Ngẫu Nhiên Bày Quầy Bán Hàng, Khách Hàng Đuổi Theo Tôi Suốt Mười Con Phố (Dịch)

Chương 867 - Chương 867. Vậy Nếu Còn Tiêu Chảy Thì Sao Đây? (2)

Chương 867. Vậy nếu còn tiêu chảy thì sao đây? (2)
Chương 867. Vậy nếu còn tiêu chảy thì sao đây? (2)

Lời này kêu người ta tiếp như thế nào chứ!

Hạ Vũ há miệng, vẫn không muốn từ bỏ.

“Vậy có loại nào uống vào không tiêu chảy không, trà sữa phô mai gì đó, thêm bọt sữa, nhưng mà hình như trà sữa cũng bỏ thêm muối, nghe người từng uống trong phòng livestream hình dung, hương vị đó trong ngọt có mặn.”

Nhân viên cửa hàng suy nghĩ một lát: “Vậy gọi đơn giản, trong trà sữa thêm phô mai muối, sau đó thêm bọt sữa?”

Vậy thì không mong hoàn toàn giống nhau, chỉ cần tương tự, hình như cũng đúng.

Vì thế Hạ Vũ kêu nhân viên cửa hàng lớn mật nếm thử.

Nhân viên cửa hàng cũng rất lâu không kích động lòng người như vậy.

“Vậy nếu tiêu chảy thì làm sao đây?”

Nhân viên cửa hàng bắt đầu làm, nhưng vẫn hơi lo lắng.

Nếu khiến khách hàng uống tiêu chảy, lỡ như bị tìm tới cửa, vậy thì phiền phức rồi.

“Không sao, tiêu chảy tính cho tôi.”

Nghe thấy Hạ Vũ cam đoan, nhân viên cửa hàng yên tâm.

Đầu tiên anh lấy một nồi sữa nhỏ, mở lò vi sóng ra, thêm một miếng phô mai vào, sau khi hòa tan, thêm trà sữa, lại thêm muối.

Sau đó trong quá trình đun nóng, khiến phô mai, vị muối và trà sữa dung hợp với nhau.

Trong lúc này thì chuẩn bị bọt sữa.

Toàn bộ chuẩn bị xong thì kết hợp lại.

“Trà sữa này hiện giờ rất nóng, hay là tôi phân riêng bọt sữa cho anh, anh chờ trà sữa bớt nóng rồi trước khi uống đổ ngược vào.”

“Được.”

Hạ Vũ không có ý kiến gì.

Sau đó anh thanh toán tiền một ly trà sữa 20 tệ, hí hửng trở về nhà.

Hiện trường trước quầy hàng của Lâm Chu, theo thời gian trôi qua, số người không những không ít đi, ngược lại càng ngày càng nhiều.

Rất nhiều khách hàng ruột mua xong trà sữa không nỡ đi, ai nấy đều tụ tập trước quầy hàng của ông chủ Lâm.

Bọn họ hiếm khi gặp được ông chủ Lâm một lần, hơn nữa hiện trường náo nhiệt như vậy, cho dù góp vui cũng không nỡ đi!

“Hu hu hu, ông chủ Lâm vẫn đẹp trai như vậy, thật đó, anh ấy có thể có khuyết điểm gì không vậy, vẻ ngoài đẹp trai, có tiền, sức lực lớn, còn có một kỹ thuật nấu nướng tốt, hiện tại ngay cả trà sữa cũng biết làm, thật không dám tưởng tượng chàng trai như vậy, cô gái như thế nào mới có thể xứng đôi.”

“Không, ông chủ Lâm không cần bạn gái, có bạn gái rồi thì trở nên ổn định, nếu kết hôn, nào còn đi bày quầy hàng khắp nơi, chúng ta đi đâu ăn chứ!”

Vừa rồi cô gái còn đang cầm trà sữa, vẻ mặt tươi cười phơi phới như mùa xuân, nghe nói như thế lập tức bình tĩnh lại.

“Có đạo lý, ông chủ Lâm độc thân rất tốt.”

Dáng vẻ hai gương mặt trước sau này, Lâm Chu nghe được khóe miệng co giật.

Có một đám fan như vậy thật sự là may mắn của cậu!

“Ông chủ Lâm, tôi không biết gọi ly nào, nóng là được, anh xem rồi làm đi.”

Đang là mùa đông, còn xếp hàng ở bên ngoài.

Cho dù không có tuyết thì cũng có gió lạnh.

Mọi người xếp hàng dài như thế, đợi một buổi sáng, thậm chí có người trời vừa sáng đã đến xếp hàng, tay chân sớm đông lạnh rồi.

Lúc này nhu cầu cấp bách là một ly trà sữa nóng của ông chủ Lâm hồi máu.

Có thể là con gái bình thường đều thích uống trà sữa, cho nên trong đội ngũ hôm nay, tỉ lệ con gái nhiều hơn con trai. Liếc mắt nhìn qua tốp năm tốp ba tụ lại đều là con gái.

“Ôi, ngon chết đi được, lúc nãy tôi còn thắc mắc cái môn gì gì đó là gì, thì ra là khoai môn dẻo à, ngon ơi là ngon, ngon hơn tất cả những loại khoai môn dẻo tôi từng ăn trước đây, viên khoai môn lại bằng hạt trân châu, ăn rất tuyệt, có độ dai giòn, còn có hương thơm của khoai môn và hương thơm ngọt ngào của sữa đặc.”

Cô gái uống nhiều trà sữa nên rất quen thuộc với những loại trà sữa này.

Nếm một ngụm đã biết rằng thứ giống như trân châu chính là khoai môn dẻo.

“Cuối cùng tôi cũng phát hiện ra rồi, mấy món ông chủ Lâm nấu đều dùng nguyên liệu loại tốt nhất thì không nói, quan trọng là món nào cũng đẹp mắt, nhìn màu của ly trà sữa này đi, hiệu quả chụp ảnh đẹp tuyệt vời.”

“Ngon kinh khủng, tôi còn muốn gọi nước ép kia nữa, trông giống như cầu vồng, còn phân tầng nữa, đỉnh thật đó!”

“Ôi, tiếc là không tập hợp được đủ người, nếu không thì tìm sáu người, mỗi người gọi một ly, chia nhau uống thì có thể nếm hết menu rồi.”

“Sớm quá mà, không phải ai cũng có thể dậy sớm được, bên ngoài còn lạnh nữa.”

Để được thưởng thức ly trà sữa này, bọn họ đã lên kế hoạch từ trước, thức dậy lúc 5 giờ sáng để xếp hàng.

Hơn nữa gặp ông chủ Lâm cũng chẳng khác gì gặp nam thần hay thần tượng, cho nên bọn họ phải trang điểm ăn mặc thật đẹp.

Vì vậy, tính cả thời gian ăn diện, thời gian thức dậy còn phải sớm hơn nữa.

Mọi sự vất vả đều xứng đáng khi bọn họ gặp được ông chủ Lâm và uống trà sữa.

Quá xứng đáng!

Hơn nữa hiệu quả chụp ảnh cũng rất đẹp, lập tức có bộ ảnh đăng lên vòng bạn bè.
Hết chương 867.
Bình Luận (0)
Comment