Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 230

Mặt trời chiếu chậm rãi hạ Xuống đỉnh núi, rặng mây đỏ phía tây cũng đã biến mất, chỉ còn lại khoảng không mông lung.

Màn đêm gần phủ Xuống.

Lý Dật đứng ngay trên sân biệt thự. nhìn bầu trời mông lung Xa Xa, biểu tình cũng không còn Xấu Xí như buổi chiều, mà có vẻ rất bình tĩnh. Hương thơm cơ thể quen thuộc theo gió phiêu lãng, truyền vào trong mũi Lý Dật, phía sau truyền đến tiếng bước chân thật rõ ràng. Lý Dật không quay đầu lại, vẫn ngây người nhìn bầu trời Xa Xa đến đờ ra.

“Lão bản. Andrew Luofu tới, nàng muốn gặp ông.” Anh Hoa đi tới phía sau Lý Dật chừng một thước thì đứng lại, lạnh lùng nói.

Nghe được Anh Hoa nói. khóe mắt Lý Dật nhẩy lên vài cái, sau đó Xoay người đi Xuống lầu.

Nhìn bóng lưng Lý Dật, Anh Hoa khe khẽ thở dài. Tuy rằng nàng không biết rốt cục giữa Lý Dật và Andrew Luofu đã Xảy ra chuyện gì, thế nhưng bằng vào trực giác của nữ nhân, nàng Xem ra quan hệ giữa Lý Dật và Andrew Luofu rất phức tạp, hơn nữa Andrew Luofu có lực ảnh hưởng rất lớn đối với Lý Dật.

Anh Hoa cũng không theo Lý Dật Xuống lầu, mà đi tới vị trí khi nẫy Lý Dật đã đứng, hai tay đặt lên lan can bằng gỗ, nhìn lên bầu ười phương Xa, trong lòng cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.

Khi Lý Dật đi tới phòng khách dưới lầu, Andrew cũng không có mặt, điều này làm cho hắn hơi có chút nghi hoặc.

Ngay lúc hắn đang nghi hoặc, JeSter lại như u linh từ ngoài đi vào, nhìn Lý Dật hỏi: “Lão bản, ngoài cửa có một nữ nhân tên Andrew Luofu muốn gặp ông, ông gặp không?”

Ngây người nghe được JeSter nói, trong lòng Lý Dật không biết nói gì, ở đây là địa bàn của gia tộc Gambino, Jester không ngờ lại không cho Andrew đi vào. Bất quá tỉ mỉ vừa nghĩ. Jester tựa hồ cũng không biết Andrew là ai, dù sao Jester mới đi tới nước Mỹ còn không đến một tuần.

“Cho nàng đi vào.” Lý Dật đem những ý niệm rối loạn trong đầu ném ra sau não, sau đó trực tiếp đi tới chỗ sô pha.

Rất nhanh, Andrew từ ngoài cửa đi vào, bước tiến của nàng rất bình ổn, biểu tình cũng rất bình thường. Tựa hồ cũng không có bởi vì Jester làm khó mà tức giận, cũng không vì sự tuyển chọn của Lý Dật mà tức giận. chí ít biểu hiện ra là như vậy.

Nghe được tiếng bước chân có nhiều tiết tấu, nhìn Andrew trong bộ quần áo màu đen. lồng ngực nguyên bản đang bình tĩnh của Lý Dật cũng tạo nên một tia rung động. Nàng hẳn là đã biết?

Trong lòng Lý Dật thầm hỏi chính mình, song song vô ý thức dời đi ánh mắt. không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Andrew LUofu.

Đối với Andrew, hắn nhiều ít có chút áy náy.

“Lý tiên sinh. tôi và cha tôi đã thương lượng. dự định ngày mốt sẽ mời hợp báo tuyên bố tin tức, đến lúc đó trong cuộc hợp báo sẽ đem Toàn Cầu Ảnh Nghiệp chuyển giao cho anh. đồng thời ký kết hợp đồng chuyển nhượng ngay tại chỗ." Andrew đi tới ngồi Xuống sô pha đối diện Lý Dật. bắt chéo chân, thản nhiên nói: “về phần chuyển nhượng sòng bạc tại Las Vegas, tôi nghĩ nên chuyển giao ngầm thì tốt hơn, anh nghĩ thế nào?”

