Chương 115:
Chương 115:Chương 115:
"Hiệu trưởng Dương bị điều di rồi sao? Tại sao vậy?"
"Không biết." Lý Nghĩa nhíu mày, giữa hai lông mày có một nếp nhăn sâu. Những ngày Dương Châu vắng mặt, ông đều là người chủ trì công việc, bận tối tăm mặt mũi, ông muốn biết lý do Dương Châu bị điều đi hơn bất kỳ ai khác.
"Hiệu trưởng mới vẫn chưa đến nhậm chức, kế hoạch và đơn xin của các phòng ban đều bị hoãn lại, bây giờ trường học loạn thành một đoàn. Nếu không có chú và một vài giáo viên có thâm niên chống đỡ, Học viện Datan đã sụp đổ rồi."
Bên phía Lý Nghĩa truyền đến tiếng ồn ào, nghe giống như có chuyện xảy ra ở sân huấn luyện của trường, ông vội vàng dặn Lê Tinh ăn cơm tử tế rồi cúp máy.
Lê Tinh nhìn màn hình tối đen, nhíu mày, trong lòng không khỏi lo lắng cho Dương Châu.
Dương Châu nhất định là vì cô mà đi khiếu nại Viện trưởng lão, có phải vì thái độ ngạo mạn của ông mà bị Viện trưởng lão giam giữ không? Phải tìm cơ hội dò hỏi tin tức.
Hôm nay khoa Trị liệu có tiết học mà Lê Tinh quan tâm, cô lại đến lớp Trị liệu đúng giờ.
Có lẽ vì Trị liệu sư không bắt buộc phải tu luyện võ kỹ nên tính cách khá ôn hòa, các học sinh khoa Trị liệu rất bình tĩnh chấp nhận việc Lê Tinh đến dự thính, thậm chí có vài người còn chào đón cô.
Khoa Trị liệu năm nhất chỉ có 26 học sinh, nghe nói mỗi năm Halsas chỉ tuyển được khoảng chừng này học sinh khoa Trị liệu, có thể thấy Trị liệu sư hiếm như thế nào.
Nửa đầu tiết học, giáo viên kết hợp hình ảnh toàn tức và vật thật để giảng về thực vật học. Trị liệu sư tiếp xúc với thực vật, nhất định phải hiểu rõ đặc tính và thuộc tính của các loại thực vật có thể dùng làm thuốc ở đại lục Càn Nguyên.
Lê Tinh chăm chú nghe giáo viên giảng bài, thu được rất nhiều kiến thức, có một số loại thực vật quý hiếm mọc ở vùng đất xa xôi, cô thậm chí còn chưa từng nghe đến, tiết học này thực sự đã mở rộng tầm mắt của cô.
Sau phần lý thuyết là phần thực hành, tiết học này chủ yếu luyện tập chế tạo dược tề, học sinh dựa theo đơn thuốc mà giáo viên đưa ra để bắt tay vào chế tạo.
Lê Tinh đã từng thấy dụng cụ chế thuốc của Trị liệu sư trên mạng, không giống với Thần Nông Đỉnh của cô, dụng cụ của Trị liệu sư mang tính hiện đại hơn——lò lửa, nồi nấu, cốc đong, cốc thủy tinh, thanh thủy tinh, v.v.
Mà phương pháp chế tạo dược tề của Trị liệu sư cũng tương tự như quá trình chế tạo độc dược của phương Tây, thành phẩm chủ yếu là chất lỏng, hoàn toàn không có quá trình tụ dịch thành đan, mở lò lấy đan.
Có lẽ vì các bước được đơn giản hóa nên trong quá trình chế thuốc, ngay cả khi Trị liệu sư có thất bại thì cũng không thể xảy ra tình trạng nổ lò, độ an toàn rất cao. Lê Tinh cũng thử dùng dụng cu của Trị liệu sư, thành công chế tạo ra một phần thuốc giải độc cấp thấp.
Lê Tinh lần đầu tiên thực hành đã có thể chế tạo thành công dược †ề, được giáo viên khen ngợi nhưng Lê Tinh nhìn vào lọ thủy tinh đựng nước thuốc màu đục ngầu, không hề vui vẻ chút nào.
Sự kiêu ngạo của đan tu khiến cô không thể chấp nhận cách chế thuốc và thành phẩm dược tề như vậy, sau này vần nên ngoan ngoãn dùng Thần Nông Đỉnh, tránh để tổ tiên hiển linh, mắng cô làm nhục tổ tông.
Sau giờ học, Lê Tinh nhận được thông báo, Văn Đạo bảo cô đến phòng hiệu trưởng một chuyến.
Khi Lê Tinh đến, Văn Đạo đang nhàn nhã uống trà bằng chiếc cốc mới vòi tiền Viện trưởng lão, thấy Lê Tinh đến, lập tức tươi cười đầy mặt.
"Đến rồi à, ngồi đi!"
Bảo bối Song Trọng Song Thiên Giáp, Văn Đạo vừa thấy cô là tâm trạng đã tốt lên rất nhiều.
"Hiệu trưởng, thầy gọi em đến có chuyện gì vậy?"
"Lê Tinh, Đại trưởng lão của Viện trưởng lão muốn gặp em."
Lê Tinh kinh ngạc: "Gặp em ư? Tại sao?"
Văn Đạo vuốt râu, cười híp mắt trả lời: "Tư chất song thiên giáp ngàn năm mới có một, ai mà không muốn gặp chứ?”