Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 370

Trên đường đi tới Trịnh Châu, bầu trời đã dần tối đen. Lý Dật cũng không đi tiếp, mà tìm một khách sạn năm sao ở lại.

Vào lúc ăn cơm chiều, không chỉ có Lý Dật không có hăng hái, Dương Phàm cũng như thế, hiển nhiên, chuyện của Lý Dật và Trịnh Dũng Cương không thể hoàn mỹ giải quyết, hắn dĩ nhiên không thể vui vẻ, dù sao hai người đều là huynh đệ của hắn, hắn không hi vọng bất luận người nào gặp chuyện không may.

Mà Kroff luôn luôn thích trêu chọc ngay lúc ăn cơm tối, cũng có vẻ mặt phiền muộn.

Bởi vì trước khi đoàn người rời khỏi Cùng Nghĩa, quan viên chính phủ địa phương Cùng Nghĩa cũng đã chuẩn bị Xong bữa tiệc, Kroff nhìn thấy tâm tình của Lý Dật không tốt, không dám đề cập việc này, trực tiếp liền từ chối. Kết quả trên đường từ Cùng Nghĩa đi tới Trịnh Châu, quan viên chính phủ địa phương Cùng Nghĩa không ngừng gọi điện thoại cho Kroff, Kroff bị quấy rầy đến thập phần căm tức, cuối cùng rơi vào đường cùng không thể làm gì khác hơn là ném luôn điện thoại!

Buổi cơm tối kết thúc trong bầu không khí quỷ dị.

Trở lại gian phòng, Andrew nhìn thấy Lý Dật cau mày, nhịn không được hỏi: “Anh yêu, từ sau khi anh nhận được điện thoại, vẫn cau mày. Lẽ nào gặp phải chuyện phiền phức gì sao?”

Trên đường từ Cùng Nghĩa đến Trịnh Châu, Lý Dật cũng không đem nội dung cuộc điện thoại nói cho Andrew, mà vẫn suy tư về dụng ý của Chu Lập Quốc của Ðại Quyển.

Lúc này nghe được Andrew hỏi như vậy, Lý Dật cũng không giấu diếm, nhẹ nhàng gật đầu: “Vào lúc buổi chiều, anh nhận được điện thoại của Tưởng Cương Xã đoàn Ðông Tinh Hong Kong, hắn nói cho anh biết, long đầu Chu Lập Quốc của Ðại Quyển cự tuyệt đi tới Hong Kong, muốn anh đi Quảng Châu tìm hắn.”

“Đi Quảng Châu?” Lý Dật nói làm vùng lông mày Andrew không khỏi nhướng lên, hiển nhiên, nàng cũng cho rằng chuyện này không đơn giản, dù sao Quảng Châu là đại bản doanh của Ðại Quyển, mà Ðại Quyển luôn luôn độc lai độc vãng, hơn nữa bởi tổ chức Hàng Không Binh có Sức chiến đấu cường đại, dám cùng bất luận hắc bang nào trên thế giới đối nghịch.

Ớ dưới tình hình này, Ðại Quyển bình thường vẫn hay làm một ít buôn bán có tính nguy hiểm rất lớn, tỷ như đen ăn đen, có lẽ vì lợi ích giúp đỡ Xã đoàn hắc bang giết người cướp của.

có lợi thì làm!

Đây là sự hình dung chân thực nhất về tổ chức Ðại Quyển!

Ngày đó, tuy rằng Lý Dật cũng không nói rõ với Tưởng Cương muốn cùng Chu Lập Quốc bàn chuyện làm ăn gì, thế nhưng với chỉ số thông minh của Chu Lập Quốc tự nhiên có thể đoán được Lý Dật tìm hắn là vì chuyện của Mãnh Hổ Bang. Kể từ đó, Chu Lập Quốc muốn Lý Dật đến Quảng Châu, điều này rất đáng giá để suy nghĩ!

“Anh yêu, anh nghĩ như thế nào?” Andrew trầm mặc một lúc lâu, bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Lý Dật cũng không lập tức trả lời Andrew, mà châm một điếu thuốc lá, rít mạnh một hơi, phun ra một ngụm khói dày đặc, sau đó nhíu mày nói: “Ngày trước, anh bị toàn bộ hắc đạo phía nam truy sát, Kiều thất chỉ tự mình đi đến Quảng Châu tim long đầu Chu Lập Quốc của Ðại Quyển đàm phán, cuối cùng cùng Chu Lập Quốc đạt thành nhất trí, để Chu Lập Quốc phái ra người của Ðại Quyển gia nhập hành động truy sát.”

