Ngày Nào Ma Tôn Sư Đệ Cũng Thả Thính Tôi

Chương 45

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ôi tình yêu tuyệt đẹp, đáng chết, cảm động đất trời này!”

***

Cuối cùng –

Ai đấy chống người lên, mặt đối mặt với cậu sư đệ ốm yếu bất lực, đáng thương vô cùng dưới thân mình.

【 Hệ thống: Cái gì đấy, ký chủ, cậu đang tập plank đấy à? Lề mề nữa là máu Tôn thượng chảy khô cong mất… 】

Thẩm Tam Xuyên: Phỉ phui phỉ phui, tớ đã cầm máu cho sư đệ rồi! Đằng ấy bớt nói mấy câu xui rủi đi!

【 Hệ thống: Thì cậu cứ đè người ta đi xem nào, tui ngồi ngoài nhìn mà sốt ruột quá chừng! Hôn môi một cái có khó gì đâu. Tuy dạo trước toàn Tôn thượng dẫn dắt cậu, nhưng dù gì cậu đã từng trải bao lần, cũng nên học được chút đỉnh chớ 】

【 Hệ thống: Nghe tui đi, sờ ngài ấy! Ấn ngài ấy! Hôn ngài ấy! Xoa ngài ấy! Đè ngài ấy! 】

Thẩm Tam Xuyên: Ờmmm, cứ cảm thấy tư thế sai sai thế nào ấy…

【 Hệ thống (ý nhị sâu xa): Đúng đấy, về lý thuyết thì lẽ ra cậu phải ở dưới. Giờ lên trên tự dưng không quen đúng không? 】

Thẩm Tam Xuyên: Cút!

【 Hệ thống: Tui chỉ thiếu điều ấn đầu cậu xuống thôi đấy! 】



Nghe câu nói cáu bẳn này của hệ thống, Thẩm Tam Xuyên do dự một thoáng, cuối cùng điên cuồng tẩy não chính mình. Cứu người mà, sao phải xoắn! Trai bị trai hôn một tẹo thì có làm sao, có phải chưa hôn bao giờ đâu. Mình cứ hôn em mình đấy, nó làm gì được mình nào? Chả lẽ lại khóc rưng rức chạy tới bảo mình dê nó mình phải chịu trách nhiệm đi? Thằng nhỏ mà tức thật, thì cùng lắm sau này mình cho nó tẩn mình một trận!

Vả lại lần trước vào ảo cảnh tự dưng mình còn bị Ma Tôn hôn, đây có gọi là có qua có lại không nhỉ?

Hôn đi, đờ mờ, không hôn thì không phải là đấng mày râu!

Nghĩ xong anh chàng cúi người áp môi xuống, nói thật lúc đó đầu óc trống không…

【 Hệ thống: Hôn môi Ma Tôn một lần, điểm cốt truyện +30 】

… Vất vả lắm mới nghe thấy thông báo cộng điểm, Thẩm Tam Xuyên ngồi dậy há miệng thở hổn hển, sau đấy tự cổ vũ tinh thần hôn thêm phát nữa. Rõ ràng ban nãy đã áp cho môi sư đệ ấm lên rồi, mà sao vừa nhả ra lại lạnh băng ngay. Nhưng cảm giác cắn nhẹ này khó cưỡng thật –

【 Hệ thống: … Chu choa, điểm cốt truyện +30 】

… Anh chàng ngẩng đầu lên, bối rối băn khoăn nhìn sư đệ vẫn đang hôn mê bất tỉnh, bụng bảo dạ: May mà thằng nhỏ không tỉnh lại. Chứ không nó mà biết mình làm thế này với nó, thì đâu khác gì sàm sỡ xâm hại nó? Sư đệ, chú cố chịu tí nhé, còn lần cuối thôi là xong rồi! Nghĩ đến đây, tay anh chàng vô thức ôm eo Lục Lâm Trạch, gần như áp cả người lên hắn, hôn thêm lần nữa!

