Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1014

Chương 1014

“Ha!”

Lưu Thiên Hàn cười mỉa, không hề quan tâm tới lời đe dọa của Lâm Tư Hãn: “Tôi cứ ức hiếp đấy, thì cậu làm được gì!”

Lâm Tư Hãn: “Tôi…”

Lâm Tư Hãn lập tức như quả cà tím bị héo, đúng thật là cậu ta không làm gì được.

Ban nãy lúc Nhan Nhã Tịnh ngã xuống còn bất cẩn bị trật eo, ban nãy cô thử đứng dậy khỏi mặt đất, nhưng cơ thể quá đau, không thành công.

Thấy Lâm Tư Hãn đi tới, cô vội vàng vươn tay ra nói với cậu ta: “Tư Hãn, kéo em một cái!”

Nghe thấy lời Nhan Nhã Tịnh nói, Lâm Tư Hãn mới hoàn hồn lại từ trong lúc bị khí thế của Lưu Thiên Hàn giết trong chớp mắt, cậu ta vội vàng quay người muốn kéo Nhan Nhã Tịnh dậy.

Nhưng tay của cậu ta còn chưa kéo lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của Nhan Nhã Tịnh thì Lưu Thiên Hàn đã bế bổng Nhan Nhã Tịnh vào lòng.

Lâm Tư Hãn cụp mắt, nhìn bàn tay hụt hẫng trong không trung của mình. Cái gì? Nữ chính của cậu ta cứ thế bị người khác cướp mất sao!

Lâm Tư Hãn không phục!

Lâm Tư Hãn kiêu ngạo khịt mũi một tiếng, định lấy can đảm cướp lại Nhan Nhã Tịnh từ trong lòng Lưu Thiên Hàn.

Nhưng cậu ta vừa mới tiến lên một bước, ánh mắt sắc bén như dao của Lưu Thiên Hàn đã bén soạt soạt lên người cậu ta.

Ngay lúc đó, Lâm Tư Hãn cảm thấy có hàng trăm hàng ngàn con dao đang rạch xoẹt xoẹt xoẹt trên người mình, rạch đến mức cậu ta suýt chút nữa thì đứng không vững.

Cậu ta có một cảm giác rất mạnh mẽ, nếu như cậu ta dám bế Nhan Nhã Tịnh, cậu ta chắc chắn sẽ bị rạch cho chỉ còn lại bộ xương.

Không, đến cả xương cũng bị nghiền nát.

Lâm Tư Hãn không kìm chế được mà rùng mình, cậu ta thức thời lùi về sau một bước, giữ một chút khoảng cách với Lưu Thiên Hàn.

Cậu ta cảm thấy mình sợ sệt trước mặt Lưu Thiên Hàn như thế này thực sự có hơi mất mặt, nhưng cậu ta thuộc phái lạc quan bẩm sinh, lại khôi phục trở về dáng vẻ cởi mở xán lạn.

Nam phụ ấy mà…

Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Nam phụ cho dù có dũng cảm đến đâu bá đạo đến đâu đẹp trai đến đâu, cuối cùng, đều không có được nữ chính.

Anh ta đào tim móc phổi bỏ hết tâm can ra cho nữ chính, nhưng cuối cùng nữ chính vẫn quay về trong vòng tay của nam chính, anh ta chỉ có thể đứng từ xa nhìn nữ chính mà thôi, ảm đạm buồn bã, khiến người xem đau lòng.

Nhớ tới từ ảm đạm buồn bã này, Lâm Tư Hãn lập tức lại như bị thần diễn nhập hồn, cậu ta dồn sức túm lấy lồng ng.ực mình, thậm chí còn học đi đôi với hành gầm lên như mấy ngày trước cậu ta vừa mới học: “Nhã Tịnh! Nhã Tịnh của tôi! Khốn nạn, anh trả lại Nhã Tịnh của tôi cho tôi!”

Khốn nạn?

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy mình đã co giật tới đơ cả mặt rồi, Nhan Nhã Tịnh gọi anh Lưu như thế này, sao nghe cứ như anh Lưu là tên đàn ông bội bạc vứt bỏ cậu ta vậy?

 

Bình Luận (0)
Comment