Nói đến đây, Lý Dật dừng lại một chút, trầm giọng nói: “Hôm nay, Chu Lập Quốc cự tuyệt đến Hong Kong, nói rõ là có cảnh giác với anh, hắn lo lắng anh sẽ giả vờ họp tác mà trả thù hắn.”

“Đó Xác thực là một lý do.” Andrew gật đầu, Sau đó thâm ý liếc mắt nhìn Lý Dật: “Thế nhưng anh yêu, từ ý nghĩa nghiêm ngặt mà nói, đó cũng không phải là lý do.”

"Nga.?” Lý Dật nghi hoặc nhìn Andrew.

Andrew thấy biểu tình nghi hoặc của Lý Dật, nhịn không được thở dài: “Anh yêu, em phải nói cho anh, bởi vì chuyện của Trương Thiết Trụ, tâm tình của anh thập phần không Xong, điều này đã nghiêm trọng ảnh hưởng đến Sức phán đoán của anh.”

Nghe được Andrew nói như thế, Lý Dật lựa chọn trầm mặc.

Bởi vì sự thực Xác thực đúng như lời Andrew nói!

Khi biết được tao ngộ bi thảm của cha Trương Thiết Trụ, trong lòng Lý Dật phảng phất như bị một tòa núi lớn đè nặng, dị thường khó chịu. Hắn vẫn luôn là một người Xem sự hứa hẹn còn trọng yếu hơn cả tính mạng của mình!

Ngày trước, hắn đáp ứng sẽ dẫn Trương Thiết Trụ về nước, kết quả Trương Thiết Trụ vì cứu hắn mà bị giết chết. Làm lời hứa của hắn không thể thực hiện, hôm nay, cái chết của cha Trương Thiết Trụ lại lần nữa làm lời hứa của hắn biến thành bọt biển, điều nầy làm trong lòng hắn thập phần áy náy.

Hắn luôn nghĩ mình đã thiếu Trương Thiết Trụ rất nhiều!

“Anh yêu, kỳ thực anh không cần vì chuyện của Trương Thiết Trụ mà cảm thấy khổ sở.” Andrew do dự một chút, nói: “Anh đã tận lực rồi.”

“Tận lực?” Lý Dật nở nụ cười, cười đến thật khổ sáp: “Annie, mạng của Thiết Trụ thật quá khổ, là anh hại hắn.”

“Anh yêu, cái chết của hắn tuy rằng có quan hệ đến anh, thế nhưng tất cả đều do hắn tự nguyện, không phải do chính anh hại hắn. Về phần hai lần anh vi phạm lời hứa, điều nầy không phải sự sai lầm của anh, chỉ là thượng đế không cho anh cơ hội mà thôi.” Andrew nghiêm mặt nói: “Anh đã làm được không thẹn với lương tâm, em cho rằng như vậy là được rồi.”

Không thẹn với lương tâm sao?

Nghe câu nói nầy, Lý Dật lại lần nữa trầm mặc.

“Anh yêu, cha con Trương Thiết Trụ đã chết, mà anh cũng đã làm được không thẹn với lương tâm, em cho rằng anh không nên cảm thấy áy náy.” Andrew lại nói: “Hiện tại anh cần làm chính là để cho mình bình tĩnh trở lại.”

Lý Dật vẫn như cũ không nói gì, hắn cúi đầu, một mình hút thuốc, trong lòng không biết đang suy nghĩ điều gì.

Andrew nhìn thấy Lý Dật vẫn chìm đắm trong sự tự trách, trong lòng mặc dù có sốt ruột, thế nhưng cũng không nói gì nữa, nàng rất rõ ràng, Lý Dật cũng không phải là người không quả quyết, sở dĩ hắn luôn tự trách, là bởi vì hắn quá nặng nghĩa!

Lý Dật có thể đối với địch nhân vô cùng lãnh khốc, thậm chí khi tự tay giết chết địch nhân, vùng lông mày cũng không hề nháy một chút, thế nhưng đối với “thân nhân” mà hắn đã nhận chuẩn, hắn luôn Xem rất nặng rất nặng!

Lý Dật vẫn không làm Andrew thất vọng, khi hút Xong điếu thuốc, biểu tình tự trách trên mặt hắn cũng biến mất, chỉ còn lại sự lãnh tĩnh, tuyệt đối lãnh tĩnh! “Annie, theo em Xem ra, Chu Lập Quốc không đi Hong Kong, lo lắng nhất không phải là vì sợ anh mượn cơ hội giết hắn sao?” Lý Dật hỏi.

