Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 686

CHƯƠNG 686

Chiến Mục Hàng đã thất vọng rồi.

Trong ánh mắt của Lâm Tiêu khi nhìn Tô Thu Quỳnh, không có sự chán ghét, không có sự khinh bỉ, chỉ có sự thương tiếc từ tận đáy lòng.

Chiến Mục Hàng phát hiện, anh nhìn thấy sự thâm tình không chút che đậy trong mắt Lâm Tiêu dành cho Tô Thu Quỳnh, trong lòng anh vậy mà có sự hoảng loạn trước nay chưa từng có.

Hình như một tí tẹo thứ đồ mà anh cố gắng nắm trong tay đều bị Lâm Tiêu cướp đi rồi.

Lâm Tiêu, cậu ta sao có thể không căm hận Tô Thu Quỳnh chứ! Tô Thu Quỳnh lẳng lơ như thế, cô lắm chồng, cô đáng hận như thế!

Mắt của Lâm Tiêu có phải bị mù không!

Cũng không muốn nhìn thấy Lâm Tiêu diễn cảnh tình cảm của Lâm Tiêu ở trước mặt Tô Thu Quỳnh, Chiến Mục Hàng lần đầu tiên hoảng loạn chạy trốn.

“Lâm Tiêu, chuyện vừa rồi, cảm ơn anh.” Tô Thu Quỳnh từ tận đáy mắt nói với Lâm Tiêu.

Mặc kệ Chiến Mục Hàng làm khó cô bao nhiêu, nhưng mọi chuyện Lâm Tiêu làm vì cô, cô rất cảm kích.

Cô biết, anh ta và Chiến Mục Hàng là anh em tốt sống chết có nhau, nhưng vừa rồi anh ta vì cô mà dạy dỗ An Tình, đắc tội với Chiến Mục Hàng.

Cô còn cảm ơn Lâm Tiêu khi đã cho cô một cơ hội làm đại ngôn cho Rose, vừa rồi khi biết Lâm Tiêu là ông chủ lớn đứng sau của Rose, cô thật sự rất bất ngờ.

Nhưng đại ngôn này, cô không thể nhận rồi, cô không muốn nợ Lâm Tiêu quá nhiều, càng không biết phải đối diện thế nào với người biết mọi sự nhếch nhác của cô.

“Tô Thu Quỳnh, không cần cứ mãi cảm ơn anh. Em quên rồi sao, khi ở siêu thị, chúng ta nói rồi, chúng ta là bạn, Tô Thu Quỳnh, giữa bạn bè không cần khách sáo như vậy!”

“Lâm Tiêu, chuyện đại ngôn cũng cảm ơn anh, có điều tôi không thể chụp rồi.” Tô Thu Quỳnh muốn thay bộ váy cưới trên người ra, nhưng vừa rồi cô gửi tin nhắn cho Nhan Nhã Tịnh bảo cô ấy đưa quần áo tới, Nhan Nhã Tịnh bây giờ vẫn chưa tới, cô không thể cởi váy cưới trên người ra được.

“Tại sao?” Lâm Tiêu lo lắng mà nắm lấy bàn tay nhỏ của Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, em không chụp đại ngôn này, là vì anh là ông chủ của Rose sao? Tô Thu Quỳnh, anh chọn em làm đại ngôn cho Rose, không phải là ý cá nhân, anh là thật sự cảm thấy khí chất của em, giọng hát của em có thể khiến Rose bước lên một độ cao mới.”

“Nhãn hiệu váy cưới cao cấp nhất trên quốc tế còn cần độ cao mới gì sao? Lâm Tiêu, anh giúp tôi, tôi rất cảm kích, nhưng tôi không muốn nợ anh quá nhiều.” Nói xong, Tô Thu Quỳnh từng chút tách tay của Lâm Tiêu ra.

Lâm Tiêu cố chấp chạy tới trước mặt của Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, em đừng hiểu lầm, anh để em làm đại ngôn, thật sự không phải là muốn dùng quy tắc ngầm gì đó, em thật sự rất phù hợp với Rose.”

“Lâm Tiêu, tôi biết giữa chúng ta không có quy tắc ngầm, tôi chỉ là không thể nhận ý tốt của anh được.”

Đối với sự lo lắng và đau lòng không thể che đậy trong mắt của Lâm Tiêu, trong lòng Tô Thu Quỳnh mềm nhũn run rẩy.

Thật ra, vừa rồi Chiến Mục Hàng đã nói những lời đó, cô cũng nghĩ Lâm Tiêu sẽ coi thường cô, không ngờ Lâm Tiêu không có vì điều này mà xem thường cô.

Bình Luận (0)
Comment