Phía bên kia.
Sâu bên trong rừng cây.
Liễu Bình cầm đao canh giữ ở trước người Sơ Vân Thường, ngẩng đầu nhìn lên
bầu trời.
Chỉ thấy một nam tử tóc vuốt ngược về sau đang lơ lửng ở giữa không trung,
tay đang nâng chiếc cốc có chân dài, mang vẻ mặt thanh thản mà quan sát hai
người.
"Mười mấy tuổi... Tuổi tác như vậy mà có sức chiến đấu thể này thì thật sự có
thể được gọi là một tiếng kỳ tài."
Nam tử nói với giọng điệu như đang đánh giá.
Liễu Bình cầm đao mà đúng, ánh mắt lập tức dừng lại trên cốc chân dài trong
tay nam tử kia.
Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trước mặt hắn: “Cốc chân dài hình không
gian đa giác.”.
"Đây là một vật quý hiếm có sức mạnh Kỳ Quỷ, có thể chống đỡ bất cứ đòn
công kích nào, thẳng đến công kích vượt qua hạn mức cao nhất nó có khả năng
phòng ngự."
-- Cái gì đây.
Không phải thế giới này coi sức mạnh Kỳ Quỷ là tà ác và dơ bẩn sao? Vì sao
người của gia tộc Vinh Quang lại có một đạo cụ phòng ngự Kỳ Quỷ cực kỳ
hiếm thấy như vậy? Liễu Bình không khỏi rơi vào trầm tư.
Sơ Vân Thường nói nhỏ: “Này, người suy nghĩ cái gì vậy?"
Liễu Bình nói: “Ta đã học qua rất nhiều tri thức có liên quan đến Thế Giới chi
Linh, hiện tại đối đầu với kẻ địch mạnh, ta phải cẩn thận suy nghĩ một chút,
xem có thể sáng chế một thức đao pháp linh kỹ loại cao đẳng hay không."
Sơ Vân Thường ngẩn ngơ.
Giữa không trung, tên nam tử kia cũng ngơ ngẩn.
Thằng nhãi này -- Vừa mở miệng đã muốn sáng tạo ra linh kỹ, còn chỉ định là
đao pháp.
Sao có thể chứ! Có phải đầu óc hắn có vấn đề hay không? Vẻ mặt nam tử bỗng
trầm xuống.
Nếu đầu óc thiếu niên này có vấn đề, vậy sao có thể giết được nhiều người như
vậy, còn có thể gài bẫy lừa bịp cấp dưới của gã, sau đó tiến đến cứu Sơ Vân
Thường đi? Nói cách khác -- Đầu óc thiếu niên này không sao cả.
Nếu hắn không có vấn đề, vậy có lẽ hắn thật sự có thể sáng tạo ra đao pháp
dạng linh kỹ! Một phàm nhân lại có thể sáng tạo linh kỹ! Đây là chuyện khủng
ố ế ắ ổ ấ ầ ấ ồ
bố đến mức nào! Sắc mặt nam tử thay đổi mấy lần, ấn một cái nút trong túi rồi
lẩm bẩm: “Cẩn thận thì tốt hon..."
Trong hư không bỗng vang lên một giọng nói kim loại lạnh như băng: “Ngươi
đã thỉnh cầu phóng thích lần ô nhiễm này, xin hãy chỉ định mục tiêu."
Nam tử nhìn chằm chằm vào Liễu Bình và Sơ Vân Thường phía dưới, cắn răng
một cái, sau đó mở miệng nói: “Chỉ định hai sinh mệnh thể nhân loại phía
dưới."
Gã nhìn Sơ Vân Thường, trong mắt hiện lên một tia đáng tiếc, nhưng lập tức bị
đè nén xuống.
Cho dù là mỹ nhân hay là Linh, hay là cái gì khác, so với xử lý một kẻ địch
khủng bố có thể uy hiếp đến gã thì đều phải sắp hàng đằng sau cả.
Vừa dứt lời.
Chỉ thấy trong hư không bỗng bay ra hai ngọn lửa sôi trào, bắn thẳng về hướng
Liễu Bình và Sơ Vân Thường.
Liễu Bình vốn định né tránh, nhưng chỉ trong nháy mắt tiếp theo, ngọn lửa này
trực tiếp bám vào cánh tay hắn.
Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức nhảy ra: “Ngươi bị sức mạnh Dũng Hiện
nào đó đánh trúng."
"Sức mạnh Dũng Hiện này ẩn chứa quy tắc sau đây:"
"Nhất định sẽ trúng, hiển hiện, bất diệt."
Liễu Bình liếc một cái đã quét xong, trong lòng lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Quả thật.
Sức mạnh Kỳ Quỷ này mang theo “Nhất định sẽ trúng”, “Hiển hiện"
và “Bất diệt"
-- Nhưng nó không có lực sát thương! Rốt cục đối phương dùng ra chiều như
vậy là vì nguyên nhân gì? Liễu Bình nghi ngờ nhìn lên không trung.