Andrew nói: “Không sai! Làm long đầu của Ðại Quyển, Chu Lập Quốc cũng coi như là một phương kiêu hùng, cũng không phải kẻ ngu muội như người bình thường.”

Nói ra hai chữ ngu muội, giọng nói của Andrew có chút cổ quái, hiển nhiên, với trạng thái khi nẫy của Lý Dật mà nói, Lý Dật coi như là người ngu muội.

“Ngày trước tuy rằng hắn bởi vì lợi ích mà tham dự hành động đuổi bắt anh, thế nhưng anh phải biết rằng, ngày trước anh chỉ là một tên lưu manh tầng dưới chót Xã hội!” Giọng nói của Andrew chậm rãi, rất bình tĩnh, cặp mắt màu lam lóe ra ánh sáng cơ trí: “Giết chết một tên lưu manh tầng dưới chót, có thể Xong một phần hồi báo thật dầy, đây chính là chuyện tốt từ trên trời rơi Xuống! Anh yêu, em thậm chí có thể khẳng định, mặc dù đổi lại là anh, ở dưới tình huống như vậy, anh cũng sẽ làm ra tuyển chọn giống như Chu Lập Quốc, đúng không?”

“Ân” Lý Dật chần chờ một chút, vẫn gật đầu.

“Như vậy được rồi.” Andrew mỉm cười: “Chu Lập Quốc chỉ là vì lợi ích làm ra một tuyển chọn chính Xác mà thôi, hơn nữa tuy rằng hắn tham dự hành động đuổi bắt, thế nhưng cũng không hề tạo thành thương tổn đối với anh! Ở dưới loại tình hình nầy, anh và hắn kỳ thực cũng không tính là địch nhân!”

Không tính là địch nhân!

Nghe Andrew phân tích, Lý Dật không thể không thừa nhận là Andrew nói không sai, từ ý nghĩa nào đó mà nói, hắn và Chu Lập Quốc thực sự không tính là địch nhân.

“Anh và hắn đã không tính là địch nhân chân chính, hắn không đi Hong Kong, tự nhiên không phải là vì sợ anh mượn cơ hội giết hắn!” Andrew tiếp tục nói: “Huống chi, dù anh và hắn có là địch nhân, nguyên nhân chính yếu hắn không đi Hong Kong cũng không phải điểm này.”

“Tiếp tục.” Lý Dật nhẹ giọng nói.

“Mục đích anh về nước, Tiêu Thanh Sơn biết, Đái Hồ biết Chu Lập Quốc tự nhiên là cũng biết.” Andrew gằn từng chữ: “Tuy rằng anh không nói rõ với Tưởng Cương ý muốn anh tìm Chu Lập Quốc làm gì, thế nhưng với chỉ số thông minh của Chu Lập Quốc, hắn tự nhiên đoán được anh dự định tìm hắn liên thủ đối phó Mãnh Hổ Bang."

“Mãnh Hổ Bang ở hắc đạo phía nam một tay che trời, ngày trước bởi vì muốn cướp giật địa bàn Quảng Ðông, đã từng chiến đấu với tổ chức Ðại Quyển, cuối cùng bởi vì sức chiến đấu của Ðại Quyển quá mức kinh khủng mà buông tha.” Lý Dật như có đăm chiêu nói: “Mà thực lực của anh tại Mỹ cùng chuyến Xảy ra tại Thượng Hải, Chu Lập Quốc hẳn là rất rõ ràng. Kể từ đó, hẳn mà anh muốn tìm hắn liên thủ đối phó Mãnh Hổ Bang, hắn sẽ phải tuyển chọn phối hợp mới đúng. Hôm nay cố ý tự cao tự đại, muốn anh đi Quảng Châu tìm hắn, chẳng lẽ là nghĩ muốn chiếm chủ động, để trong cuộc đàm phán thu hoạch lợi ích lớn hơn nữa?”

“Ðúng vậy, anh yêu, suy đoán của anh thập phần chuẩn Xác.” Andrew vui mừng cười nói: “Chu Lập Quốc không đi Hong Kong, lại muốn anh chủ động đến Quảng Châu tìm hắn, đều không phải bởi vì hắn sợ anh, cũng không phải bởi vì hắn muốn hại anh, mà chỉ là nghĩ muốn chiếm ưu thế sân nhà mà thôi! Dù sao, hiện tại là do anh có chuyện cầu hắn, mà không phải hắn cầu anh, hắn tự nhiên muốn đem cái giá khơi cao! Chỉ có như vậy, hắn mới có vốn liếng nắm sự đàm phán trong tay, để trong lúc đàm phán đạt được phần bánh mà hắn thõa mãn.”