Lần này, hình như thời gian cool down cộng điểm của hệ thống dài đến lạ…

【 Hệ thống: … Khụ khụ, +5, +30 】



Rốt cuộc cũng nghe thấy thông báo cộng điểm, Thẩm Tam Xuyên ngẩng đầu thở hắt ra, sau đấy né khỏi người Lục Lâm Trạch như bị điện giật: Đủ điểm rồi chứ?

【 Hệ thống: Đủ thì đủ rồi, nhưng hơi tiếc là không được thấy hình ảnh mà tui muốn thấy. Tui còn tưởng lần cuối cậu ịn lên môi Tôn thượng hôn tỉ mẩn, Tôn thượng sẽ tỉnh lại đè đầu cậu xuống, sau đó có thể… hê hê hê 】

Thẩm Tam Xuyên lau miệng mình, rồi cẩn thận lau cho cả Lục Lâm Trạch: Đằng ấy lại mơ mộng hão huyền gì thế? Rõ ràng em tớ bị thương nặng đến nỗi lăn đùng ra ngất cơ mà! Còn nữa, tuyệt đối không được để sư đệ biết chuyện này, nhỡ thằng nhỏ hiểu lầm tớ thì phiền to!

【 Hệ thống (ngơ mặt ra): … Hiểu lầm gì cơ? 】

Thẩm Tam Xuyên giải thích: Chuyện tớ hôn thằng nhỏ để kiếm điểm cứu nó đó, nói ra cũng chẳng ai tin! Nó mà biết thì kiểu gì cũng cho là tớ có ý đồ xấu với nó, quan trọng là tớ còn hôi của lúc cháy nhà, sau này lại chả tan nát tình anh em?

【 Hệ thống: … Tự dưng tui chẳng biết nên phản bác cậu thế nào, mấu chốt là nghe cũng hợp lý thuyết phục phết? Cậu đợt tui load một tí, tui thấy có chỗ nào sai lắm, để tui tìm lỗ hổng logic đã nha 】

Thẩm Tam Xuyên: Thôi đừng lắm lời nữa, mau lấy điểm tích lũy đổi SSR đi!

【 Hệ thống (định thần lại): Ký chủ, cậu có chắc muốn dùng 2500 điểm tích lũy để đổi random SSR không? Bởi vì ý, số điểm này cậu tích cóp bao nhiêu lâu mới được, cậu thực sự không hối hận chứ? Đổi xong cậu sẽ về mo phải tích lại từ đầu hết đó! 】

Thẩm Tam Xuyên cắn răng giả ngầu: Đừng dong dài nữa, mau đổi đi!

【 Hệ thống: Thôi được 】

Không ngờ ký chủ mình ngày xưa xém chết cũng không chịu quay gacha, giờ lại hào phóng vung sạch điểm tích lũy chỉ để cứu Ma Tôn!!!

Ôi tình yêu tuyệt đẹp, đáng chết, cảm động đất trời này!

Quả thật khiến người ta phải chèo thuyền ngày đêm không ngơi nghỉ!

6097dc743b729d880d7c7902_206_212_4722

Chỉ một thoáng sau, cảnh băng tuyết chợt biến mất, giao diện quay gacha lâu rồi không thấy lại lên sân khấu hoành tá tràng. Nhưng đợt này khác đợt trước. Lần này, chỉ có một lá bùa làm bằng vàng ròng xuất hiện trước giao diện vẽ bùa, nhìn sơ đã biết đắt lòi!

Thẩm Tam Xuyên thở hắt ra. Anh chàng toan bước lên quay bùa, hệ thống lại tận tâm làm hết chức trách nhắc nhở anh chàng lần nữa là quay thẻ này là hết điểm nha.

Biết nói sao giờ, tuy đổ cả 2500 điểm đúng là đau trứng thật, huyệt Thái Dương đang giật đùng đùng, ngực cũng hơi nhưng nhức đây, nhưng nghĩ đến chuyện cứu được sư đệ, anh chàng lại cảm thấy chẳng có gì đáng giá hơn thế!

