Chuong 184:
Chuong 184:Chuong 184:
Diệp Thanh Đình dẫn đội, đi về phía đội Thiên Nhất.
"Anh hoy
Sở Vân Dật mỉm cười gật đầu nhưng những người khác trong đội của hắn, mặc dù trên mặt nở nụ cười nhưng trong ánh mắt không có chút thân thiết nào, thậm chí còn lộ ra chút khinh thường.
Sở Vân Dật dáng người cao ráo, dung mạo tuấn tú, Lê Tinh trải qua hai kiếp người, tiếp xúc với không ít trai xinh gái đẹp nhưng cô phải thừa nhận, ngoại hình, khí chất và phong thái của người trước mặt là tốt nhất trong những người mà cô từng thấy.
Sở Vân Dật: "Các học đệ, học muội của Halsas, tôi thay mặt toàn thể đội Thiên Nhất chào đón các bạn đến Thiên Nhất viện."
Giang Nguyệt Thăng đứng cạnh Sở Vân Dật, cũng gật đầu phụ họa: "Các học đệ, học muội, trong thời gian diễn ra cuộc thi, hãy coi Thiên Nhất viện như nhà của mình. Chúng tôi sẽ cung cấp dịch vụ tốt nhất, để các bạn cảm nhận được sự chân thành của Thiên Nhất viện, nếu các bạn có bất kỳ nhu cầu gì cũng có thể nêu ra, chúng tôi nhất định sẽ đáp ứng."
Thôi Thiên Tiếu không ưa nổi cái vẻ tự cho mình là anh cả của Thiên Nhất viện của Giang Nguyệt Thăng, lật một cái bạch nhãn, chế giễu: "Thiên Nhất viện đúng là giàu có, đã vậy, tôi muốn mặt trăng trên trời, anh cho không? Làm ơn, cho dù là lời xã giao, cũng đừng nói quá, cẩn thận bị vả mặt."
Khuôn mặt Giang Nguyệt Thăng lập tức sa sầm, giọng điệu lạnh lùng nói: "Thôi Thiên Tiếu, tôi chỉ muốn làm tròn nghĩa chủ nhà thôi, cậu không cần phải chua ngoa như vậy."
Diệp Thanh Đình kéo Thôi Thiên Tiếu đang định gây sự, nói với Sở Vân Dật: "Anh họ, vừa đến cảng truyền tống đã có phóng viên hỏi, anh có vì quan hệ thông gia của chúng ta mà nương tay với đội Chuyên Trị Bất Phục không, em cũng muốn biết câu trả lời cho câu hỏi này."
Sở Vân Dật cười, khuôn mặt tuấn tú được nụ cười làm bừng sáng, như băng tuyết tan chảy, gió xuân thổi tới, khiến người ta không thể rời mắt.
"Trước và sau cuộc thi, em là em họ của anh, trong cuộc thi cậu chỉ có một thân phận, đó là đối thủ, anh chưa bao giờ cho đối thủ bất kỳ cơ hội nào, nói gì đến nương tay."
Diệp Thanh Đình: "Anh họ nói vậy, em yên tâm rồi. Anh họ, các học trưởng, học tỷ của đội Thiên Nhất, tôi giới thiệu với anh chị về đồng đội của tôi. A Tiếu thì mọi người đều biết rồi, tôi không nói nhiều nữa. Đây là Kỳ Minh, chuyên gia phù văn của đội chúng tôi."
Sở Vân Dật là chuyên gia phù văn giỏi nhất sau Kỳ Lãng, Kỳ Minh đã thần giao cách cảm với Sở Vân Dật từ lâu, hôm nay gặp được người thật, cậu kích động đến mức không biết đặt tay như thế nào.
"Xin, xin chào các bạn, tôi... tôi là Kỳ, Kỳ, Kỳ Minh." Lâm Thai Nhi phì cười một tiếng, không hề che giấu sự chế giễu va khinh thường đối với Kỳ Minh, mặt Kỳ Minh lập tức đỏ bừng như sắp chảy máu.
Sở Vân Dật tiến lên một bước, bắt tay Kỳ Minh, ôn hòa nói:
"Gia tộc Kỳ là gia tộc chuyên gia phù văn nổi tiếng ở đại lục Càn Nguyên, đại sư Kỳ Lãng là tiền bối mà tôi kính trọng nhất, mặc dù đại sư Kỳ Lãng đã mất tích từ lâu nhưng viện trưởng lão vẫn không từ bỏ việc tìm kiếm ông ấy"
"Bách Lý lão tổ thường nhắc đến gia tộc Kỳ trước mặt tôi, nói rằng gia tộc Kỳ hiện có một hậu bối là Kim nguyên linh cấp Thiên Giáp, rất có thiên phú về phù văn, trình độ chế tác phù văn không kém gì Kỳ Lãng năm xưa, tôi nghĩ Bách Lý lão tổ nói đến han là học đệ Kỳ Minh."
"Được cùng học đệ Kỳ Minh, một chuyên gia phù văn xuất sắc như vậy so tài, là vinh hạnh của tôi. Mong rằng trong cuộc thi, học đệ không ngại chỉ bảo, để tôi được chiêm ngưỡng phong thái của hậu nhân gia tộc Kỳ."
Kỳ Minh kích động gật đầu: "Tôi, tôi cũng rất vinh hạnh được làm đối, đối thủ của anh Sở, tôi nhất định sẽ dốc toàn lực, chúng ta gặp, gặp nhau trên sàn đấu!"
Giới thiệu xong Kỳ Minh, Diệp Thanh Đình lại kéo Lê Tinh, nói: