Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1169

Chương 1169

Không thể nghi ngờ, câu “Người đàn ông của em” trong miệng Nhan Nhã Tịnh rất được lòng Lưu Thiên Hàn, anh kiêu ngạo nghĩ, anh chính là người đàn ông được chính miệng Nhan Nhã Tịnh thừa nhận đấy nhé, đùa gì chứ, tên trai lơ không mặc sịp đó có thể so với anh sao?!

Tay bị thương của Nhan Nhã Tịnh là tay trái, cô dùng tay phải gắp đồ ăn ngược lại sẽ không để lộ vết thương, cô gắp một gắp đồ ăn, ngoan ngoãn khéo léo đưa đến bên miệng Lưu Thiên Hàn, “Anh Hai, bây giờ anh có thể nếm thử tay nghề của em được chưa?”

Lưu Thiên Hàn không nói chuyện, chỉ là mở miệng ăn vào miếng đồ ăn.

Tay nghề của Nhan Nhã Tịnh đương nhiên không thể so sánh với đầu bếp lớn, nhưng miếng đồ ăn này Lưu Thiên Hàn cảm thấy ngon chưa từng có, ăn tới cả trái tim thoải mái dễ chịu.

Đây là cơm nước Nhan Nhan Tịnh đặc biệt nấu cho anh, đây là cơm nước Nhan Nhã Tịnh đút cho anh.

Lưu Thiên Hàn biết, một người đàn ông lớn đùng như anh, còn để người khác đút ăn cơm thật là quá nhõng nhẽo đi, nhưng biết làm sao được, tối nay anh cứ muốn nhõng nhẽo đến cùng đấy.

Lưu Thiên Hàn tiếp tục kiêu ngạo ngồi yên tại chỗ như lão tăng nhập định, đũa cũng không thèm đụng một cái, Nhan Nhã Tịnh thấy anh vẫn không đụng đũa, không khỏi gấp lên, “Anh Hai, sao anh còn không ăn cơm? Có phải đồ ăn em làm khó ăn lắm không?”

“Nhan Nhã Tịnh, em đút anh ăn!”

Giọng nói thẳng tưng như đúng rồi, hoàn toàn không có một chút ý thức tự giác ngượng ngùng nào, nhìn người đàn ông rõ ràng đã một đống tuổi mà còn ấu trĩ hơn cả hai đứa nhóc con trước mặt, Nhan Nhã Tịnh thật cạn lời.

Cô muốn nói, hai đứa nhóc nhiều năm về trước đều đã không cần cô đút cơm rồi, anh còn để cô đút, có mất mặt hay không a!

Nhưng vì trong lòng mềm mại ấm áp, muốn cưng chiều anh, nên lời này rốt cục Nhan Nhã Tịnh không có nói ra.

Cô lại gắp một gắp đồ ăn, lấy lòng đưa đến bên miệng Lưu Thiên Hàn, “Được thôi, Anh Hai, nếu anh thích, em cả đời đều đút anh ăn.”

Nói hết lời này, bản thân Nhan Nhã Tịnh đều sến sẩm đến nổi da ga khắp người, khoé miệng Lưu Thiên Hàn lại lộ ra ý cười nhè nhẹ, “Ừ.”

Còn thật muốn cô đút anh ăn cả đời á! Nếu để An Bảo với An Mỹ nhìn thấy, mặt mũi này của anh có còn cần nữa hay không?!

Lưu Thiên Hàn lại ăn thêm một miếng đồ ăn mà Nhan Nhã Tịnh đưa tới, cuối cùng cũng chú ý thấy tay trái của cô không bình thường.

Anh một phát tóm lấy cổ tay trái của cô, “Tay làm sao vậy?”

Nhan Nhã Tịnh không muốn để Lưu Thiên Hàn nhìn thấy vết thương trên tay cô, vội rút tay ra khỏi tay anh.

Lưu Thiên Hàn căn bản không để cô có cơ hội rút tay ra, anh từng chút một tách bàn tay bị cô nắm thành nắm đấm ra, khi nhìn thấy vết thương rõ ràng trên bụng ngón tay cô, lông mày anh không khỏi nhíu chặt.

“Nhan Nhã Tịnh, em bị thương rồi.”

“Anh Hai, chỉ là một chút vết thương nhỏ thôi, không việc gì, một hồi liền tốt rồi.”

Thực ra Nhan Nhã Tịnh cảm thấy rất mất mặt, thái rau đều có thể thái tay mình ra thế này, cô còn là thiếu nữ xinh đẹp thiên tài cơ đấy! Ngốc muốn chết!

Bình Luận (0)
Comment