Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 860

CHƯƠNG 860

“Nhã Tịnh, chúng ta đều là người trưởng thành rồi, hẹn hò với nhau thôi, sao lại là tiến triển nhanh được!”

Trên mặt Lâm Tư Hãn vừa nở nụ cười như cún con, nghĩ tới thiết lập của mình, lập tức bày ra dáng vẻ bá đạo mạnh mẽ tấn công: “Nhã Tịnh, anh lại cảm thấy chúng ta tiến triển quá chậm, nếu như người khác có quan hệ thân mật như chúng ta, có khi còn có giấy đăng kí kết hôn rồi, chúng ta không thể quá lỗi thời được!”

“Ha!”

Lại một tiếng cười khẩy bật ra từ khóe môi Lưu Thiên Hàn, khuôn mặt tuấn tú của anh lạnh lẽo như băng ngàn năm: “Nhan Nhã Tịnh, lời này là cô nói đấy, cô nói cô sẽ không tái hôn, Tiểu Hàn vẫn còn sống trong lòng cô? Nhan Nhã Tịnh, cô thực sự khiến tôi mở mang tầm mắt đấy!”

Một Lưu Thiên Hàn ung dung bình tĩnh như vậy, lúc này lại bị Nhan Nhã Tịnh khiến cho tức đến mức lồng ngực phập phồng kịch liệt, tức đến mức muốn vặt lông uống máu. Anh cũng không biết vì sao mình lại tức giận như vậy.

Nhưng anh vô cùng chắc chắn rằng, anh tức giận như vậy, chắc chắn không phải là vì để ý người phụ nữ Nhan Nhã Tịnh này.

Có lẽ, anh chỉ là thấy bất công cho người em trai song sinh với anh thôi. Dù sao thì em trai song sinh của anh yêu người phụ nữ tên Nhan Nhã Tịnh đến mức nào, cả thế giới đều biết.

Đúng, anh chỉ thấy bất bình cho em trai anh thôi, sao anh có thể để ý người phụ nữ lăng lăng trong ngoài bất nhất Nhan Nhã Tịnh này được!

“Anh là… cậu hai Lưu?” Lâm Tư Hãn tiến lên một bước, bảo vệ Nhan Nhã Tịnh đằng sau, dáng vẻ sứ giả hộ hoa.

Thấy Lâm Tư Hãn giương cằm đối diện với Lưu Thiên Hàn, Nhan Nhã Tịnh hơi kinh ngạc, hiếm có khi cô thấy có người lại không sợ anh Lưu.

Thế nhưng không sợ anh Lưu thì cũng tốt mà, nếu như Lâm Tư Hãn vừa mới gặp anh Lưu đã bị khí thế trên người anh dọa cho bỏ chạy tán loạn thì vở kịch này không cần phải diễn nữa.

Không đợi Nhan Nhã Tịnh cất tiếng, Lâm Tư Hãn đã ngông cuồng nói: “Cậu hai Lưu, tôi không thích nghe lời anh vừa mới nói đâu. Cái gì mà Nhã Tịnh sẽ không tái hôn? Lẽ nào anh Lưu đã chết rồi mà anh ta vẫn còn muốn giữ Nhã Tịnh không buông sao? Bây giờ cũng không phải xã hội phong kiến tàn ác, dựa vào đâu mà một người chết rồi, còn muốn Nhã Tịnh giữ thân trong sạch vì anh ta chứ!”

Thực ra, Lâm Tư Hãn vẫn muốn phát huy nhiều thêm nữa, nhưng khi cậu ta đối diện với đôi mắt lạnh lẽo băng giá của Lưu Thiên Hàn, cơ thể thẳng tắp của cậu ta không nhịn được mà run rẩy, định tạm thời bớt cho mình thêm đất diễn.

Cậu ta âm thầm hít sâu mấy hơi, kìm lại sự run rẩy trên tay mình, dùng sức nắm lấy tay Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, chúng ta đi thôi! Ngày mai chúng ta sẽ tới ủy ban đăng ký kết hôn!”

“Tư Hãn, bây giờ em vẫn chưa thể về được! Tiệc sinh nhật của bạn em còn chưa kết thúc nữa!” Lần trước không chào mà đi đã là không nể mặt Tôn Lệ lắm rồi, tối nay Nhan Nhã Tịnh thực sự không tiện về sớm nữa.

“Tiệc sinh nhật à! Anh đi cùng với em!”

Lại có cơ hội diễn kịch thêm rồi, Lâm Tư Hãn rất kích động, nắm chặt lấy tay Nhan Nhã Tịnh đi về phía trước.

Nhan Nhã Tịnh thực sự không muốn để Lâm Tư Hãn cùng tham gia tiệc sinh nhật của Tôn Lệ cùng với cô, nhưng vừa quay mặt lại nhìn thấy Lưu Thiên Hàn đứng ngay đằng sau cô, cô chỉ đành tiếp tục để cho Lâm Tư Hãn kéo cô đi về phía trước.

Tuy rằng Lâm Tư Hãn diễn tổng giám đốc bá đạo rất nghiện, nhưng cậu ta vừa mới hai mươi tuổi, vẫn còn là một thiếu niên cởi mở tươi sáng.

Bình Luận (0)
Comment