Giọng nói đạm mạc. không hề có một tia bất mãn. lúc này Andrew đã khôi phục lại khuôn mặt như ngày thường!

Lý Dật ngẩng đầu. đón nhận ánh mắt Andrew, thình lình phát hiện ánh mắt Andrew rất bình thản. Thế nhưng còn mơ hồ ẩn chứa chút vị đạo cự người ngoài ngàn dặm. Loại ánh mắt nầy làm Lý Dật có cảm giác vừa Xa lạ vừa quen thuộc. Ngày trước. hắn lần đầu tiên tại sòng bạc Hoàng Quan nhìn thấy Andrew. Andrew tựa hồ là như vậy, cao quý mà lạnh lùng, làm cho người ta không dám khởi lên ý nghĩ Xúc phạm, thậm chí còn sản sinh tâm lý tự ti.

“Tôi không có ý kiến, tất cả do các vị an bài.” Trong lòng Lý Dật âm thầm thở dài, nhẹ giọng đáp.

Andrew gật đầu: “Nếu anh không có ý kiến, như vậy cứ định như thế. Chuyện nầy do tôi toàn quyền phụ trách, ngày mốt tôi cùng anh dự cuộc hợp báo để tuyên bố. Mặt khác, đêm nay và ngày mai anh có thể tự mình tuyển chọn chương trình, chỉ cần gia tộc của tôi có thể thõa mãn, tôi đều có thể giúp anh an bài.”

Không biết vì Sao, nghe được giọng nói chỉ liên quan đến chuyện giải quyết công việc của Andrew, trong lòng Lý Dật rất không thoải mái, thế nhưng hắn cũng rõ ràng, tất cả đều do chính tay hắn tạo thành. trách không được Andrew.

“Không cần, cảm ơn.” Lý Dật lộ biểu tình uể oải.

Dáng dấp vô lực của Lý Dật hoàn toàn rơi vào trong mắt Andrew, thế nhưng biểu tình của nàng cũng không hề phát sinh chút biến hóa, thậm chí giọng nói vẫn đạm mạc như cũ: “Nếu như vậy, tôi sẽ không quấy rối anh nữa.”

Dứt lời, Andrew không đợi Lý Dật trả lời, trực tiếp đứng dậy rời đi, động tác sạch sẽ lưu loát, không có chút nào ướt át bẩn thỉu.

Nhìn theo bóng lưng tràn ngập mê hoặc của Andrew rời đi. Lý Dật chỉ cảm thấy trong lòng phảng phất như bị một tòa núi lớn đè nặng, ép tới mức hắn có chút không thở nổi.

Rất nhanh. bóng lưng của Andrew đã biến mất trong đường nhìn của Lý Dật. tiếng bước chân cũng đã không còn.

Andrew đi, đi được dị thường kiên quyết, không có chút nào do dự!

Sau nầy mình và nàng cũng chỉ còn lại lợi ích mà thôi sao?

Trong lòng Lý Dật tự hỏi. khóe miệng cũng lộ ra dáng tươi cười. nhưng dáng tươi cười thập phần khổ sáp.

Mấy giờ sau, sắc trời triệt để tối đen. Toàn bộ trang viện gia tộc Gambino đều không hoàn toàn Sáng đen. lại có cảm giác một mãnh tối tăm, trong trang viên có vẻ thập phần an tĩnh, chỉ có số ít biệt thự con đèn sáng. Mặc dù thành viên của gia tộc Gambino rất nhiều, thế nhưng ngoại trừ Edward, Andrew, JohnSon ba người ra, những người khác cũng không ở lại trong trang viên. Những thành viên phân hệ cả đời đều khó có thể bước vào tòa trang viên nầy, những thành viên trực hệ còn có cơ hội, về phần thành viên trung tâm khi gặp phải sự tình trọng đại của gia tộc mới tụ tập về trang viên, do Edward chủ trì cuộc hợp, thương thảo đối sách. Bình thường, bọn họ cũng chỉ khi thông báo công việc mới đến gặp Edward. Có thể nói, trang viên gia tộc Gambino là một trong những trang viên cổ Xưa nhất New York, hơn nữa trang viên này thực sự cũng quá quạnh quẽ. Phảng phất giống như tộc quy của gia tộc Gambino, không có chút nhân tình vị đạo chút nào.

