Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 281

Chương 281

Lúc nãy Thanh Thiên Bội đã nói với Cao Bắc Vinh là Nhan Vũ Trúc ép Nhan Nhã Tịnh uống mười mấy viên AE, Cao Bắc Vinh đã muốn bổ đầu Nhan Vũ Trúc ra, cái cô Nhan Vũ Trúc này còn độc ác hơn kẻ thần kinh, thuốc AE có thể ăn như ăn kẹo được à?

Không biết là mắt Lưu Thiên Hàn bị làm sao, mấy năm nay còn nâng Nhan Vũ Trúc như là nữ thần quốc dân.

“AE?”

Nghe thấy lời nói của Cao Bắc Vinh, bác sĩ Giang cũng kinh ngạc, bà ấy đẩy đẩy gọng kính, trong ánh mắt nhìn Lưu Thiên Hàn đều là vẻ trách móc: “Lưu Thiên Hàn, lần này cậu thật là quá đáng, loại thuốc AE này có thể uống bậy được hả?”

“Tôi biết là mấy đứa con trai nhà giàu như cậu đều thích chơi, các cậu làm xằng làm bậy tôi cũng không nói cái gì, nhưng mà các cậu không thể quá đáng như thế, đẩy người ta vào trong chỗ chết.”

Đừng thấy bác sĩ Giang đã là một người phụ nữ trung niên sắp thành bà, nhưng mà vẫn có trái tim thiếu nữ, là fan hâm mộ chân chính của các loại tiểu thuyết tình cảm.

Bác sĩ Giang đã từng xem rất nhiều tiểu thuyết tổng giám đốc bá đạo, vương gia bá đạo, nam chính trong mấy quyển tiểu thuyết ấy đều thích giày vò nữ chính đến chết đi sống lại, nhìn thấy nữ chính sắp chết thì bọn họ vội vàng lòng nóng như lửa đốt muốn tìm hết mọi cách để chữa bệnh cho nữ chính.

Lúc đọc tiểu thuyết, bác sĩ Giang đọc đến say sưa, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ lại, mấy tên nam chính trong tiểu thuyết thật là biến thái.

Bà ấy có làm thế nào cũng không nghĩ tới Lưu Thiên Hàn trông tuấn tú lịch sự lại quý khí cũng là loại người biến thái đó.

Lúc Lưu Thiên Hàn lạnh mặt thì thật sự rất đáng sợ, nhưng mà ngày hôm nay cho dù là trưởng bối hay là bác sĩ, bà ấy đều phải nói vài lời.

“Lưu Thiên Hàn, có phải là cậu cảm thấy ngược đãi người đến chết đi sống lại rất có khoái cảm không hả, tôi nói cho cậu biết, cậu bị biến thái nặng rồi.”

Biến thái nặng…

Khóe môi Lưu Thiên Hàn giật giật, bây giờ anh chỉ quan tâm đến sức khỏe của Nhan Nhã Tịnh, thật sự không muốn phải so đo với bác sĩ Giang, còn Cao Bắc Vinh thì cứ lập đi lập lại mấy cái chữ biến thái nặng, anh ta vui vẻ cười đến nỗi thiếu chút nữa là động kinh.

Bác sĩ Giang quay qua, không hề khách khí chặn miệng Cao Bắc Vinh lại: “Cậu cũng không khá hơn chút nào đâu.”

Trong nháy mắt, Cao Bắc Vinh cảm thấy đau thương, anh ta là kẻ độc thân thì làm sao biến thái được chứ? Anh ta có muốn biến thái thì cũng không có ai để anh ta ngược đãi.

Mặc dù đầu óc Nhan Nhã Tịnh đang hỗn loạn, nhưng mà cô cũng có thể nghe thấy lời bác sĩ Giang nói, cô không muốn bác sĩ Giang hiểu lầm Lưu Thiên Hàn, cho nên liền vội vàng giải thích: “Bác sĩ Giang, bà hiểu lầm rồi, cậu Lưu là người tốt, anh ấy không có…”

“Người tốt hả?” Nhan Nhã Tịnh còn chưa nói xong, bác sĩ Giang chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà quát lên: “Cô gái à, cô bị Lưu Thiên Hàn tẩy não rồi phải không, người tốt sao có thể biến thái đến như vậy được?”

“Cô gái à, cô còn chưa thành niên phải không?”

“Tôi nói này Lưu Thiên Hàn, trâu già gặm cỏ non cũng không ai giống như cậu đâu. Lưu Thiên Hàn, cậu thật là… quá…”

Bác sĩ Giang cũng không biết phải dùng từ gì để hình dung Lưu Thiên Hàn.

Mấy cái từ như biến thái hay là bệnh tâm thần đối với người ngay cả trẻ vị thành niên cũng ra tay mà nói, quả thật giống như là một lời khen ngợi.

Bình Luận (0)
Comment