Ánh vàng lóng lánh khắp xung quanh, quầng sáng chói lòa đến độ người ta không mở mắt nổi!

【 Hệ thống: Chúc mừng ký chủ đã có được yêu linh SSR – ối, ối ối ối! Vỗn lài!!!! Má ơi sao lại thế được!!! Ký chủ, dạo này cậu may khủng khiếp luôn ấy, còn quay được cả vị này!!! Đúng là mẫu secret siêu hiếm giữa bộ sưu tập blindbox lun a a a a a!!! 】

(Blindbox: Trò mở hộp bí mật, mỗi một bộ sưu tập có N mẫu, người chơi tiến hành mua bừa 1 hộp khui ra để biết mình nhận được con gì trong bộ. Thường một bộ sẽ có nhiều mẫu thường và một mẫu secret – bí mật rất hiếm, có giới hạn, khó khui nổi.)

Thẩm Tam Xuyên dụi đôi mắt toét nhoèn vì bị quầng sáng vàng chiếu vào, không hiểu hệ thống đang kích động nỗi gì, tự dưng còn không giới thiệu kiểu bình thường nổi.

Cho đến khi anh chàng nhìn thấy bộ xương trắng khổng lồ cao như núi trước mặt mình!

Anh chàng chưa từng thấy bộ xương nào to như thế, thậm chí nhìn lượt đầu còn không thấy điểm kết thúc ở đâu. Từng đốt xương bụng rõ ràng uốn lượn quanh anh chàng và Lục Lâm Trạch như một dãy núi. Bộ xương trắng toát gần như hòa vào làm một với màn băng tuyết trước mặt!

Đây là thứ quái vật xương cốt gì? To cốc lồ thế này, là xương rồng hả? Mà không, người nó có cái vuốt nào đâu, không phải rồng, chẳng lẽ… là xương rắn?

Thẩm Tam Xuyên kinh ngạc quan sát những đoạn xương đang chậm rãi trườn quanh. Tiếng xương di động vang lên răng rắc, làm da đầu người ta tê rần!

Anh chàng lia mắt theo những đốt xương sống quanh co khúc khuỷu, rốt cuộc cũng thấy rõ cái đầu lâu khổng lồ của con quái vật! Quả nhiên là một cái đầu rắn to lớn hình tam giác ngược! Ngay sau đó, cái đầu lâu vĩ đại ấy chợt hếch lên, hai hốc mắt vốn trống trơn tỏa ra ánh đỏ như đá ruby.

Antique illustration of snake skeleton

【 Hệ thống: Không ngờ lại triệu hồi được ngài, thưa Bạch Đế bệ hạ, mà còn là trong trạng thái xương rắn cấp SSS nữa chứ!!! Hu hu hu, ký chủ may vãi chè! 】

Bạch Đế… bệ hạ?

Bộ xương rắn khổng lồ được hệ thống gọi là Bạch Đế nhìn về phía Thẩm Tam Xuyên. Vì nó là hài cốt, nên không có bất kỳ biểu cảm nào: “Ta cũng không ngờ lại có kẻ triệu hồi được ta.”

【 Hệ thống: Hu hu hu, ký chủ, tui xin long trọng giới thiệu với cậu. Đại nhân đây chính là chủ của muôn vàn yêu linh!!! Dùng bất kỳ ngôn từ màu mè hoa lá hẹ nào để mô tả ngài ấy cũng không quá đâu. Hình dạng thật của ngài là mãng xà trắng Tử Vi. Trạng thái xương rắn tương đương với hình thái biến dị của ngài, bất kể là công thủ hay máu của ngài đều hơn hẳn hình thái mãng xà trắng. Đến cả tui cũng mới thấy có người quay được ngài ấy lần đầu. Luck của cậu đúng là vãi cả chó mèo luôn! 】

(Tử Vi: Tên sao, nhưng đồng thời cũng chỉ cung điện đế vương, chỉ vua chúa nói chung.)