Lý Dật cũng không tuyển chọn ở lại trong biệt thự. nguyên tậm tình hắn không tốt nên khi hắn cảm thụ được bầu không khí quạnh quẽ của trang viên, tâm tình của hắn càng trở nên không Xong.

Sau khi trời tối. hắn không ăn tối cùng Edward, mà mượn cớ thân thể không được thoải mái cự tuyệt.

Đối với chuyện này, Edward nhượng bộ phân phó bác sĨ tư nhân ở trong trang viên tới kiểm tra cho Lý Dật. Nguyên bản, Edward tưởng rằng Lý Dật sẽ ở trong biệt thự nghỉ ngơi thật tốt. nhưng thật không ngờ Lý Dật mang theo Anh Hoa cùng Jester ra bên ngoài, hơn nữa cự tuyệt Edward phái người đi theo bảo hộ.

Từ gã bảo tiêu gác cửa mà biết được Lý Dật đã ra ngoài, Edward cũng phủ thêm một chiếc áo khoác dài, đi tới biệt thự của Andrew Loufu.

Trong biệt thự riêng, Andrew Loufu còn chưa tiến vào mộng đẹp. mà nàng mặc một chiếc áo ngủ màu đen. cuộn tròn trên ghế sofa, tay cầm điếu thuốc lá. lẳng lặng mút khói. Trên bàn ở bên cạnh. có bày một chai rượu vang, số rượu bên trong đã bị nàng uống cạn. Hiện giờ trong phòng khách Andrew Loufu không có mở đèn lớn. chỉ bật đèn ngủ. toàn bộ căn phòng làm cho người ta một loại cảm giác mông lung.

Nghe được tiếng bước chân bên ngoài cửa vọng đến, Andrew Loufu cũng không muốn đứng dậy, thậm chí ngay cả diễn cảm đều không chút phát sinh biến hóa. Bởi vì nàng biết, bên ngoài cửa Nissen đã canh chừng, có khả năng tiến vào trong căn biệt thự nầy, chỉ có thể là cha của nàng.

“Con gái." Edward nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Andrew Loufu. thản nhiên nói: “Tâm tình của con thoạt nhìn không tốt lắm đâu.”

Andrew Loufu chậm rãi bóp tắt điếu thuốc trong tay, đón nhận ánh mắt quan tâm của Edward, lắc đầu nói: “Cha, con rất tốt.”

“Ánh mắt kia đã bán rẻ tâm tình của con rồi." Edward thở dài ngồi Xuống, mở chai rượu. lại phát hiện rượu vang bên trong đã hết.

Andrew Loufu bỗng nhiên nhích động: “Con đi lấy rượu cho cha.”

“Không cần." Edward vươn tay đặt trên bả vai Andrew: “Hắn không ăn cơm tối. đem người đi ra bên ngoài, tâm tình cũng không tốt giống như con vậy.”

“Dạ” Andrew Loufu nhẹ nhàng đáp một tiếng, dường như đối với câu nói của Edward tuyệt không quan tâm.

“Vẫn không thể quên hắn sao?” Edward thở dài.

Andrew Loufu nhắm hai mắt, trầm mặc vài giây đồng hồ. theo sau mở mắt ra, đôi con ngươi màu lam ở dưỚi ánh đèn chiếu rọi nhìn có vẻ phi thường quỷ dị: “Cha, từ nhỏ đến lớn. con gái chưa bao giờ từng làm cho cha phải thất vọng qua, đúng không?"

Edward gật đầu.

“Lần nầy cũng sẽ không ngoại lệ, tin tưởng con, cha!" Andrew Loufu giọng điệu kiên định phá lệ.

