Ngày Ngày Nhặt Rác, Ta Thành Lão Đại Lúc Nào Không Hay (Dịch Full)

Chương 481 - Chương 481:

Chương 481: Chương 481:Chương 481:

Trịnh Kỳ thâm cầu nguyện: Tham mưu Dương, tôi tin vào con mắt nhìn người của ngài, vì vậy tôi tin cô Lê nhất định có thể cứu ngài ra, ngài phải cố lên!

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, sự lo lắng của Triệu Nhất cũng tăng lên thành cáu kỉnh.

"Đã bao lâu rồi, sao cô ấy vẫn chưa ra, có phải ngủ quên rồi không?"

"Nhất ca, đừng vội, đợi thêm chút nữa."

"Đợi? Tôi không đợi được nữa rồi—— ưm..."

Ngay khi Triệu Nhất giơ nắm đấm định đập cửa thì cửa mở. Bất ngờ đối mặt với khuôn mặt bình tĩnh của Lê Tinh, Triệu Nhất không hiểu sao lại thấy chột dạ, xấu hổ rụt tay lại.

"Hai người qua đây."

"ồ, được, được..."

Lê Tinh lấy lọ thuốc đã làm xong ra, đưa cho Triệu Nhất và Trịnh Kỳ xem. Chất lỏng trong suốt màu xanh nhạt, hơi sền sệt, đựng trong lọ nhỏ 10ml.

"Đây là thuốc biến hình, sau khi uống vào, tôi sẽ biến thành Lâm Thái Nhị, trà trộn vào phủ thành chủ."

Kể từ sau cuộc thi Hi Nguyên, Lâm Thái Nhi thường xuyên hẹn hò với Tiết Hàn, có tin đồn rằng hai người họ đã chính thức xác định quan hệ yêu đương.

Lê Tinh đắm chìm trong tu luyện, đương nhiên sẽ không quan tâm đến những chuyện này nhưng Thôi Thiên Tiếu, ông vua buôn chuyện này, luôn đăng tin tức về Lâm Thái Nhi và Tiết Hàn trong nhóm bốn người của họ, Lê Tinh cũng biết ít nhiều.

Nếu Tiết Hàn và Lâm Thái Nhi thực sự là người yêu như trang web tin đồn đưa tin thì khuôn mặt của Lâm Thái Nhi chính là tấm thẻ thông hành vào phủ thành chủ. Chỉ cần cải trang thành cô ta, là có thể không tốn một binh một tốt vào cứu Dương Châu ra.

Lê Tinh hít một hơi thật sâu, ngửa đầu uống cạn lọ thuốc biến hình. Thuốc biến hình là loại thuốc ma thuật phương Tây của Lam Tinh, Lê Toa là người giỏi chế tạo nhất. Lê Tinh nhờ vậy mà cũng học được, chỉ là mùi vị của nó quá nồng.

Hồi nhỏ, Lê Tinh và Lê Toa thích dùng thuốc biến hình để đổi diện mạo cho nhau, đến nhà đối phương ở nhờ, trải nghiệm cuộc sống khác biệt.

Triệu Nhất và Trịnh Kỳ kinh hoàng nhìn thấy, sau khi uống thuốc không lâu, khuôn mặt Lê Tinh trở nên mềm như đất sét, kỳ lạ nhúc nhích phồng lên, thân hình cũng dần đầy đặn. Mười mấy giây sau, người ngồi trước mặt họ đã hoàn toàn thay đổi diện mạo. "Trời ơi, trời ơi, day đây——! Lâm Thái Nhi, thực sự biến thành Lâm Thái Nhi rồi——!" Triệu Nhất ngây người, nếu không tận mắt chứng kiến, hắn căn bản không tin đây là sự thật. Trên đời này lại có thuốc có thể thay đổi diện mạo, thật không thể tin nổi!

Sự kinh hãi của Trịnh Kỳ không kém gì Triệu Nhất, giờ hắn mới hiểu tại sao Dương Châu lại đánh giá Lê Tinh cao như vậy.

Lê Tinh mở camera trước, nhìn diện mạo của mình, gật đầu hài lòng, nguyên liệu thay thế của đại lục Càn Nguyên, hiệu quả đúng là không tệ.

Tiếp đó cô lại lấy ra hai lọ thuốc giống hệt nhau, ném cho Triệu Nhất và Trịnh Kỳ mỗi người một lọ.

"Hai người cũng phải uống, Lâm Thái Nhi ra ngoài phải có khí thế, tôi cần thị nữ." Giọng nói của Lê Tinh bây giờ cũng giống hệt Lâm Thái Nhi.

Triệu Nhất giơ lọ thuốc, cùng Trịnh Kỳ nhìn nhau, đều thấy trong mắt đối phương sự nghi hoặc lớn.

"Ờ, cô Lê, chúng tôi... chúng tôi là đàn ông."

Lê Tinh mặt không biểu cảm gật đầu: "Tôi nhìn ra rồi."

"Giới tính cũng có thể thay đổi sao?"

Lê Tinh không nói gì nhưng Triệu Nhất có thể cảm nhận rõ ràng cô đang mất kiên nhẫn. Rõ ràng Lê Tinh bây giờ đã hoàn toàn có diện mạo của Lâm Thái Nhi nhưng ánh mắt vẫn như trước, hung dữ. Triệu Nhất không dám hỏi nhiều, ngửa cổ uống cạn lọ thuốc biến hình.

"Qe—'

Mùi vị của lọ thuốc khiến Triệu Nhất, một gã đàn ông cứng rắn như vậy cũng khó mà chịu nổi, không biết Lê Tinh làm sao có thể nuốt trôi mà mặt không đổi sắc.

May mà Lê Tinh kịp thời ấn huyệt thượng quản của hắn, mới không nôn ra, biểu hiện của Trịnh Kỳ tốt hơn Triệu Nhất một chút nhưng cũng bị mùi vị này làm cho mặt mày nhăn nhó.

Biến hai người đàn ông cao to vạm vỡ thành những người phụ nữ mềm mại, nhỏ nhắn, sự thay đổi không phải là nhỏ. Hai người ngồi trên ghế, toàn thân xương cốt kêu răng rắc, cơ thể không ngừng vặn vẹo co giật, trông chẳng khác gì trúng tà.
Bình Luận (0)
Comment