang Từ khiếp sợ không có cách nào miêu tả, chỉ có thể đặt ở đáy lòng, vẫn duy trì hình tượng thận trọng của bản thân ở trước mặt khách hàng.

Lâm Chu gật đầu, bắt đầu chế biến.

Đáy ly trà sữa này, dùng chính là trà sữa khoai môn caramel, sau đó đặt từng miếng cam phía trên trà sữa làm đẹp.

Rốt cuộc vẫn để Lâm Chu căn cứ cái tên này nghiên cứu ra một loại trà sữa ngon.

Nói thật ra, quá trình nghiên cứu trà sữa lần này, vị giác nhạy cảm của cậu thật sự giúp đỡ rất lớn.

Mỗi loại nguyên liệu nấu ăn dung hợp, thích hợp hay không, cậu nếm được hương vị là có thể phát hiện.

Bằng không khoảng thời gian ngắn như vậy, làm ra trà sữa được hoan nghênh thật ra khá khó.

Lâm Chu nhanh chóng chế biến xong một ly đưa qua.

Giang Từ trả tiền xong nhường vị trí cho người phía sau.

Mấy người phía trước vừa rồi đều nghe thấy Lâm Chu nói, lúc gọi món đều là đọc ngang.

Nhìn trà sữa như kỳ quái, nhưng mọi người uống vào, đều cực kỳ ngon.

Sự phối hợp vô lý như vậy, không ngờ cũng không bị dở, không hổ là ông chủ Lâm.

Bên phía Giang Từ chỉ có mấy người, ngày hôm qua lúc uống trà sữa, chỉ cảm thấy ngon.

Sau khi biết được trà sữa là ông chủ Lâm làm, thì thấy không hổ là ông chủ Lâm, nếu không cũng không còn ai nữa.

Lúc đến lượt Mã Minh, không chỉ có Mã Minh kích động, các khán giả của phòng livestream càng kích động hơn.

Bọn họ chờ thời điểm này đã lâu lắm rồi.

Lâm Chu vừa nhìn thấy Mã Minh đã nhận ra anh.

“Là anh à, còn đang làm livestream hả?”

Đối với khách hàng ruột Giang Đông, người tới nhiều lần, cậu cơ bản đều nhớ rõ.

Lúc này vừa nhìn thấy Mã Minh cậu đã nhận ra.

“Đúng, ông chủ Lâm, đã lâu không gặp rồi!”

Mã Minh thấy ông chủ Lâm còn nhớ rõ anh, cũng có cảm giác được sủng mà sợ.

Ông chủ Lâm gặp được rất nhiều khách hàng.

Dùng núi người biển người để hình dung cũng không khoa trương chút nào.

Biển người mênh mông, không ngờ ông chủ Lâm còn có thể nhớ rõ khách hàng nhỏ là anh.

Điều này sao không khiến anh khiếp sợ cho được.

Mã Minh chào hỏi xong vẫn không quên xem màn đạn, thấy các fan đều đang chào hỏi ông chủ Lâm, nên muốn giúp các fan gửi lời đến ông chủ Lâm.

“Ông chủ Lâm, các fan không tới đây được đều ở phòng livestream chào hỏi anh, anh muốn xem thử không?”

Mã Minh hơi ngượng ngùng nhìn Lâm Chu nói.

Loại chuyện giúp các fan gửi lời này, thật đúng là anh chưa từng làm.

Nhưng đều là người Giang Đông, anh biết những khách hàng ruột Giang Đông nhớ Lâm Chu tới mức nào, cho nên lúc này gặp được mới không nhịn được giúp mọi người chào hỏi ông chủ Lâm.

“Được chứ!”

Nói thật, Lâm Chu cũng khá nhớ đám khách hàng ruột Giang Đông kia.

Từ lúc bày quán khắp cả nước, cậu không gặp được nhiều khách hàng ruột.

Hiện tại có cơ hội gặp mặt mọi người, cho dù cách internet, cũng rất tốt.
Hết chương 863.
Bình Luận (0)
Comment