Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1723

Chương 1723

Thấy anh mãi mà chưa chịu nhận lời, Nhan An Mỹ tiếp tục đau khổ ôm ngực co rụt từng cơn, ‘Khó chịu quát Cháu chắc là sắp sốt chết mất! Bác hai, bác đừng để ý đến cháu nữa, cứ để cháu sốt chết cho rồi!

Dù sao, cháu cũng là đứa bé không có ai thương!”

Nói đoạn, Nhan An Mỹ còn như đúng rồi mà nhỏ một giọt nước mắt.

Lưu Thiên Hàn lòng như gương sáng, đương nhiên có thể nhìn ra, Nhan An Mỹ bị sốt là thật, nhưng cô bé tỏ ra khó chịu như vậy, nhất định là có phần diễn kịch.

Nhưng cho dù là như vậy, anh vần lo lắng không thôi, đặc biệt là nghe thấy cô bé nói cô bé là đứa bé không có người thương, trong lòng anh càng là đau nhói từng cơn.

Trái tim lạnh lùng cứng rắn đó, trong giọt nước mắt này của Nhan An Mỹ, thoát cái mềm mại đến không còn hình dạng, anh cũng không lo nghĩ đến chuyện cô bé liệu sẽ đưa ra yêu cầu vô lý nào không, vội vàng nhận lời nói, ‘An Mỹ, nghe lời, đi bệnh viện! Yêu cầu của cháu, bác sẽ đồng ý!”

Có được lời hứa của anh, khoé môi Nhan An Mỹ thoắt cái cong lên một nụ cười giảo hoạt giống như con hồ ly Thực ra, trẻ con sốt cao cũng thật sự không khó chịu đến vậy, Nhan An Mỹ đạt được mục đích, cũng không tiếp tục giả bộ yếu ớt nữa, “Bác hai, nếu bác đã nhận lời với cháu, cháu đồng ý uống thuốc. Bác nói bác sĩ gia đình kê cho cháu ít thuốc hạ sốt là được rồi.”

“Bác hai, cháu đồng ý ngoan ngoãn uống thuốc, bây giờ cháu có thể nói với bác yêu cầu của cháu chưa?”

“Ừ” Lưu Thiên Hàn hời hợt đáp lại, anh trước giờ yêu chiều con nhóc này, cho dù biết cô bé đang giả bộ đáng thương, nhưng thoả mãn một chút yêu cầu của cô bé thì đã saol “Bác hai, bác với cháu và anh trai làm giám định ADN một lần có được không?”

Gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn thoắt cái lạnh xuống một mảnh, anh nói rõ lại lân nữa, “An Mỹ, bác là Lưu Gia Thành, bác hai của các cháu.”

Thấy cuộc đàm phán sắp tiêu tùng mất, Nhan An Mỹ vội vàng quăng ánh mắt cầu cứu cho Nhan An Bảo.

Nhan An Bảo ăn ý ngầm hiểu, cậu là nam tử hán đại trượng phu, ghét nhất là giả bộ đáng thương gì đó, nhưng vì để đạt được mục đích của mình, cậu vẫn quyết định tạm thời không làm nam tử hán nữa.

Trước kia, sợ chọc giận daddy bọn chúng mới không dám ép anh làm giám định ADN, nhưng bây giờ tình huống đặc biệt, anh đều sắp phải kết hôn với người khác luôn rồi, bọn chúng chỉ có thể đi một bước đi mạo hiểm mà thôi.

“Bác hai, cháu với An Mỹ đều biết bác là bác hai của bọn cháu.”

Nhan An Bảo cố gắng làm cho gương mặt núi băng nhỏ của mình nhìn vào có vẻ đáng thương tội nghiệp một chút, cậu còn uất uất ức ức chớp mắt một cái với Lưu Thiên Hàn.

Nhìn biểu cảm đáng yêu lại ngốc manh trên mặt anh trai nhà mình, Nhan An Mỹ xém chút phì cười.

Thật muốn lấy điện thoại chụp lại dáng vẻ làm nũng bán manh giả bộ đáng thương của anh trai, cầm đi cho các bạn nữ trong lớp xem, bọn họ chắc chắn sẽ mê mẩn đến điên mất!

“Bác hai, cháu cũng biết, bác ghét nhất bị người khác coi là thế thân của daddy cháu.

Nhưng mà bác hai, cháu thật sự rất nhớ daddy.”

“Thời gian mà cháu với mami còn có An Mỹ ở cùng daddy thực sự rất rất ngắn ngủi, cháu còn chưa hưởng thụ được mấy Sự quan tâm yêu thương của daddy, liền mất đi daddy rồi. Có lúc, cháu nhớ daddy đến phát điên, tưởng tượng người vẫn còn sống, nhưng mà cháu biết, daddy không cần cháu nữa rồi.”

“Bác hai, cầu xin bác, cùng bọn cháu làm giám định ADN một lần có được không?

Nếu kết quả giám định ADN thật sự hiển thị rằng bác chỉ là bác hai của bọn cháu, cháu và An Mỹ liền có thể triệt để hết hy vọng rồi. Bọn cháu, sẽ không bao giờ hy vọng xa vời rằng daddy còn có thể trở lại, bọn cháu sẽ chỉ đem daddy đặt ở trong tận đáy lòng, tưởng nhớ một đời.”

Đón nhận biểu cảm cổ vũ khích lệ của Nhan An Mỹ, Nhan An Bảo dốc hết sức lực †ừ thuở hồng hoang, mới nặn ra được một giọt nước mắt.

Bình Luận (0)
Comment