Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1406

CHƯƠNG 1406

Vừa rồi Nhan Nhã Tịnh mở cửa rất khẽ, Lưu Thiên Hàn và Nhan An Mỹ đang thảo luận đến vui vẻ, không hề chú ý tới Nhan Nhã Tịnh đi vào.

Nhưng Nhan An Bảo mắt nhìn sáu đường tai nghe tám hướng lại chú ý thấy rồi, cậu lẳng lặng nhìn Nhan Nhã Tịnh một cái, khó có dịp đặt câu hỏi với Lưu Thiên Hàn, “Bác hai, bác sẽ vì mami gặm cà rốt sao?”

Sẽ không, ta sẽ trực tiếp ăn luôn mami các cháu, ăn đến cặn xương cũng không chừa.

Lưu Thiên Hàn vô thức định nói như vậy, nhưng nghĩ tới Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đều là đoá hoa nhỏ chưa thành niên, anh vấn là tương đối nghiêm chỉnh nói, “Sẽ không, bác không thích ăn cà rốt.”

Nhan An Bảo nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh ở chỗ cửa cười lạnh một tiếng, khoé miệng cậu cũng không nhịn được nhếch lên một nụ cười xấu xa.

“Bác hai, bác lại không vì mami mà gặm cà rốt! Tình cảm của bác đối với mami còn không băng sói xám bự với thỏ trắng nhỏ nữa!”

Nhan An Bảo nói lời này, Lưu Thiên Hàn nhạy cảm ý thức được có gì đó sai sai, quả nhiên, anh vừa quay mặt lại, liên nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh đang đứng ở cửa phòng khách cười lạnh đến cả gương mặt nhỏ đều muốn méo mó.

Lưu Thiên Hàn, ”…

Hai đứa nhóc này không phải đã nói sẽ giúp anh theo đuổi Nhan Nhã Tịnh sao, sao giờ lại còn đào hố cho anh nhảy chứ?

Hừ! Ngứa da sao!

Đối diện với ánh mắt tràn đầy uy hiếp của Lưu Thiên Hàn, Nhan An Bảo vốn không sợ trời không sợ đất nhịn không được rùng mình một cái, cậu chui ra từ trong vòng tay của Lưu Thiên Hàn, “Mami, bác hai, con buồn ngủ rồi, về phòng ngủ trước đây!”

“Mami về rồi?” Nhan An Mỹ cười đến mi mắt cong cong, cô bé nhào vào lòng Nhan Nhã Tịnh như một chú chim nhỏ vui vẻ đòi nụ hôn chúc ngủ ngon.

“Mami, bác hai kể cho con rất nhiều rất nhiều chuyện xưa! Con rất thích nghe bác hai kể chuyện xưa!” Nhan An Mỹ quay mặt qua, “Bác hai, bác lại kể cho cháu chuyện hoàng hậu đỏ một lần nữa có được không?”

“Nhan An Mỹ, em buồn ngủ rồi, về phòng đi ngủ.” Nhan An Bảo vác một gương mặt núi băng đi tới trước mặt Nhan An Mỹ, kéo tay nhỏ của cô bé liền đi về phía phòng ngủ của hai đứa.

“Em rõ ràng không buồn ngủ! Em còn muốn nghe bác hai kể chuyện xưa mài”

Nhan An Mỹ dẩu miệng nói.

“Nhan An Mỹ, em đây là không phải đang muốn nghe kể chuyện, mà là đang muốn làm bóng đèn!” Nhan An Bảo ngừng một chút, lại nói tiếp, “Em cứ luôn làm bóng đèn giữa mami và bác hai, em đây là không muốn em trai em gái nữa rồi đúng không?!”

Em” muốn…” Nhan An Mỹ đáng thương tội nghiệp nhìn Nhan An Bảo một cái, anh trai dữ quá, có phải có em trai em gái rồi, anh trai sẽ không thích cô bé nữa không?

“Muốn có em trai em gái thì về phòng đi ngủ!”

Nhan An Mỹ lưu loát nghe theo, cô bé giòn giã nói với Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn, “Mami, bác hai, còn buồn ngủ quá!”

Dường như để chứng minh cho cái sự rất buồn ngủ của cô bé, Nhan An Mỹ còn rất kịch mà ngáp một cái.

Nhan Nhã Tịnh đầy đầu vạch đen, kỹ thuật diễn xuất này của Nhan An Mỹ đúng thật càng lúc càng vụng về rồi, vừa rồi là ai nói không buồn ngủ ấy nhỉ? Có quỷ mới tin là cô bé buồn ngủi Quả nhiên, một giây sau Nhan Nhã Tịnh lại nghe thấy Nhan An Mỹ nói, “Mami, con vì để cho mami và bác hai sinh em gái nhỏ cho con, con đều buồn ngủ đến mức này rồi, hai người phải cố gắng ra sức nha!”

Bình Luận (0)
Comment