Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 653

CHƯƠNG 653

“Con của Nhan Nhã Tịnh, chúng cần có mẹ cũng cần có ba, bọn chúng cần một mái ấm trọn vẹn, con của chúng ta cũng cần một gia đình đầy đủ ba mẹ!”

“Anh Hách, chúng ta về nhà đi có được không? Con của chúng ta, nó không muốn trở thành một đứa trẻ không có ba!”

Các phóng viên có mặt tại hiện trường ngẩn người há hốc mồm nhìn Nhan Bích Loan đột nhiên xuất hiện, người phụ nữ tên Nhan Bích Loan này có phải đang mang thai đứa con của cậu Hách không?

Tình tiết này kịch tính còn hơn cả phim truyền hình nữa! Thậm chí còn xuất sắc hơn!

Hách Trung Văn không ngờ tới việc Nhan Bích Loan sẽ chạy đến đây, anh ta lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái, trong mắt tràn đầy sự tức giận: “Nhan Bích Loan, con khốn nhà cô mau cút đi cho tôi! Thứ nghiệt chủng trong bụng của cô ai biết nó là con của tên nào? Ai biết nó có quan hệ gì với Hách Trung Văn tôi hay không?”

Dường như sợ Nhan Nhã Tịnh tin lời Nhan Bích Loan, Hách Trung Văn vội vàng giải thích với cô: “Chị đại, em đừng nghe Nhan Bích Loan nói xằng nói bậy! Sao cô ta có thể mang thai con của tôi được chứ! Chị đại, tin tôi đi, Nhan Bích Loan không thể mang thai con của tôi được!”

Ngay cả khi nó thực sự là con của anh ta thì anh ta cũng sẽ không cần!

Cả đời này, anh ta chỉ cần con của anh ta với Nhan Nhã Tịnh, không, cho dù con của Nhan Nhã Tịnh không phải là con của anh ta thì anh ta cũng sẵn lòng thương yêu chúng như con ruột của mình!

Nhan Bích Loan cùng lắm cũng chỉ là người phụ nữ ngủ cùng với anh ta một đêm mà thôi, cô ta là thứ rác rưởi ghê tởm không cách nào có thể so được với Nhan Nhã Tịnh!

“Anh Hách, em không có nói xằng nói bậy! Đứa con trong bụng em thật sự là con của anh mà! Anh Hách, anh phải có trách nhiệm với em và đứa nhỏ! Anh đừng đối xử tàn nhẫn với em và con như vậy được không? Bọn em không thể sống thiếu anh được đâu!” Nhan Bích Loan bước tới một bước, cô ta nắm chặt bàn tay to lớn của Hách Trung Văn, bật khóc nức nở như mưa.

Hách Trung Văn cáu kỉnh hất tay Nhan Bích Loan ra, sự tức giận trong mắt mãnh liệt đến mức như muốn toé ra lửa: “Nhan Bích Loan, tôi nhắc lại một lần nữa, thứ con hoang trong bụng cô không liên quan gì đến Hách Trung Văn tôi! Cút! Đừng xuất hiện trước mặt tôi một lần nào nữa, nếu không thì gặp cô ở đâu tôi sẽ đánh cô ở đấy!”

“Anh Hách, anh không được nói con của chúng ta như vậy! Nó là máu thịt của chúng ta, làm sao có thể là con hoang được chứ! Anh Hách, xin anh đừng đuổi em đi có được không? Em thật sự rất yêu rất yêu anh, nếu không có anh, cuộc đời của em sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa!”

“Nhan Bích Loan, lỗ tai của cô có vấn đề à? Tôi nói cô cút đi! Cút! Cô cút ngay đi cho tôi!” Hách Trung Văn tức đến mức muốn đánh người, vốn dĩ sau khi Lưu Thiên Hàn xuất hiện trong “trò chơi” này thì anh ta đã gặp bất lợi rồi, bây giờ thêm Nhan Bích Loan chạy đến đây nữa thì anh ta lại càng không có cách nào có thể đến gần trái tim của Nhan Nhã Tịnh.

“Anh Hách, em không đi, em sẽ không đi đâu hết!” Nhan Bích Loan nghiến răng nghiến lợi ôm chầm lấy Hách Trung Văn: “Anh Hách, anh đang tự lừa dối mình, không muốn thừa nhận đứa trẻ này là con của chúng ta phải không? Chúng ta đã phát sinh quan hệ, đứa con này không phải của anh thì của ai được nữa chứ?!”

Dự tính của Nhan Bích Loan rất thâm sâu, một gia đình quyền thế như nhà họ Hách cần nhất là thể diện, chỉ cần cô ta phơi bày thân phận của đứa trẻ trong bụng mình trước mặt tất cả giới truyền thông của Vân Hải thì vị trí bà Hách không thể nào không thuộc về cô ta!

Hách Trung Văn thô lỗ đẩy Nhan Bích Loan ra, lúc này, Nhan Bích Loan không khóc nữa, cô ta giật mạnh túi xách của mình ra, ném một xấp ảnh lớn xuống đất.

“Anh Hách, bây giờ anh vẫn không muốn thừa nhận đứa con trong bụng em là của anh sao?!”

Khi đám phóng viên nhìn thấy những bức ảnh dưới mặt đất, bọn họ ai nấy cũng đều điên cuồng chụp.

Bình Luận (0)
Comment