Edward hiền lành cười cười: “Con gái, ta đương nhiên là tin tưởng con.”

Khi nói chuyện, Edward duỗi tay ra vuốt tóc Andrew Loufu. nàng thuận theo ghé đầu lên trên đùi của Edward, hưởng thụ phần quan tâm từ người cha già nầy.

Lúc nầy, bọn họ không phải những người cầm quyền gia tộc Gambino lẫy lừng, mà chỉ là những con người bình thường.

Cùng lúc đó, trên con đường lớn bên ngoài khu biệt thự gia tộc Gambino, Anh Hoa giống như ngày thường đảm nhiệm thân phận lái Xe, Jester ngồi ở vị trí bên ghế phụ, còn Lý Dật một mình ngồi phía sau.

Hiện tại. chiếc ô tô đã rời khỏi khu vực gia tộc Gambino khoảng ba cây số, những phụ cận chung quanh vẫn Xuất hiện cọc ngầm của gia tộc Gambino. Hiển nhiên đối với phòng vệ, Gambino thập phần sâm nghiêm, bình thường nếu như sát thủ muốn đột nhập vào trang viên ám sát Edward hoặc Andrew Loufu, căn bản sẽ là một chuyện không thể nào.

Lúc trước, Lý Dật nói với Anh Hoa cùng Jester rằng muốn ra ngoài hít thở không khí, cũng chẳng phân phó đi đâu. Hiện giờ mắt thấy ô tô một mực chạy trên đường, Anh Hoa vốn Xuyên qua kính chiếu hậu liếc mắt nhìn Lý Dật. thì phát hiện hắn lại nhắm mắt, cũng không biết đang suy nghĩ chuyện gì nữa.

“Chủ nhân, chúng ta đi đâu bây giờ?” Anh Hoa thoáng do dự một chút, mở miệng phá vỡ bầu không khí trầm mặc. chính là giọng điệu đã không còn lạnh lùng như trước.

Nghe Anh Hoa hỏi, Lý Dật không mở mắt, mà thản nhiên trả lời: “Tìm một hộp đêm náo nhiệt. ân, càng náo nhiệt càng tốt”

Ước chừng khoảng nữa tiếng sau, Anh Hoa dừng Xe trước cửa một hộp đêm tên là Hắc Dạ Chi Thành. Ðối với New York. Anh Hoa cũng không Xa lạ gì. nàng từng ba lần đến nƠi nầy chấp hành nhiệm vụ. Cho nên những địa phương ăn chơi nổi tiếng, cũng mười phần rõ ràng.

Hắc Dạ Chi Thành tọa lạc trên một con đường phồn hoa ở New York. bởi vì giao thông phương tiện, nên sinh ý dị thường sầm uất.

Lý Dật mang theo Anh Hoa cùng Jester đi vào trong câu lạc bộ đêm, định giải trí cho thư giãn một chút.

Bên trong câu lạc bộ tràn ngập khói thuốc, lại thêm âm nhạc ầm ĩ. mấy trăm nam lẫn nữ đang đứng trên đài. đang theo tiết tấu dữ dội của tiếng nhạc mà khiêu vũ. Những nhân viên liên tục đi lại, có thể làm việc trong tòa thành về đêm ( hắc dạ chi thành). đối với bọn họ coi như là một sự tự hào!

Trang phục hở hang, cử chỉ phong tao, nữ phục vụ đưa ba người Lý Dật đi đến một góc trong đại sãnh.

“Tiên sinh. vận khí của ngài thật sự không tệ, đây là bàn còn lại duy nhất của đêm nay, Xin hỏi ngài muốn uống gì?” Ánh mắt nữ phục vụ rất độc, một chút liền nhìn ra Lý Dật là người dẫn đầu trong ba người, đợi Lý Dật ngồi Xuống, mỉm cười hỏi.

“Mười chai rượu Vodka.” Lý Dật tùy ý đáp một câu. sau đó đưa ánh mắt nhìn chung quanh.

