Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 599

CHƯƠNG 599

“Hai tin?” Thật ra Nhan Nhã Tịnh muốn nhanh chóng biết cả hai, nhưng con người luôn có một loại tâm lý, là luôn hi vọng mình có thể đối mặt với mọi bất hạnh trong cuộc sống trước, còn quãng đời còn lại, là luôn có thể bước chân trên con đường tươi sáng.

Nhan Nhã Tịnh liếc nhìn Lưu Thiên Hàn: “Vậy nghe tin xấu trước đi.”

Thấy Lưu Thiên Hàn vẫn không lên tiếng, chỉ tỏ vẻ thần bí mà nhìn cô chằm chằm, Nhan Nhã Tịnh không khỏi sốt ruột: “Anh Lưu, anh nói nhanh đi! Rốt cuộc tin xấu là gì?”

Lưu Thiên Hàn nhìn Nhan Nhã Tịnh thật lâu, siết chặt bàn tay nhỏ bé của Nhan Nhã Tịnh: “Nhan Nhã Tịnh, anh đã cho người xác nhận rồi, Bùi Ninh Hinh đúng thật là bị nhiễm HIV, chúng ta chắc chắn không thể tránh khỏi.”

Nhan Nhã Tịnh đã chuẩn bị trước với chuyện này rồi, nhưng khi nghe Lưu Thiên Hàn nói ra một cách chắc chắn như vậy, Nhan Nhã Tịnh vẫn cực kỳ khó chịu.

Thật sự, không có cơ hội quay lại nữa rồi!

Khi ấy đi cứu Tô Thu Quỳnh, thật ra cô đã hạ quyết tâm đánh đổi mạng sống của mình để đổi lấy mạng sống của Tô Thu Quỳnh, cô đã nhiễm HIV, cô không sợ hãi, cũng không hối hận, điều duy nhất khiến cô khó chịu chính là anh Lưu cũng bị cô liên lụy.

Nhiều người có thể cho rằng việc cô một mình cứu Tô Thu Quỳnh là quá ngu ngốc, quá bốc đồng và quá tự cao, nhưng khi tính mạng của người mà bạn quan tâm nhất đang bị đe dọa, làm sao bạn có thể suy nghĩ thấu đáo được nữa!

Đương nhiên, khi đó cô có thể có phương án hai, nhưng cô sợ Tô Thu Quỳnh sẽ bị Nhan Vũ Trúc thủ tiêu, cô từng đọc được tin tức về con của một ngôi sao nữ bị bắt cóc, bọn bắt cóc bắt cô ấy đến một mình, không biết tại sao phóng viên lại biết được chuyện này, bọn họ nhiều chuyện mà đưa tin lên, còn đến tai cảnh sát, cuối cùng bọn bắt cóc thẹn quá hóa giận, con của ngôi sao nữ kia bị thủ tiêu.

Đây là nỗi đau mà cả đời ngôi sao nữ đó không thể vượt qua, Nhan Nhã Tịnh không muốn nỗi đau và sự hối hận như thế cũng xảy ra với mình, nên cô mới dùng mạng mình để đổi lấy khả năng sống sót ít ỏi cho Tô Thu Quỳnh.

“Anh Lưu, xin lỗi, em hại anh rồi.”

Nhan Nhã Tịnh nép vào lòng Lưu Thiên Hàn, áp chặt khuôn mặt nhỏ nhắn của mình lên ngực anh: “Anh Lưu, anh có phải thấy em rất ngốc, vì không gọi điện thoại cho anh mà một mình đi cứu Tô Thu Quỳnh không?”

“Nhan Nhã Tịnh, em không ngốc.”

Lưu Thiên Hàn cưng chiều xoa cái đầu nhỏ bé của Nhan Nhã Tịnh: “Em chỉ quá quan tâm đến Tô Thu Quỳnh thôi! Em quan tâm đến mức khiến anh phải ghen tị.”

Không phải là Lưu Thiên Hàn đang an ủi Nhan Nhã Tịnh, mà anh thực sự không cho rằng hành động của Nhan Nhã Tịnh là ngu ngốc, anh chỉ thấy đau lòng.

Trên đời này có quá nhiều người thích đứng trên đỉnh cao đạo đức để chỉ trích người khác, nếu mọi thứ không phát triển như mong đợi của họ, họ sẽ cảm thấy người khác không có đầu óc, ngu xuẩn.

Nhưng khi điều tương tự xảy ra với họ, chưa chắc bọn họ đã làm mọi chuyện được hoàn hảo.

Im lặng một lúc, Lưu Thiên Hàn nhẹ giọng nói: “Nhan Nhã Tịnh, chuyện lần này xem như là một bài học, sau này, anh sẽ không cho phép em liều lĩnh nữa! Bất kể là vì ai, anh cũng sẽ không cho phép em mạo hiểm một mình!”

“Anh là người đàn ông của em, cho dù xảy ra chuyện gì, dù tốt hay xấu, em đều phải để anh chia sẻ cùng em!”

Nhan Nhã Tịnh nghĩ rằng Lưu Thiên Hàn sẽ trách mắng cô, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng Lưu Thiên Hàn sẽ nói như vậy với cô.

Bình Luận (0)
Comment