Chỉ thấy trên bầu trời, nam tử vuốt ngược tóc kia nói: “Hoàn thành ô nhiễm
chưa?"
Giọng nói lạnh như băng kia đáp: “Đã hoàn thành ô nhiễm."
Nam tử vui mừng quá đỗi, lập tức nói: “Tăng thêm nhân lực, lập tức đến nơi
này, toàn lực tiêu diệt quỷ Ác Mộng!"
"Tuân mệnh."
Giọng nói kia đáp lại một tiếng.
Tên bầu trời dần dần bắt đầu xuất hiện từng luồng dao động không gian.
Đúng lúc này.
Mấy chục cái đầu người từ trên trời giáng xuống, dùng ở trước mặt Liễu Bình.
ầ ầ ầ ẩ
Đầu lão giả kia nhảy ra, trầm giọng mà nói: “Chủ nhân, ta có việc cần bẩm báo,
xin hãy sưu hồn."
"Được."
Liễu Bình đặt tay lên trán lão.
Giây lát sau.
Hắn dần dần hiểu ra ngọn nguồn mọi chuyện.
"Thì ra là thế..."
Liễu Bình híp mắt nhìn nam tử ở giữa không trung, vẻ mặt dần tràn ngập sát ý.
Nam tử vuốt ngược tóc ra sau lại không để ý chút nào.
Gã bung cốc chân dài lên và nói: “Xem ra ngươi giết cấp dưới của ta rồi còn
dùng thuật pháp của Tu Hành Trắc sưu hồn của hắn, vậy càng không thể buông
tha ngươi."
"Tất cả đều là một âm mưu, không phải sao?"
Liễu Bình nói.
Nam tử mỉm cười nói: “Đúng vậy, ngẫu nhiên triều Ác Mộng sẽ nổi lên một
chút sức mạnh Kỳ Quỷ, bị chúng ta bắt giữ để chế tạo khủng hoảng ở thế giới
nhân loại."
Liễu Bình nói: “Những quỷ Ác Mộng là ai?”.
"Đương nhiên là những tên dám đối nghịch với thượng tầng chúng ta –– Ví dụ
như ngươi, hiện tại ngươi và cô bạn gái nhỏ của mình đều lấy dính sức mạnh Ác
Mộng, ta dẫn quân đội giết các ngươi cũng chẳng sao cả, bởi vì mọi người đều
biết ta đang giữ gìn hoà bình thế giới."
Nam tử nói, đột nhiên phát ra tiếng cười điên cuồng: “Ha ha ha, căn bản không
có quỷ Ác Mộng nào cả, đó đều là vở kịch dùng để lừa mấy tên ngu ngốc, ai
muốn đối nghịch với chúng ta thì chính là loài quỷ người người tru diệt!"
Trong hư không.
Vô số những võ sư xuất hiện.
Hàng trăm hàng ngàn võ giả sôi nổi đứng sừng sững trên hư không, bao vây
Liễu Bình và Sơ Vân Thường chất như nêm cối.
"Đây là biện pháp để các ngươi thống trị thế giới này sao..."
Liễu Bình nhìn những võ sư trận địa sẵn sàng đó, chỉ lẩm bẩm một câu.
Một tia cảm giác nguy cơ trong lòng nam tử rốt cuộc cũng biến mất.
Gã giơ cốc chân dài lên, ra hiệu về hướng Liễu Bình và nói: “Kỳ tài luyện võ
trong một vạn không có lấy một ——”.
"Đã biết bí mật của gia tộc Vinh Quang chúng ta, ngươi cũng có thể an tâm đi
chết đi."
ế ế ắ ầ
Gã làm động tác chém giết, những võ giả đó lập tức im hơi lặng tiếng bắt đầu
hành động.
Bọn chúng chạy về phía Liễu Bình và Sơ Vân Thường từ bốn phương tám
hướng.
Vẻ mặt Sơ Vân Thường thật khẩn trương, thò tay một cái đã bắt được tay Liễu
Bình, nàng nhỏ giọng mà nói: “Chúng ta sẽ chết sao?"
Liễu Bình vỗ vỗ tay nàng để an ủi, ánh mắt lại nhìn lên nam tử giữa không
trung.
Nam tử cười to nói: “Có trăn trối gì không? Hay là muốn cầu xin ta buông tha
ngươi?"
Liễu Bình thở dài nói: “Làm người ta lấy dính sức mạnh Kỳ Quỷ, do đó bị coi
thành quỷ Ác Mộng, đây quả nhiên là thủ đoạn tốt để diệt trừ dị kỷ, nhưng thật
ra các ngươi xem nhẹ một điều cực kỳ quan trọng."
"Cái gì?"
Nam tử hỏi.
"-- Ngươi có nghĩ tới ta là một quỷ Ác Mộng chân chính hay không?"
Liễu Bình nói với vẻ mặt hết sức bình tĩnh.