Những bàn bên cạnh đều ngồi đầy khách nhân, những khách nhân đại khái đều là nam nữ trẻ tuối, dưới ngọn đèn loang loáng chói mắt, trên mặt những khách nhân lộ ra dáng tươi cười sáng lạn, tựa hồ đối với những người thích sống về đêm như bọn họ mà nói, thời gian buổi tối ngồi trong hộp đêm uống rượu là một chuyện vô cùng hạnh phúc.

Nữ phục vụ nghe được Lý Dật nói Xong, trong lòng nhiều ít có chút kinh ngạc, dù sao rượu Vodka có danh là rượu cực mạnh, người bình thường uống một chai đã chịu không nổi. Lý Dật lại gọi tới mười chai, trong lòng tuy rằng kinh ngạc. nhưng Xuất phát từ bản năng chức nghiệp, nàng vẫn trước tiên lui Xuống.

Rất nhanh, nữ phục vụ bưng rượu tới.

Lý Dật đưa cho Anh Hoa và Jester mỗi người một chai, sau đó một mình mở một chai. uống ừng ực.

Lý Dật uống rất dữ dội, chai rượu đầu tiên, hắn hầu như chỉ uống một hơi là cạn sạch!

Cử động nầy của hắn làm cho những khách nhân chung quanh phát ra tiếng than thở sợ hãi.

“Hai, con khỉ da vàng, ngươi có thể một hơi uống hết chai thứ hai luôn không?” Thậm chí. có một tiểu tử vươn ngón giữa khiêu khích Lý Dật.

Lý Dật không để ý đến tên khiêu khích kia, mà tiếp tục uống rượu. Mà Anh Hoa lại lạnh lùng đứng dậy, trong ánh mắt nghi hoặc của đoàn người. trực tiếp đi tới tên da trắng vừa khiêu khích Lý Dật. nắm lấy cổ áo hắn, phảng phất như Xách một con gà con!

Cử động của Anh Hoa nhất thời khiến cho một mãnh kinh hô!

Tên da trắng kia ít nhất nặng hai trăm cân. thế nhưng Anh Hoa chỉ là một nữ tử yếu ớt lại dùng một tay đã nắm được hắn Xách lên?

“Hay nhất nên câm miệng của ngươi lại, bằng không ta không ngại cho ngươi làm kẻ câm điếc!” Anh Hoa lạnh lùng nhìn chằm chằm tên da trắng, trầm giọng nói.

Tên da trắng sau thoáng khiếp sợ, nghĩ muốn tức giận, nhưng ngây người nhìn ánh mắt muốn giết người của Anh Hoa, lập tức đem lời định nói nuốt trở vào trong bụng.

“Phanh!”

Có thể do không muốn chọc lấy phiền phức. Anh Hoa cũng không động thủ với tên kia, mà ném đối phương Xuống ghế, chỉ là sức lực có chút phát ra một tiếng trầm muộn, tên kia một lần nữa ngồi phịch vào chỗ ngồi, mặt mũi trắng bệch.

Anh Hoa quay trở lại chỗ ngồi, Lý Dật đã uống hết chai rượu Vodka thứ hai. Mà Jester lại chậm rãi uống từng ngụm, ánh mắt đạm mạc nhìn chằm chằm những người chung quanh đang đưa mắt nhìn về phía họ.

Jester đã nhìn ra. có không ít người có ánh mắt bất hảo.

Quả nhiên, khi Anh Hoa cầm lấy chai rượu trên bàn, một gã đại hán đầu trọc đeo viên hột xoàn trên tai mang theo mười thủ hạ đi tới.

“Kỹ nữ, lẽ nào ngươi không biết ở đây không thể động thủ sao?” Tên đại hán đầu trọc đi tới bên người Anh Hoa, chân phải không chút khách khí đạp lên trên bàn, cười lạnh nhìn Anh Hoa nói.

Cùng lúc đó, đám thủ hạ phía sau hắn hoàn toàn vây quanh ba người Lý Dật.

Làm một trong những hộp đêm có sinh ý tốt nhất New York. Hắc Dạ Chi Thành có một quy củ, trong đó chính là không được động thủ ở đây!

Quy củ nầy từ khi thành lập tới nay, không có một tên lưu manh của bất cứ hắc bang nào dám nháo sự tại Hắc Dạ Chi Thành.

Bởi vì Hắc Dạ Chi Thành do vài đại gia tộc mafia sáng lập, vài đại gia tộc mafia cùng nhau nhập cổ đông, bất quá người quản lý lại được dùng tiền thuê làm, cũng không phải thành viên của gia tộc mafia.

Ðối mặt sự khiêu khích của đại hán đầu troc. Anh Hoa không lập tức động thủ. Mà đưa ánh mắt nhin về phía Lý Dật. Hiển nhiên, chỉ cần Lý Dật mở miệng, nàng lập tức tống tên đại hán đầu trọc nầy đi gặp ma vương thảo luận nhân Sinh!

Trong ánh mắt của Anh Hoa. Lý Dật chậm rãi ngẩng đầu lên.

Ngay lập tức, bao quát Anh Hoa, Jester, tên đại hán đầu trọc cùng những thủ hạ của hắn đều đưa ánh mắt nhìn về phía Lý Dật.

Dưới ngọn đèn. bọn họ nhìn thấy một gương mặt làm tim kẻ khác phải đập dữ dội. Gương mặt kia hoàn toàn vặn vẹo. Dữ tợn như ma quỷ phảng phất đến từ địa ngục, con ngươi phiếm ra màu đỏ rực làm kẻ khác kinh khủng!

Giờ khắc này, tất cả mọi người thấy khóe miệng Ly Dật lộ ra một dáng tươi cười, cười đến rất tà ác!

Lý Dật động, hắn chậm rãi đứng lên.

“Tên kia. ngươi muốn làm gì?" có lẽ biểu tình của Lý Dật thật là đáng sợ, khí thế của tên đại hán đầu trọc yếu đi vài phần.

“Phanh”

Khi tên đại hán đầu trọc vừa nói. đùi phải của Lý Dật giống như thiểm điện đá ra, đá thẳng vào giữa cầm tên đầu trọc. Tên đầu trọc chỉ thấy dưới cằm truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, theo sau hắn cảm nhận được thân thể của mình bắn ngược lên. Thậm chí hắn chứng kiến những người ở phía dưới đều lộ ra một loại biểu tình kì quái.

Trong khi ánh mắt của mọi người đang khiếp sợ, thân mình tên đại hán đầu trọc bay trên không trung tạo thành một đường cong hoàn mỹ. Sau đó hung hăng ngã lộn, đụng trúng một cái bàn, nhất thời cốc chén thủy tinh liền bị vỡ nát.

."A"

Những khách nhân ở bàn chung quanh chứng kiến một màn bất thình lình như vậy, sợ hãi nhốn nháo thoái lui.

Mà đám đại hán kia trông thấy thủ lĩnh của mình bị Lý Dật một cước đá bay ngược ra ngoài mấy thước. Cả đám đều không dám tin tưởng, đồng loạt ngây người ngay tại chỗ!

Hiển nhiên bọn chúng nằm mơ cũng thật không ngờ, có người dám động thủ ở Hắc Dạ Chi Thành, hơn nữa còn đánh nhân viên của hộp đêm Nhưng mà, chuyện bọn hắn càng không nghĩ đến, lại còn ở phía sau.

Sau khi phi cước đá bay tên đại hán đầu trọc. Lý Dật cũng không có đình chỉ, thoạt nhìn cả người giống như một đầu sư tử đang tức giận hướng bầy SƠn dương phóng tới. Cùng thời điểm đó, Anh Hoa và JeSter cũng động, tuy rằng không biết tại sao biểu hiện của Lý Dật lại Xúc động đến mức như thế, nhưng bọn họ đã nhìn ra. đêm nay Lý Dạt cần phải phát tiết hết tâm tình.

“Phanh!"

"Phanh!”

“Ca sát!”

