Ngày Ngày Nhặt Rác, Ta Thành Lão Đại Lúc Nào Không Hay (Dịch Full)

Chương 215 - Chương 215:

Chương 215: Chương 215:Chương 215:

Diệp Thanh Đình hỏi Lê Tinh: "ATinh, cậu... thì sao?"

Lê Tinh là con gái, không tiện cởi quần áo trước mặt họ nhưng cô tự mình không thể với tới vị trí sau lưng, thực sự không biết phải giúp cô như thế nào.

Lê Tinh lắc đầu: "Trên người tôi không có vắt."

Thôi Thiên Tiếu lại lên tinh thần: "A Tinh, đừng ngại, lại đây, tiểu gia kiểm tra cho cậu... Phụt——!"

Bụng bị đấm một cú đau điếng, Thôi Thiên Tiếu co rúm trên đất như con tôm luộc, phát ra tiếng rên rỉ đau đớn. Tiếng động vỡ vụn truyền ra ngoài, máy quay ẩn hình bên ngoài lều càng phấn khích bay lên bay xuống.

Sau một cú đấm giải quyết Thôi Thiên Tiếu, Lê Tinh nghiêm túc khẳng định lại: "Trên người tôi thực sự không có." Cô là một tu sĩ thể tu, da dẻ cứng rắn như ngọc, nếu ngay cả răng nhỏ của vắt cũng không chống đỡ được thì chẳng phải thành trò cười sao.

"Hôm nay chuyện này là do tôi suy nghĩ không chu toàn, hành quân trong rừng mưa, vốn nên đề phòng vắt, côn trùng độc hại nhưng tôi lại chủ quan..."

Ở thế giới trước của Lê Tinh, tu sĩ đều có hộ thể cương khí, rắn rết chuột kiến căn bản không dám có ý đồ gì. Nhưng Lê Tinh quên mất, đây là đại lục Càn Nguyên, mức độ hoành hành của thú tinh không thể dùng kinh nghiệm trước đây để đánh giá, loại sinh vật cấp thấp như vắt nếu không đề phòng, cũng có thể khiến chiến sĩ cấp Thiên Giáp mất máu mà chết không hay biết.

"Tôi có ít bột lưu hoàng này, tạm thời có thể dùng để tránh trùng độc, đợi tôi luyện chế ra tránh trùng đan, sau này các cậu sẽ không còn phải lo lắng đến việc bị loại côn trùng như vắt này quấy nhiễu nữa."

Thôi Thiên Tiếu lồm cồm bò dậy, cướp lấy một lọ, vừa bôi lên cổ vừa lẩm bẩm:

"Vắt hút máu tôi, lại không phải A Tinh hút, tôi trách cậu làm gì? Nhưng mà tránh trùng đan vẫn phải nhanh chóng luyện chế, tôi không muốn mình mãi là đồ ăn vặt của đám côn trùng ghê tởm này!"

Độ ẩm trong rừng mưa vào buổi sáng sớm đặc biệt cao, mặc dù không mưa nhưng không khí vẫn tràn ngập hơi nước, ngay cả khi hít thở cũng cảm thấy ngột ngạt và khó chịu.

Đội Thiên Nhất được bảo vệ trong nguyên tố gió, tiến về phía bắc, rất nhanh đã tìm thấy tấm bia thi đấu đầu tiên trong ngày hôm nay.

Tấm bia thi đấu màu đen huyền bí được đặt trong một bông sen ký sinh hình bát, cách mặt đất 4-5 mét, mặc dù vậy nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự cảm nhận nhạy bén của các Nguyên Linh giả.

An Tình mừng rỡ, đợi Sở Vân Dật thu hồi trận gió rồi chạy tới lấy tấm bia thi đấu. Ngay khi hắn nhảy lên cao, chuan bị trèo lên cây thì Sở Van Dật đột nhiên hét lớn:

"Cẩn thận!"

Cùng lúc đó, từ tán cây rậm rạp lao ra một con rồng băng màu xanh, há miệng cắn về phía An Tình, An Tình giật mình, giơ tay đánh ra một mũi tên vàng, đánh tan đầu rồng.

Sự cố bất ngờ này khiến An Tình đang nhảy giữa chừng lệch khỏi quỹ đạo ban đầu, không còn thân cây để làm điểm tựa, chỉ có thể miễn cưỡng xoay người, rơi trở lại mặt đất.

Có phục kích! Lúc này An Tình hoàn toàn nằm trong phạm vi tấn công của kẻ địch.

Giang Nguyệt Thăng vung trường thương, như rắn linh phun lưỡi, hơn 10 quả cầu lửa xếp thành hình chữ "phẩm" bắn về phía tán cây, còn An Tình cũng nhân cơ hội này chạy về đội ngũ của mình.

Giang Nguyệt Thăng quát lớn: "Kẻ nào lén lút, ra đây!"

Trên cây nhẹ nhàng nhảy xuống một người, mỉm cười với bốn người đội Thiên Nhất, nói: "Xin lỗi, tấm bia thi đấu này đã có chủ, mọi người đi đường vòng đi."

An Tình kinh ngạc: "La cậu?”

Diệp Thanh Đình thay đổi thái độ khiêm tốn và cung kính trước mặt họ, khóe miệng nở nụ cười khiêu khích, nhếch cằm lên coi như chào hỏi.

An Tình: "Diệp Thanh Đình, cậu thật sự không hiểu hay là giả vờ hồ đồ? Trước khi tấm bia thi đấu bị lấy đi, ai thấy cũng có phần, cậu nói có chủ là có chủ sao?"

Diệp Thanh Đình: "Đội Chuyên Trị của chúng tôi đã phát hiện ra tấm bia thi đấu này từ lâu, định nghỉ ngơi một chút rồi mới lấy, ai ngờ thật khéo, chúng tôi vừa đến thì các anh cũng theo sau. Nhưng quy tắc của cuộc thi là đến trước được trước, đội của các anh cũng đã thu thập được không ít tấm bia thi đấu, không thiếu tấm này, không biết đội trưởng Sở có thể giúp đỡ chúng tôi không?"
Bình Luận (0)
Comment