Thẩm Tam Xuyên nhìn bộ xương rắn khổng lồ: “Vậy là, ngài ấy cứu được sư đệ đúng không?”

Bạch Đế: “Ồ, chỉ đơn giản là cứu người thôi à?”

Giọng điệu này, y như kiểu Aladdin trèo đèo lội suối, màn trời chiếu đất, trăm cay ngàn đắng, khổ chinh ác chiến, dốc hết tâm huyết lấy được thần đèn, rồi lại tiêu phí một điều ước bảo thần đèn mát xa lòng bàn chân cho…

Chả lẽ mình nên ước thế giới hoà bình mới hợp lý hơn ư?

【 Hệ thống: Chuyện là vầy nè, yêu linh SSR khác với yêu linh cấp thấp hơn. Lần đầu tiên cậu quay trúng họ, họ sẽ dốc sức hoàn thành bất kỳ yêu cầu nào của cậu. Nhưng một khi làm xong nhiệm vụ ấy, lần tới cậu muốn nhờ vả họ, thì phải hoàn thành một yêu cầu họ đưa ra đã, nếu không họ sẽ không ra tay giúp cậu đâu 】

Thẩm Tam Xuyên gật đầu: “Cũng công bằng thôi, làm thế thì chẳng ai nợ ai cả. Nhưng nếu là vậy, thì lần đầu bất kể yêu cầu gì của tớ cũng thực hiện được đúng không? Giả như tớ muốn lập tức thông thạo tất cả y thuật trên đời để tự cứu người thì có được không?”

【 Hệ thống: Uây, ký chủ, cậu mơ gì sang thế, tính ước một lần ấm nguyên kiếp hả. Sao cậu không xin thẳng cho mình được phi thăng lên trời làm tiên luôn đi? 】

Bạch Đế nói: “Có lẽ hệ thống của cậu chưa giải thích với cậu. Tất cả yêu linh được cậu triệu hồi tới thật ra đều không thuộc về thế giới này. Chúng ta đến thế giới này, sẽ phải chịu hạn chế của thế giới, như là kỹ năng bị nhét hết vào một chiếc hộp, không thể phá vỡ khuôn khổ được, năng lực thực tế cũng không bằng ở thế giới gốc. Bởi vậy, chúng ta không thể làm được bất kỳ điều gì nằm ngoài phạm vi năng lực. Bằng không, sao chúng ta phải trao đổi 1-1 với cậu làm chi?”

“… Có lý!” Thẩm Tam Xuyên vô cùng tán đồng, đập nắm tay lên lòng bàn tay mình, “Vả lại, ngài nói đúng lắm, hệ thống nhà tôi quả thực chưa đề cập chuyện ấy với tôi bao giờ.”

【 Hệ thống: Lỗi tại tui chắc? Hơn bốn mươi chương ròng mà cậu mới quay ra một con yêu linh là Thỏ Lắc Lư, tui giải thích con kiu gì được với cậu? 】

Bạch Đế: “Ồ? Chịu đựng không quay thẻ bấy lâu thì đúng là ghê gớm thật. Chắc cậu không phải là người của thế giới này đúng không? Không dựa vào sức mạnh quay thẻ, không mượn năng lực của yêu linh, không ỷ vào lợi thế vô địch bên ngoài, vậy mà vẫn can đảm một thân một mình cố gắng phấn đấu trong thế giới này. Chỉ riêng điểm ấy đã khiến người ta phải ngưỡng mộ rồi.”

【 Hệ thống: Oa, ký chủ, đến cả Bạch Đế bệ hạ cũng khen cậu kìa 】

Tuy đối phương là một bộ xương lạnh lẽo đáng sợ, nhưng Thẩm Tam Xuyên vẫn có thiện cảm với ngài: “Cảm ơn bệ hạ đã khích lệ.”

Bạch Đế buồn bã nói: “Người mà cậu cần ta cứu chính là kẻ đang nằm đằng sau sao?”

“Đúng vậy, nếu bệ hạ cứu được đệ ấy, thì ngài có thể đưa ra bất kỳ điều kiện gì. Chỉ cần nằm trong phạm vi năng lực của tôi, tôi nhất định sẽ hoàn thành đâu ra đấy cho ngài!”

Bạch Đế trườn đến trước mặt Lục Lâm Trạch, một quầng sáng trắng dìu dịu chợt bừng sáng từ thân thể hắn. Sau đấy vết máu trên nền tuyết dần biến mất. Hàng lông mày của Lục Lâm Trạch giãn ra, sắc mặt cũng dần hồng hào trở lại.

“Hắn không sao rồi, lát nữa sẽ tỉnh lại thôi, chỉ là tạm thời không nên cử động quá mạnh.”

Thẩm Tam Xuyên vui vẻ nói: “Đa tạ bệ hạ!”

Bỏ 2500 điểm đáng thật! Nhưng vẫn đau trứng ghê, tiến độ mua villa lại biến thành 30/5000 rồi, thế này phải tích cóp đến ngày tháng năm nào đây…

Bạch Đế chậm rãi nói: “Không cần khách khí, có lẽ lý do cậu triệu hồi được ta có liên quan đến hắn.”’

Có liên quan đến sư đệ ư?

Thẩm Tam Xuyên lấy làm khó hiểu: “Ý bệ hạ là sao? Sư đệ tôi…”

Bạch Đế ngẩng cao cái đầu lâu rắn khổng lồ: “Ban nãy chẳng phải chính cậu đã nói sẽ hoàn thành bất kỳ điều kiện nào của ta sao?”

Thẩm Tam Xuyên gật đầu. Không rõ vì đâu, anh chàng cảm thấy Bạch Đế có vẻ phấn khởi hẳn lên. Rõ ràng trước lúc cứu người ngài ấy còn tỏ vẻ mặc xác mọi chuyện, hay sư đệ có sức hút gì chăng?

“Ta muốn cậu tìm một người giúp ta.”

“Tìm người? Tìm ai ạ?”

“Người quan trọng nhất của ta.”

Thẩm Tam Xuyên ngây ra một lúc, vội hỏi: “Tên là gì, nhà ở đâu, là nam hay nữ ạ?”

Bạch Đế lắc đầu nói: “Dù có nói tên của người ấy cho cậu, cậu cũng không tìm được người đó đâu. Tuy vậy, chỉ cần cậu luôn ở cạnh sư đệ cậu, thì sẽ có ngày người đó xuất hiện thôi.”

Thẩm Tam Xuyên nghe thế thì trấn an ngài: “Vậy thì bệ hạ cứ yên tâm, tôi với sư đệ tôi luôn bên nhau mà. Nếu đó là người quen, tôi sẽ hỏi thăm giúp ngài!”

Bạch Đế: “Cậu không hỏi được đâu, trừ phi cậu và sư đệ của cậu quan hệ với nhau.”

“Cái này thì dễ! Chỉ là quan hệ thôi… hở? Chờ đã, quan hệ là quan hệ kiểu gì cơ…” Trán Thẩm Tam Xuyên bắt đầu rịn mồ hôi, anh chàng gian nan nuốt nước miếng, nhìn đối phương bằng ánh mắt ngập tràn nghi ngờ với thế giới này, “Hẳn không phải là loại quan hệ như tôi đang nghĩ đâu chứ ạ?”

Bạch Đế: “Chắc là kiểu quan hệ mà cậu đang nghĩ tới đấy.”

Bạch Đế: “Cái kiểu vào sâu ra cạn trong cơ thể nhau đó.”

【 Hệ thống:!!! 】

[HẾT CHƯƠNG 45]
Bình Luận (0)
Comment