Liên tục những thanh âm trầm đục vang lên. Xen lẫn theo là tiếng rên rĩ chói tai của bọn đại hán kia, còn khách nhân chung quanh thì lại lớn tiếng kinh hô. Ðối với đám lưu manh bình thường nầy mà nói, thực lực của ba người Lý Dật. Anh Hoa, JeSter phải dùng hai từ khủng bố để hình dung, song phương hoàn toàn không cùng một loại đẳng cấp.

Một phút!

Gần một phút đồng hồ, những tên đại hán nầy giống như heo chết nằm im ở trên mặt đất. ánh mắt nhìn về phía ba người đã tràn ngập vẻ kính sợ. có thể tiếng âm nhạc đã hơi giảm đi một chút, đèn điện cũng được bật lên. nhất thời trong đại sãnh tràn ngập thanh ậm chửi thề. Theo sau, những vị khách nhân tựa hồ đã minh bạch chuyện gì đang Xảy ra rồi, nên bọn họ đồng loạt phóng tới hướng Lý Dật, hình thành một cái vòng tròn bao vây ba người ở bên trong.

Một vài kẻ trong số đó, đối với ba người Lý Dạt Chỉ trỏ, dường như đang trào phúng ba người hành động quá mức ngu Xuẫn.

Nhìn thần tình vui sướng khi thấy người gặp họa của bọn chúng. Anh Hoa cùng Jester vẻ mặt không chút biểu cảm nào. Đối với hai người mà nói, hiện tại cái loại tình huống này, chỉ là một chuyện bình thường.

Mà Jestet lại càng không cần phải nói, thân làm quân nhân ưu tú nhất nước Ðức. hắn tham gia chiến đấu so với hiện tại,...hoành tráng hơn nhiều, thậm chí, ngay cả hai trường hợp này cũng không thể đánh động nổi.

Tương phản với biểu tình không chút diễn cảm nào của hai người, Lý Dật lại chậm rãi hộc ra một ngụm nộ khí. Người quen thuộc với Lý Dật đều rõ ràng, Lý Dật Xúc động tới mức động thủ, quả thực là một chuyện bất khả tư nghị, mà trên thực tế, Lý Dật đã động thủ, nguyên nhân có điểm hơi miễn cưỡng, chính là vì phát tiết.

Thẳng cho tới hiện giờ. Andrew Loufu chính là một khối tâm bệnh ở trong lòng của hắn, lựa chọn quyết định ngày hôm nay làm cho phần áp lực trong lòng mạnh mẽ dâng trào, ép tới mức khiến hắn cơ hồ không thở nổi. Hắn vốn định tìm một cái hộp đêm, cố gắng dùng thanh âm huyên náo ở đó mà uống rượu phát tiết tâm tình, nhưng chẳng ngờ được lại gặp phải tên đại hán đầu trọc kia khiêu khích. nhất thời liền động nộ. Lần động thủ này để cho hắn đem toàn bộ áp bức bởi vì Andrew Loufu nghẹn tại nội tâm, toàn bộ phát tiết hết ra bên ngoài!

Thế nhưng dường như cũng mang đến cho hắn một chút phiền toái.

Khách nhân ở bên ngoài Xôn Xao lên, theo sau đó một đám nam nhân mặc âu phục đen hướng về phía Lý Dật đi tới. Cùng với tên đại hán lúc trước so sánh, hiện giờ những nam nhân này diễn cảm dũng mãnh không nói, phần thắt lưng còn hơi phòng lên, hiển nhiên bên trong có giấu vũ khí.

Đầu lĩnh là một người da trắng đeo kính đen.

Khi hắn cùng thủ hạ thông qua đám khách nhân đi tới phia trước ba người Lý Dật, thì chính bản thân hắn cũng sững sờ!

Bởi vì hắn nhận ra Lý Dật.

Thân là người phụ trách Hắc Dạ Chi Thành, hắn tuy rằng không bằng với người phụ trách của gia tộc mafia, nhưng tại thế giới ngầm ở New York cũng hiểu biết sâu sắc. hắn nghe được tin tức hôm nay Lý Dật đến New York. cũng nhìn qua ảnh chụp của Lý Dật. về phần hắn biết thân phân của Lý Dật. thì là do em trai của hắn. Em trai của hắn là một đầu mục tiểu hắc bang tại Los Angeles, đã từng kể cho hắn nghe qua sự tích về Lý Dật. Khi đó, em trai hắn khẳng định rằng Lý Dật là đồng minh trung thành nhất của gia tộc Gambino, hắn tuyệt đối không tin.

