Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 776

CHƯƠNG 776

“Đừng nói nữa! Đừng nói nữa!” An Tình lấy hai tay bịt mạnh tai mình lại, giọng nói này sẽ huỷ hoại cô ta mất! Vì sao giọng nói đó dừng hoài mà không được chứ!

“Em thật sự rất yêu anh Mục Hàng, em sợ mình sẽ mất đi anh ấy, thế nên em chỉ có thể giả vờ rằng đứa nhỏ trong bụng em là của anh ấy.”

“Tuy em nói với anh Mục Hàng rằng em mang thai, nhưng em cũng sợ sinh đứa bé kia ra. Bởi vì em lo lắng, lo rằng anh Mục Hàng sẽ phát hiện rằng đó không phải là con của anh ấy. Cho nên, trong tình thế nguy hiểm như thế, em chỉ có thể tàn nhẫn với chính mình, ra tay giết chết đứa nhỏ trong bụng, tiện thể đổ tội cho Tô Thu Quỳnh.”

“Lý Hoài Nam, có phải em hèn hạ lắm không? Nhưng lúc đó thực lòng em rất khó chịu, là do cô ả Tô Thu Quỳnh không biết xấu hổ, dám cướp anh Mục Hàng của em đi. Lúc đấy em thực sự cứ như bị ma nhập vậy, chỉ muốn cướp anh Mục Hàng về mà thôi.”

Âm thanh từ trong loa đột nhiên im bặt.

An Tình suy sụp ngã ngồi trên đất, xong rồi, cô ta xong đời thật rồi!

Bây giờ mọi người đều biết cô ta không biết xấu hổ, biết cô ta mang thai đứa con của người khác mà còn muốn đổ lên đầu Chiến Mục Hàng, không những thế cô ta còn ác độc tự tay bóp chết đứa con của mình để hãm hại Tô Thu Quỳnh! Cô ta đã xong đời thật rồi!

Cô ta không thể trở mình được nữa!

Không!

Cô ta không cam lòng!

Hôm nay cô ta khó khăn lắm mới được gả cho anh Mục Hàng mà cô ta ngày đêm nhung nhớ, chỉ cần một bước nữa thôi là cô ta danh chính ngôn thuận trở thành mợ Chiến rồi. Những ngày tháng tươi đẹp của cô ta chỉ vừa mới bắt đầu thôi, sao cô ta có thể để tương lai rực rỡ chói lọi của mình cứ thế bị một đoạn ghi âm phá hỏng được!

An Tình dùng sức thật mạnh lau đi nước mắt nơi khóe mi, cô ta làm lơ ánh mắt hoặc là khinh bỉ, hoặc trào phúng, hoặc chán ghét của tất cả mọi người dưới sân khấu. Cô ta cố gắng ưỡn thẳng ngực, nói rõ từng câu từng chữ: “Tôi bị người khác hãm hại!”

“An Tình tôi vốn làm người trong sạch, chưa từng làm chuyện gì có lỗi với anh Mục Hàng cả, có người cố ý hãm hại tôi!”

“Là Tô Thu Quỳnh! Là cô ta không muốn nhìn thấy tôi được yên thân! Cô ta không nhịn được phải thấy cảnh âu yếm của tôi và anh Mục Hàng! Chính cô ta cố ý muốn chia rẽ quan hệ của tôi và anh Mục Hàng, cô ta muốn hại tôi! Mọi người đừng để bị Tô Thu Quỳnh lừa, mọi người đừng tin lời của con đàn bà đó! Đúng, mọi người đừng để lời của Tô Thu Quỳnh đánh lừa!”

Dứt lời, An Tình lại vội vàng quay người lại, nắm chặt lấy tay của Chiến Mục Hàng: “Anh Mục Hàng, anh đừng bị Tô Thu Quỳnh lừa! Tô Thu Quỳnh đang muốn ly gián tình cảm của hai chúng ta đấy! Anh Mục Hàng, anh phải tin em! Trong lòng em chỉ có anh thôi, sao em lại làm ra chuyện có lỗi với anh được chứ!”

“Anh Mục Hàng, Tô Thu Quỳnh đã hại chết con của chúng ta, bây giờ cô ta còn muốn phá hỏng hôn lễ của chúng ta nữa. Cô ta là người ác độc như vậy, anh nhất định đừng để cô ta được toại nguyện!”

An Tình còn muốn nói gì đó, nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Chiến Mục Hàng, cô ta đột nhiên không tìm thấy giọng nói của mình nữa.

Cô ta chỉ có thể sững sờ nhìn Chiến Mục Hàng, lắc đầu với đôi mắt ầng ậng nước.

Chiến Mục Hàng lúc này thực sự quá đáng sợ, cực kỳ đáng sợ. Anh như một con sư tử đang trên bờ vực điên cuồng, dường như ngay sau đó sẽ hung hăng cắn đứt cổ họng người ta vậy, khiến xương cốt người ta tan thành tro bụi.

Bình Luận (0)
Comment