Chuong 127:
Chuong 127:Chuong 127:
Vui vẻ lấy vòng tay ra khỏi hộp, nhét vào linh bội, Lê Tinh thầm mừng, lần đấu giá này đến đúng là đáng giá.
Đấu giá vẫn tiếp tục, định thần ngọc, răng thú hoa điệp, đao thái at kim... vật phẩm đấu giá từng món một đều quý hiếm và trân quý.
"Vật phẩm đấu giá tiếp theo, tinh thạch hệ phong thiên giai!" Giọng nói to rõ của Đái Vĩ vang vọng trong hội trường: "Viên tinh thạch phong này được lấy từ một con thú phong ly thú đỉnh phong cấp mười ba, chứa đựng nguyên tố phong cực kỳ tinh khiết, giá khởi điểm 5 triệu tinh tệ!"
Tinh thạch thiên giai hoàn toàn không chứa hỗn độn chỉ lực, là năng lượng thạch hình thành tự nhiên, hơn nữa năng lượng trong đó có thuộc tính nguyên tố.
Tinh thạch cực phẩm cấp 13, giá thị trường thường vào khoảng 3 triệu, lý do viên này có thể được mang ra đấu giá hoàn toàn là vì nó có thuộc tính đặc biệt ngoài ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ.
Thú tinh hệ phong rất hiếm, hơn nữa phần lớn đều có tính cách hung bạo tàn nhẫn, rất khó lấy được tinh thạch khi chúng chưa tự bạo, vì vậy lượng tinh thạch phong lưu hành trên thị trường rất ít nên giá cao hơn tinh thạch thuộc tính khác cùng phẩm cấp.
Viên tinh thạch phong thiên giai này giống như được đo ni đóng giày cho Sở Vân Dật vậy, hắn không có lý do gì để từ bỏ, trực tiếp nâng giá lên 10 triệu.
Tinh thạch thiên giai không giống những vật phẩm đấu giá khác, mua về ai cũng có thể dùng, nhất định phải phù hợp với Nguyên Linh.
Sở Vân Dật vốn cho rằng viên tinh thạch này mình sẽ chắc chắn có được, nào ngờ tình cảnh tương tự lại xuất hiện một lần nữa. Có một người dường như cố tình nhắm vào hắn, luôn trả giá cao hơn hắn 100 nghìn, liên tục đẩy giá tinh thạch phong cực phẩm lên đến 35 triệu mốt.
Toàn bộ buổi đấu giá đến giờ, Sở Vân Dật chỉ trả giá 2 lần nhưng lần nào cũng có người đối đầu với hắn, dù hắn có tu dưỡng tốt đến đâu cũng không khỏi sinh ra vài phần tức giận.
Sở Vân Dật bấm nút gọi, trực tiếp kết nối với hệ thống phát thanh của hội trường, hét lớn về phía đối phương.
"Vị khách số 23, tại hạ tên Sở Vân Dật, viên tinh thạch thiên giai này tương hợp với Nguyên Linh của tôi, không biết có thể nhường lại cho tôi không?"
Việc Sở Vân Dật lên tiếng đã gây ra một trận náo động trong hội trường đấu giá, hầu như tất cả mọi người đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc và phấn khích trước sự xuất hiện của hắn.
"Sở Vân Dật?"
"Thiếu gia nhà họ Sở cũng đến sao?" "Trời ơi, than tượng của tôi kìa! Thật muốn nhìn thấy anh ấy một lần, không biết anh ấy ở phòng nào..."
"Cha! Con muốn chữ ký của Sở đại thần, cha hỏi giúp con xem Hồng Quán có bán không, bao nhiêu tiền cũng được!"
Bốn người trong phòng riêng không tỏ ra quá bất ngờ trước sự xuất hiện của Sở Vân Dật, chỉ có Thôi Thiên Tiếu rụt cổ lại, liếc nhìn Diệp Thanh Đình với vẻ chột dạ. Cậu vừa mới mắng người số 18 là thằng ngốc, không biết Thanh Đình có nghe thấy không.
Ánh mắt Lê Tinh tối sầm lại, cuối cùng cũng biết được người trả giá vòng tay lưu ly với cô là ai.
Hừ, nếu không phải hắn xen vào thì mình có cần phải tốn nhiều tinh tệ như vậy không, giữ lại để tu luyện chẳng thơm sao? Sở Vân Dật đã giàu như vậy, xem ra đã đến lúc tăng giá cà phê rồi.
Một giọng nói khác cũng vang lên qua hệ thống phát thanh của hội trường:
"Xin lỗi, tôi cũng là Phong nguyên linh, tôi định dùng viên tinh thạch thiên giai này để nâng cao cảnh giới, không thể nhường được, mong Sở đại thiếu thông cảm."
So với giọng nói trong trẻo của Sở Vân Dật, giọng nói này mang theo ba phần chế giễu, ba phần âm hiểm và ba phần kiêu ngạo, khiến người nghe rất khó chịu.
"Tên ngốc nào vậy?" Trong phòng riêng, An Tình rất khó chịu, ngay cả thể diện của Vân Dật cũng không nể, tên số 23 này quả thực quá ngông cuồng.
"Vân ca ca, cần gì phải khách sáo với tên khốn đó! Nếu để em biết hắn là ai, nhất định sẽ cho hắn biết tay!"