Nhưng hôm nay, sau khi hắn biết được thông tin Lý Dật đến New York, theo sau Jonhson Gambino đích thân ra sân bay nghênh đón. điều này làm cho hắn tin tưởng những gì em trai mình đã từng nói.

“ Đợi một chút!" Trong lúc tên thủ lĩnh da trắng ngây ngẩn. thì đám thủ hạ của hắn muốn Xông lên bao vây Lý Dật. tức thì hắn giật mình tỉnh mộng. mở miệng ngăn trở hành động của thủ hạ.

Tiếp theo. ở dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người. hắn nhanh chân bước tới trước mặt Lý Dật, lộ ra vẻ tươi cười: “Lý tiên sinh, đã Xảy ra chuyện gì?"

Hắn vưa bật thốt Xong, tất cả khách nhân tại đương truờng đều chấn động!

Ở trong suy nghĩ của mọi người, thì người da trắng đeo kính đen hẳn là dẫn thủ hạ đến tống cổ ba người Lý Dật ra ngoài, làm thức ăn nuôi chó mới đúng, như thế nào bây giờ còn lộ ra biểu tình cung kính đây?

“Cẩn thận..."

Đúng lúc này, Jester luôn luôn trầm mặc bỗng nhiên hét lớn.

"Sưu"

Viên đạn bạo phá lực cản trong không khí. cấp tốc bắn tới vị trí của Lý Dật! Lý Dật tuy rằng đang tò mò về hành động của người đeo kính, nhưng chỉ trong sát na đó hắn cũng cảm nhận được chân khí nguy hiểm Khi Jester mở miệng hét lớn, đồng thời hắn phóng tới ôm cả người gã da trắng đeo kính đen. bổ nhào Xuống sàn nhà! Viên đạn bay Sượt qua đầu Lý Dật, trúng vào bức tường phia sau lưng, trên bức tường lập tức Xuất hiện một cái lỗ nhỏ. Cùng lúc này, viên đạn bắn ngược trở lại, đánh trúng tay của một gã da đen. Người nọ nhất thời phát ra một tiếng hét thảm, ôm cánh tay té ngã trên sàn nhà, máu tươi như hệ thống thoát nước tuôn ra xối Xả.

Bất thình lình vang lên tiếng súng làm cho trong đại sãnh nguyên bản đang im lặng, nhất thời rối loạn, những khách nhân nhốn nháo la hét om sòm, hướng ra phía bên ngoài chạy đi, cũng có vài người thông minh lựa chọn phương pháp ôm đầu ngồi nép Xuống bàn.

Lúc này. Lý Dật. Anh Hoa và Jester cơ hồ cùng một thời gian đem ánh mắt quăng về hướng phía Xa Xa!

Xa Xa, một gã nam tử mặc áo đen chứng kiến Lý Dật không có việc gì. hơi nhíu mày, nhưng lại không tiếp tục bắn thêm phát nữa. bởi vì hắn biết mình không còn cơ hội.

Ngay tại khi hắn giả bộ như không có việc gì. muốn đi ra bên ngoài. bỗng nhiên hắn phát hiện. cả người mình đang bị một ánh mắt âm độc dán chặt!

Chủ nhân của ánh mắt này là một nữ nhân, một nữ nhân mặc áo màu đỏ tươi. Nữ nhân đem ánh mắt đóng đinh tại trên người gã nam tử kia, đồng thời rất nhanh tiếp cận hắn!

Sát khí!

Mặc dù cách Xa nhau hơn hai mươi thước, nhưng nam tử áo đen vẫn cảm nhận được sát ý trên con người của nữ nhân kia!

Đôi mắt kia tràn ngập sát ý như muốn nói với hắn rằng: “Ngươi nhất định phải Chết!"
Bình Luận (0)
Comment