Chuong 598:
Chuong 598:Chuong 598:
Lê Tinh thầm than Mặc Chân khó chơi, trứng trùng cao cấp quả thực khó phòng, ngay cả trong mười vị trưởng lão cũng có người trúng chiêu.
May mà cô không để bất kỳ ai vào, nếu không để bọn họ phản bội bên trong kết giới thì cô thực sự không ngăn cản được.
"Mặc Chân, nếu ngươi còn chút tôn nghiêm của Vương trùng thì hãy đấu với ta một trận đường hoàng!"
"Ngươi muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Vân phù màu vàng cuộn trào, tuyệt chiêu mạnh nhất của Sở Vân Dật - Thiên Phong Tuyệt Sát Trận xuất hiện trong kết giới. Sở Bách Lý và Trần Lộc Khê lập tức cảm thấy kết giới có dấu hiệu không ổn định, tăng cường truyền Nguyên Linh vào bên trong.
Vô số gió lốc tập hợp thành một cơn lốc xoáy, cuốn về phía Lê Tinh. Lê Tinh cầm đao trong tay, mũi chân điểm đất, lao về phía cơn lốc xoáy.
Nguyên anh nhỏ màu vàng trong đan điền từ từ mở mắt, làn da trắng ngần như ngọc của Lê Tinh nhanh chóng nhuộm một lớp màu vàng.
Sức phòng ngự của Đoán Tạng cảnh được giải phóng hoàn toàn, vô số gió lốc chém vào người Lê Tinh, phát ra tiếng "đinh đinh" như kim loại va chạm.
Cảm thấy Thiên Phong Tuyệt Sát Trận không gây ra thương tích chí mạng cho Lê Tinh, Mặc Chân dựng ngược lông mày, thúc đẩy toàn bộ Nguyên Linh trong cơ thể vào trong trận gió.
Tiếng "vù vù" của gió lốc càng trở nên chói tai, uy lực của gió lốc chém chặt mạnh hơn gấp mấy lần so với trước. Vô số vết thương dài và mảnh như dao rọc giấy xuất hiện trên làn da trân của Lê Tinh, pháp y bền chắc được chế tạo từ Kỳ tơ Nhược gia cũng bị cắt nát.
Lê Tinh nghiến răng, chống lại áp lực của trận gió, từng bước tiến gần đến Mặc Chân.
Một bước, hai bước... Cuối cùng, Lê Tinh toàn thân đẫm máu đi qua trận gió, một bàn tay nhỏ nhuốm máu đột nhiên bóp chặt lấy cổ Mặc Chân.
"Tên già rác rưởi, đến lượt ta rồi."
Máu của Lê Tinh lem luốc khắp mặt, thậm chí còn chảy vào mắt, trông dữ tợn vô cùng, không khỏi khiến người ta sợ hãi.
Tuy nhiên, dù trông cô rất thảm nhưng thực tế cô không bị thương nặng, gió lốc chỉ cắt vào lớp da thịt nông, không làm tổn thương đến gân và nội tạng. Mặc Chân không ngờ Lê Tinh lại dùng thân thể cứng rắn chống lại Thiên Phong Tuyệt Sát Trận để tiếp cận hắn ta, cảm thấy xương cổ sắp bị bóp gãy, lập tức bọc gió lốc vào tay, đâm vào tim Lê Tinh.
Đáng tiếc là tay hắn ta vừa giơ lên đã bị Lê Tinh dùng dây trói tiên trói chặt, mà Lê Tinh thì như không có xương, dán chặt vào người Mặc Chân, dùng một cánh tay khác siết chặt lấy eo hắn ta.
Nếu bỏ qua biểu cảm ghê tởm như nhau trên khuôn mặt của hai người thì tư thế này trông giống như những cặp tình nhân đang ôm nhau ngọt ngào.
Mặc Chân giấy giụa hai lần, hoàn toàn không thoát khỏi sự trói buộc của Lê Tinh, ngược lại còn cảm thấy bàn tay trên cổ siết chặt hơn.
"Ưm—="
Vì không thể thoát ra được, hắn ta không giấy giụa nữa, muốn xem Lê Tinh muốn làm gì.
Tròng mắt Mặc Chân lồi ra vì áp lực nhưng biểu cảm lại không hề hoảng loạn, trừng mắt nhìn Lê Tinh, trong lòng không ngừng khinh thường: hắn ta căn bản không cần thở, vậy mà cô lại muốn dùng cách đối phó với người phàm để bóp chết hắn ta, đúng là đồ ngốc!
Bất kể Lê Tinh tấn công như thế nào, chỉ cần bản thể của hắn ta không bị tổn thương thì cô ta cũng không thể làm gì mình.
Mặc Chân không hề sợ hãi nhưng giây tiếp theo, hắn ta đã bị một luồng năng lượng tràn vào cơ thể làm cho biến sắc mặt.
"Ưm—— ưm ưml"
Mặc Chân cảm thấy một luồng hơi thở nóng bỏng và bạo ngược như ngọn lửa liên tục tràn vào cơ thể, thiêu đốt thân thể hắn ta. Cảm giác này vô cùng mãnh liệt và quen thuộc, chính là hỗn độn chỉ khí mà tộc hắn ta ghét nhất, cũng sợ nhất!
Mặc Chân không thể tin được nhìn Lê Tinh, hỗn độn chỉ khí chính là từ bàn tay đang bóp cổ hắn ta truyền đến. Thấy ánh mắt Mặc Chân cuối cùng cũng lộ ra vẻ kinh hoàng và hoảng sợ, Lê Tinh lạnh lùng nói: "Ta có vài lời muốn nói từ lâu rồi, không biết Vương trùng đại nhân có thể nghe ta nói không?"