Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1083

CHƯƠNG 1083

“Nam Châu, có phải anh không muốn ăn mấy món này không, em có thể làm cho anh những món khác…!” Liễu Đào đè ép sự đắng chát trong lòng, vẫn cười nhẹ nói tiếp: “Em có thể…”

Liễu Đào còn chưa kịp nói hết thì Phí Nam Châu đã đẩy mạnh cô xuống sô pha bên cạnh.

Gần đây cơ thể của Liễu Đào càng ngày càng yếu nên khi vừa bị Phí Nam Châu đẩy một cái như thế, thật sự cô không thể đứng dậy ngay được.

Thấy Liễu Đào vẫn nằm trên ghế sô pha không nhúc nhích, Phí Nam Châu cười mỉa, mày kiếm mắt sáng ẩn hiện sự tàn nhẫn khiến lòng người rét lạnh, bỗng nhiên anh ta dùng sức đè tay cô lại, không hề có màn dạo đầu mà cứ thế xâm nhập một cách mạnh bạo.

Nhan Nhã Tịnh đã nói với cô rằng không thể xảy ra quan hệ vợ chồng nữa, nhưng cô không đẩy Phí Nam Châu ra nổi, nên chỉ có thể chấp nhận sự hành hạ và đau đớn mà anh ta mang lại.

Khi Liễu Đào đã đau đến sắp ngất đi, cuối cùng Phí Nam Châu cũng tha cho cô.

“Nam Châu, sau này chúng ta đừng làm vậy nữa.”

“Liễu Đào, cô giả vờ liệt nữ trinh tiết cái gì chứ? Đây chẳng phải là thứ cô muốn hay sao! Cô ép tôi cưới cô chẳng phải là vì muốn ngày nào cũng bị tôi làm hay sao!”

Liễu Đào không phản bác lại lời của Phí Nam Châu, bởi vì năm năm trước khi anh ta lấy cô cũng không phải là cam tâm tình nguyện. Anh ta là con nhà gia thế nên tất nhiên sẽ được thừa kế doanh nghiệp của gia tộc, nhưng anh ta trời sinh lại là nghệ thuật gia, muốn theo đuổi ước mơ làm nhà thiết kế của mình, nhà họ Phí lấy việc thành toàn cho anh ta theo đuổi ước mơ thiết kế bằng việc phải kết hôn với Liễu Đào.

Nhưng bản tính anh ta vốn nổi loạn, ngay những phút đầu gặp gỡ, anh ta còn có một chút thiện cảm với Liễu Đào, những bởi vì bị ép buộc cưới cô nên anh ta càng ngày càng chán ghét cô.

Tựa như vừa nhìn thấy cô là sẽ nhớ tới vết nhơ mà anh ta đã bị ép phải thỏa hiệp với dòng tộc.

Anh ta đứng dậy, bộ vest thẳng băng, nhưng trong ánh mắt lại không hề có chút ánh sáng ấm áp.

Anh ta dùng khăn ướt lau cơ thể sạch sẽ, khi thấy vệt hồng chói mắt trên sô pha, nụ cười mỉa mai trên khoé môi dù làm cách nào cũng không thu lại được.

“Lại vá cái màng đó tiếp? Liễu Đào, lần giả vờ trong trắng này của cô là muốn đi quyến rũ đạo diễn nào nữa đây?” Ánh mắt Phí Nam Châu nhìn Liễu Đào mang theo sự chán ghét không cách nào che giấu: “Xin lỗi nha, lại không cẩn thận làm rách cái màng cô tỉ mỉ vá lại rồi, nếu cô muốn đi quyến rũ đạo diễn thì e rằng phải vá thêm lần nữa thôi!”

Liễu Đào cắn chặt môi, cảm giác ô nhục dày đặc làm cô không thể thở nổi.

Cô muốn nói với Phí Nam Châu rằng mình không hề đi vá lớp màng kia, và cô cũng sẽ không quyến rũ đạo diễn hay gì cả, nhưng rốt cuộc cô vẫn không nói những lời này ra.

Bởi vì, cô không muốn để cho anh ta biết rằng cô bị chảy máu là do cô bị bệnh, cô sắp chết.

Vốn dĩ anh ta cũng đã đủ ghét cô rồi, nếu còn để anh ta biết cô là một người sắp chết thì e rằng chỉ cần liếc nhìn cô một cái thôi là anh ta cũng sẽ cảm thấy buồn nôn.

Nếu Liễu Đào thanh minh cho mình thì Phí Nam Châu sẽ tức giận, nhưng cô cam chịu không nói tiếng nào như vậy thì lại càng làm anh ta cảm thấy khó chịu hơn.

Cô thật sự… vá cái màng này lại vì những lão già kinh tởm kia ư!

Phí Nam Châu vừa định phát cáu thì điện thoại của anh ta lại đổ chuông.

Thấy là do Cung Tư Mỹ gọi tới, anh ta vội vàng nghe máy: “Nam Châu, sao anh còn chưa tới đây? Có phải anh không tiện đến không? Nếu anh không tiện đến thì…”

“Tư Mỹ, anh qua liền đây!”

Liễu Đào thật sự không có sở thích nghe lén người khác nói chuyện, nhưng bây giờ cô ngồi hơi gần điện thoại của Phí Nam Châu nên có thể nghe rõ mồn một giọng nói ở đầu dây bên kia.

Bình Luận (0)
Comment