Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 731

CHƯƠNG 731

Đương nhiên Tô Thu Quỳnh không muốn bị gã ta nhào lên, cô vội vàng nghiêng người khiến gã vồ hụt.

Tô Thu Quỳnh không biết điều như vậy khiến trong lòng Lý Kiệt rất khó chịu, gã tay xoay người túm lấy cánh tay Tô Thu Quỳnh, hung hăng ấn cô xuống đất.

“Trốn à? Tô Thu Quỳnh, ai cho cô trốn? Cô đừng có mà không biết điều! Có có tin cô chọc ông đây tức giận rồi, đêm nay ông đây sẽ chơi chết cô không!”

“Tôi tin.”

Giọng điệu Tô Thu Quỳnh bình tĩnh không chút dao động, cứ như thể người bị đe dọa không phải cô cô. Giọng nói kia lạnh nhạt như vậy khiến trái tim đang bực bội của Lý Kiệt bỗng dưng bình tĩnh lại.

Cô chống cành cây khô ở bên cạnh rồi đứng dậy: “Đêm nay anh muốn tôi ngủ với anh đúng không? Nhưng muốn tôi ngủ thì phải trả phí chứ.”

Tô Thu Quỳnh khựng lại một chút rồi lại nói thêm một câu: “Chuyển tiền Zalo thì không được đâu, tôi chỉ lấy tiền mặt thôi.”

“Nói sớm như vậy có phải dễ hơn không!” Sau khi xác nhận Tô Thu Quỳnh quả thực bán thân, Lý Kiệt lại thêm khinh bỉ cô trong lòng một lần nữa, gã ta khinh thường nguýt một tiếng: “Nói đi, phí ngủ của cô là bao nhiêu?”

“Này, tôi nói trước đây nhé, đắt quá là không được đâu! Loại phụ nữ như cô từng phục vụ nhiều đàn ông như vậy, có khi sắp bị người ta chơi tới nát rồi, đắt thì không đáng đâu!”

Nếu như Lý Kiệt nói những lời này với phụ nữ khác, chắc chắn sẽ khiến người đó rất khó chịu, nhưng người mà gã ta đối mặt là Tô Thu Quỳnh.

Cho dù là chuyện xấu hổ hơn đi chăng nữa thì Tô Thu Quỳnh cũng đã từng đối mặt rồi, những lời sỉ nhục này của Lý Kiệt đối với cô thực sự không có sức sát thương gì cả.

Tô Thu Quỳnh cong môi cười lạnh nhạt, cho dù nụ cười của cô mang theo sự xa cách chán ghét cuộc đời, nhưng vẫn không che đi được vẻ quyến rũ trên khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành của cô.

Tô Thu Quỳnh không nhanh không chậm duỗi ngón tay ra, Lý Kiệt cau mày: “Ba triệu?”

Với sắc đẹp của Tô Thu Quỳnh, đừng nói là ba triệu, cho dù có là ba mươi triệu thì cũng đáng, nhưng gã ta không nỡ tiêu nhiều tiền như vậy.

Đêm nay Tô Thu Quỳnh đã là vật nằm trong lòng bàn tay gã rồi, cho dù gã có đòi miễn phí thì cũng được. Gã ta chỉ muốn hai người anh tình tôi nguyện chút thôi, cho nên mới nhịn đau đồng ý yêu cầu với giá tiền này của cô.

“Không, chúng ta có duyên, không cần nhiều như vậy.” Tô Thu Quỳnh dừng lại, sau đấy chậm rãi nói: “Ba trăm.”

Lý Kiệt vui mừng không tả nổi, ba trăm đối với gã thực sự chỉ là bớt hút vài gói thuốc lá thôi, gã ta vươn tay ra túm lấy cánh tay Tô Thu Quỳnh: “Được, chốt vậy đi! Chỉ cần cô phục vụ tôi thật tốt, tôi còn bo cho cô thêm một khoản nhỏ nữa!”

Nói rồi Lý Kiệt, định cúi mặt xuống muốn hôn Tô Thu Quỳnh.

Tô Thu Quỳnh kinh tởm né mặt đi, trên mặt vẫn không có chút biểu cảm nào: “Đừng! Tôi không thích xong việc mới nhận tiền. Tôi thích tiền trước việc sau hơn.”

Tô Thu Quỳnh hợp tác như vậy, sao Lý Kiệt còn có thể nói không được, ngay lúc đó gã ta buông Tô Thu Quỳnh ra liền vội vã đi về phía xe: “Cô đợi đó! Tôi để ví tiền trên xe, giờ tôi đi lấy tiền ngay đây!”

Nhìn thấy bóng lưng dần đi xa của Lý Kiệt, Tô Thu Quỳnh không dám chần chừ một chút nào, lập tức chạy về phía ngược lại.

Lần đầu tiên Tô Thu Quỳnh tới nơi này, cô cũng không biết đằng trước là nơi nào, nhưng cô không dám dừng lại, chỉ cần cô dừng lại một chút thôi thì đêm nay cô sẽ không trốn thoát được.

Bình Luận (0)
Comment