Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 807

CHƯƠNG 807

Nhan Nhã Tịnh không ngừng ho khan, ho đến mức nước mắt cũng sắp trào ra, nhưng cô vẫn không ngừng ho.

Cô ho đến khó chịu, cũng tủi thân đến khó chịu.

Trước kia, anh Lưu cũng có thói quen hút thuốc, nhưng sau khi biết cô không thích ngửi mùi khói thuốc, anh gần như không bao giờ hút thuốc trước mặt cô nữa.

Anh Lưu tốt như vậy, cho dù làm gì cũng đều đặt mình vào vị trí của cô để suy nghĩ cho cô, anh sẽ không để cô rơi nước mắt, càng không chê cô bẩn.

Đầu ngón tay Nhan Nhã Tịnh run lên, cô run rẩy mặc quần áo của mình vào. Thậm chí cúc áo bên trong còn chưa cài, cô cũng không để ý.

Cô đánh mắt nhìn chiếc áo vest của Lưu Thiên Hàn, lập tức kéo qua, từng chút từng chút mặc vào người mình.

Cô hắng giọng, cố gắng để giọng nói của mình bình tĩnh hơn một chút: “Anh Lưu, áo tôi không tìm lại được nữa rồi, mượn áo khoác của anh dùng trước nhé!”

“Anh yên tâm, tôi biết anh chê tôi bẩn. Cái áo vest này tôi sẽ không trả lại, sẽ đưa tiền cho anh luôn.”

Nói xong, Nhan Nhã Tịnh mở cửa xe bên kia định xuống xe.

Cô cũng không định từ bỏ anh Lưu, cô thích anh như vậy, cho dù khó khăn thế nào cô cũng không thể buông tay.

Chỉ là, tối hôm nay trong lòng cô rất hỗn loạn, cô phải cho mình một chút thời gian để bình tĩnh lại đã. Chỉ sau khi bình tĩnh lại, cô mới có thể có sục sôi ý chí chiến đấu để theo đuổi anh trở về.

Lưu Thiên Hàn chưa bao giờ là một người lương thiện, nhưng nhìn thấy sự thê lương và đau đớn trên khuôn mặt nhỏ tái nhợt của Nhan Nhã Tịnh, trái tim anh đột nhiên đau như bị xẻo đi từng khúc.

Không thể kiềm chế được cảm xúc cuồn cuộn trong lòng, anh đột nhiên kéo cô lại ghế sau, đôi môi mỏng lập tức phủ xuống.

Trong trí nhớ của anh, đây là lần đầu tiên anh chủ động hôn một cô gái như vậy. Nhưng cảm giác này lại quen thuộc đến khó tả.

Quen thuộc đến mức anh muốn ngừng mà không được.

Nghĩ đến lúc nãy anh nhục mạ mình, ban đầu trong lòng Nhan Nhã Tịnh còn có chút khó chịu. Nhưng dần dần, tất cả sự khó chịu trong lòng cô gần như đều biến mất trong nụ hôn này của anh.

Sao cô lại thích anh như vậy chứ! Dường như có bày tỏ thế nào cũng không đủ.

Anh chê cô bẩn cũng được, trong mắt anh có người khác cũng không sao. Trái tim cô vẫn luôn hướng về phía anh, cả đời cũng sẽ không thay đổi.

“Anh Lưu, em yêu anh…”

Nhan Nhã Tịnh nhỏ giọng thì thầm, trong mắt dâng lên niềm vui không hề che giấu. Đa số những tình yêu thời học sinh đều trong sáng mà rực rỡ, nhưng nam nữ trưởng thành thì không thể nào yêu đương theo kiểu thuần khiết không có nhu cầu tình dục được.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy, chỉ cần bọn họ phá bỏ tầng quan hệ đó, thì cho dù anh vẫn không thể nào nhớ ra cô, nhưng giữa bọn họ sẽ có sự ràng buộc không cắt đứt được.

Cho nên, tối nay cô không ngừng cố gắng, khiến anh không nghĩ đến việc hất cô ra nữa.

Cô cảm thấy, lần này là cơ hội tốt nhất của mình.

Thế nhưng, cô còn chưa kịp hành động thì điện thoại của Lưu Thiên Hàn đột nhiên vang lên.

Tiếng chuông dồn dập khiến người đàn ông đang mất kiểm soát lập tức tỉnh táo lại.

Bình Luận (0)
Comment