Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 17

CHƯƠNG 17

Gần như ngay sau đó Lưu Thiên Hàn đã kết bạn trên Zalo với Nhan Nhã Tịnh và chuyển khoản.

Hách Trung Văn không dám tin nhìn danh sách bạn bè của Nhan Nhã Tịnh có cái tên “Lưu Cửu”. Cậu nhỏ thật sự đã kết bạn với Zalo của chị đại sao? Anh ta còn không phải là bạn trên Zalo của cậu nữa đó!

Anh ta nhất định phải kết bạn trên Zalo với cậu để khoe với mẹ mình.

Suy nghĩ không bằng hành động thực tế, Hách Trung Văn cầm lấy điện thoại của Nhan Nhã Tịnh, tìm ra nick Zalo của Lưu Thiên Hàn, gửi lời mời kết bạn.

Nhưng anh ta lại bi ai phát hiện ra mình bị Lưu Thiên Hàn từ chối!

“Tại sao cậu lại từ chối kết bạn với cháu?” Hách Trung Văn buồn bực nói: “Cậu nhỏ, cậu không còn yêu cháu nữa rồi phải không?”

Khóe môi Lưu Thiên Hàn run rẩy: “Thật ngại quá, không phải gu của tôi.”

Thật ngại quá, không phải gu của tôi…

Trái tim nhỏ bé của Nhan Nhã Tịnh lập tức run lên. Hình như cô đã từng nói với Lưu Thiên Hàn câu đó, đúng là anh đã ghi hận với cô rồi

Bầu không khí không hiểu sao chợt trở nên xấu hổ. May mắn là lúc này dì Cẩn lại gọi điện thoại tới, Nhan Nhã Tịnh mượn cơ hội đi nghe điện thoại để tránh tiếp tục bị giày vò trong tình cảnh bối rối đó.

Dì Cẩn nói lát nữa sẽ gửi thỏa thuận ly hôn tới.

Cuối cùng cũng đã đến lúc ký tên…

Nếu không có trói buộc của cuộc hôn nhân hữu danh vô thực đó thì liệu cô có thể bắt đầu một cuộc sống mới và đón chào một tình yêu mới không?

Hách Trung Văn bây giờ cũng đã bắt đầu ảo tưởng đến cuộc sống tốt đẹp vợ con đề huề. Anh ta bám dính lấy Nhan Nhã Tịnh, nhất định muốn cô đến biệt thự của anh ta ở chung.

Lưu Thiên Hàn thản nhiên nói một câu không mặn không nhạt: “Cháu có chắc chỗ đó thật sự cho người ở được không?”

Lời nói của Lưu Thiên Hàn khiến Hách Trung Văn lập tức câm nín. Hoàn toàn chính xác, cái ổ heo của anh ta dơ dáy bẩn thỉu kinh khủng, bây giờ Nhan Nhã Tịnh mà tới đó thì chắc chắn sẽ bị dọa cho bỏ chạy.

Hách Trung Văn kìm nén lòng khát khao được ôm vợ con đi ngủ, hẹn Nhan Nhã Tịnh ngày mai gặp mặt rồi mới lưu luyến xoay người rời đi.

Chờ anh ta dọn xong cái chuồng lợn của mình là có thể đón vợ con đến, gia đình anh ta sẽ không bao giờ bị chia cắt nữa.

Sau khi ký vào thỏa thuận ly hôn, Nhan Nhã Tịnh liền mất ngủ.

Vừa nghĩ tới ba chữ “tình yêu mới”, khuôn mặt tuấn tú với những đường nét thâm sâu, khí chất cao quý đầy cảm giác cấm dục của Lưu Thiên Hàn lại bắt đầu xoay vần trong đầu cô.

Sáng hôm sau, Nhan Nhã Tịnh đến khoa ung thư của bệnh viện đông y Vân Hải báo cáo.

Vừa bước vào văn phòng thì cửa văn phòng bỗng nhiên đã bị đạp tung ra.

Một người phụ nữ cao lớn thô kệch giận dữ đứng ở cửa, đạp mạnh vào cửa phòng làm việc như đang trút giận: “Nhan Nhã Tịnh đâu? Bảo Nhan Nhã Tịnh cút ra đây cho tôi.”

Nhan Nhã Tịnh thật sự không biết mình đã đắc tội người phụ nữ này như thế nào, nhưng người ta đã đến đập phá thì cô cũng không thể làm con rùa đen rụt cổ được.

“Chào chị, tôi là Nhan Nhã Tịnh đây, có chuyện gì vậy?”

 

Bình Luận (0)
Comment