Nghỉ Hưu Thất Bại! Tôi Tại Giải Trí Hoành Hành Bá Đạo Khét Lẹt

Chương 122

Cô thấy đường nét của Giang Tùy được ánh đèn đường phủ lên lớp sáng dịu, đầu mũi chân khẽ gõ nhịp xuống đất, nốt ruồi son trên xương quai xanh khẽ rung theo chuyển động, như ngọn lửa bất diệt trong đêm tối.

Khi âm cuối cùng tan biến, tiếng vỗ tay như thủy triều và dòng nước phun từ đài phun nước cùng lúc vọt lên, màn nước phản chiếu ánh đèn neon thành những mảnh kim cương vụn lấp lánh trong mắt Giang Tùy, soi rõ nụ cười nhạt bên môi cô.

Không biết vì sao, vào khoảnh khắc này, Thẩm Dư Hoan đột nhiên rất mong thời gian ngừng lại.

Cô muốn nhìn Giang Tùy hát hết bài này đến bài khác, cứ thế hát mãi.

Đây là ma lực của âm nhạc hay là sức hút của Giang Tùy?

Cô cũng không phân biệt được nữa.

Khi ba người Giang Tùy rời khỏi quảng trường, người phục vụ nhà hàng đang bưng món bò bít tết xèo xèo lên bàn, hương tỏi bơ hòa quyện với mùi húng quế nhẹ nhàng lan tỏa đến chóp mũi Lục Dạ An.

A Lãng đẩy lọ tiêu đỏ sang, dao ăn va nhẹ vào cạnh đĩa sứ phát ra tiếng lách cách, lẫn trong giọng nói ngập ngừng của anh ta: “Đại ca, lần này chúng ta thẩm vấn Billd có thành công không ạ?”

A Lãng và Lục Dạ An đến Pháp không phải để du lịch, mà là đi công tác.

Billd là một đầu sỏ của tổ chức Vực Sâu ở châu Âu, không biết vì sao lại đến Pháp, trong một sự trùng hợp ngẫu nhiên lại bị cảnh sát Pháp bắt giữ.

Đội Đột Kích Liệt Diễm theo dõi người này là vì hắn nắm giữ manh mối về Zero.

Ban đầu, họ nghĩ rằng lực lượng nòng cốt của Vực Sâu đã bị tiêu diệt, tổ chức này sẽ tan đàn xẻ nghé.

Nhưng Zero đột nhiên xuất hiện, dường như muốn trở thành thủ lĩnh đời thứ hai, thậm chí vừa ra mặt đã vươn tay tới Hoa Quốc.

Để đảm bảo an ninh quốc gia, Đội Đột Kích Liệt Diễm phải dập tắt hy vọng Vực Sâu hồi sinh.

A Lãng vừa nhai bít tết vừa nói mơ hồ: “Nghe nói miệng tên Billd này cứng như thể bị hàn lại, cảnh sát ở đây dùng đủ mọi cách mà không moi được chút thông tin hữu ích nào.”

Lục Dạ An dùng thìa khuấy động những gợn sóng trong bát súp kem nấm, lạnh nhạt nói: “Nếu họ có thể thẩm vấn được, còn đến lượt chúng ta vượt biên giới đến thẩm vấn sao?”

A Lãng lộ vẻ lo lắng: “Nhưng lão già này có khả năng phản trinh sát và phản thẩm vấn cực mạnh, nếu chuyến này chúng ta cũng không thu hoạch được gì thì sao?”

Đây không phải trong nước, phải kiêng dè ảnh hưởng quốc tế, họ không thể dùng các biện pháp đặc biệt.

Đường dây Zero này quá quan trọng, tuyệt đối không thể đứt trong tay họ.

“Phương pháp khác nhau, kết quả tự nhiên sẽ khác nhau. Thẩm vấn không nhất thiết phải khiến đối phương da thịt nát bươn…” Lục Dạ An nâng cốc nước lên, những giọt nước đọng trên thành cốc lạnh lẽo như giọng nói của anh: “Đánh vào tâm lý là thượng sách.”

“Đối phó với một kẻ cáo già như Billd, chiến thuật tâm lý có hiệu quả không?”

A Lãng nhớ lại Billd được mô tả trong tài liệu, buôn bán m* t**, buôn lậu vũ khí, gần như không việc ác nào không làm, đúng là một lão già xảo quyệt, tàn nhẫn và có ý chí đáng kinh ngạc.

“Chỉ cần là người thì sẽ có điểm yếu.” Lục Dạ An nhìn chằm chằm vào mặt nước lắc lư trong cốc, nơi đang phản chiếu những mảnh đèn neon vụn vỡ ngoài cửa sổ: “Nếu không thành công, chẳng qua là chúng ta chưa tìm thấy điểm yếu của hắn.”

“Có lý.” A Lãng cầm dao dĩa lên, tiếp tục xử lý món bít tết, lần này dường như có thêm chút tự tin.

Trong nhà hàng vang lên điệu nhạc Jazz du dương, hòa cùng tiếng nói cười thoải mái của các thực khách khác, chỉ riêng bàn của họ không khí vô hình căng thẳng, như mặt biển yên tĩnh trước cơn bão.

Lục Dạ An khẽ nheo mắt, đẩy đĩa sang một chút: “Ăn xong nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai sẽ là một trận chiến cam go.”

Bình Luận (0)
Comment