“Hừ Chiêu thức nầy hắn đùa thật đẹp.” Hiểu được tất cả, Lý Dật có vẻ nhiều ít có chút tức giận.

Andrew cũng nhàn nhạt cười: “Anh yêu, nếu như em không đoán sai, hắn còn có thể trong quá trình đàm phán chơi một ít thứ gì đó, anh cần chuẩn bị tâm lý thật tốt, đồng thời phải nghĩ làm sao ứng phó cuộc đàm phán mà anh đã thua về khí thế này.”

“Anh sẽ làm cho hắn thất vọng.” Lý Dật tự tin nói một câu, sau đó thâm ý nhìn Andrew: “Annie, cảm ơn em”

Andrew lắc đầu, giọng nói kinh người: “Anh yêu, mặc dù lúc ở chính biến ủy ban mafia anh biểu hiện được năng lực của anh, cứu vớt được gia tộc của em, thế nhưng ở trong mắt của em, anh chỉ có thể Xem là một vị thượng vị gia hợp cách, không tính là Xuất sắc, bởi vì anh quá coi trọng người ở bên cạnh mình. Đây là nhược điểm trí mạng của anh, một thượng vị gia, nếu có nhược điểm trí mạng, như vậy hắn vĩnh viễn không thể Xem là Xuất sắc.”

Andrew nói làm Lý Dật dở khóc dở cười. Trên thực tế Xác thực như vậy, từ khi hắn chân chính dung nhập vào thời đại nầy, tính cách của hắn Xảy ra biến hóa rất lớn, ở kiếp trước, hắn không hiểu ái tình, thân tình, hữu tình, chỉ biết đưa dao mổ giết chết mục tiêu, là một cỗ máy giết người thực sự!

Ðời nầy, hắn có được tất cả những gì kiếp trước hắn không có, cho nên hắn vô cùng quý trọng, đây cũng là nguyên nhân mà ban đầu hắn vì Tiêu Thanh Sơn nguyện ý bán mạng

“Anh yêu.” Andrew đột nhiên cười thần bí: “Có thể anh không biết, em thích anh chính bởi vì điểm nầy. Vô luận là trước đây hay hiện tại đều là như vậy! Có lẽ ở trong thời gian ngắn em không trở nên có tình vị như anh, thế nhưng hiện tại em nghĩ, một người nếu như chỉ sống vì lợi ích, như vậy quá mệt mỏi, có điểm nhân tình vị thì cuộc sống sẽ tốt hơn.”

Nghe được Andrew nói, Lý Dật cũng nở nụ cười

Mà Andrew lại trừng mắt: “Anh yêu, em lại nói cho anh nghe một bí mật. Nếu như cha em nghe được lời em nói vừa rồi, ông ấy sẽ tức đến ói máu! Bởi vì anh phá vỡ sự giáo dục và bồi dưỡng suốt hai mươi năm qua của ông ấy.”

“Annie” Lý Dật nhẹ giọng gọi tên Andrew.

Nhìn thấy dáng dấp thâm tình của Lý Dật, Andrew bỗng nhiên từ trên sô pha bắn lên, đắc ý hất mái tóc dài màu vàng rực, nói lẩm bẩm: “Em biết anh muốn làm gì, hừ, đó là chuyện không có khả năng. Em nói một năm thì một năm, anh chậm rãi chờ đi!”

Dứt lời, Andrew cũng không dừng lại, mà trực tiếp rời đi.

Nhìn bóng lưng mê người dễ làm người ta phạm tội của Andrew, trong lòng Lý Dật thập phần cảm động, hắn biết cô gái thông minh cơ trí nầy là cố ý, cố ý dùng loại phương thức đặc thù nầy cải thiện tâm tình của hắn.

Sáng sớm hôm sau, Lý Dật liền lên máy bay của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp đi tới Quảng Châu.

So sánh với Trịnh Châu, nhiệt độ không khí của Quảng Châu cao hơn một ít, không hề có chút cảm giác của mùa đông.

Một năm sau, lần thứ hai đi tới Quảng Châu, Lý Dật cũng có chút cảm khái, một năm trước, hắn nhờ Phượng tỷ giúp đỡ, mạọ hiểm từ Thượng Hải đột phá vòng vây, đi tới Quảng Châu lại gặp phải Kiều thất chỉ. Vừa ra khỏi nhà gã liền bị hắc bạch lưỡng đạọ đuổi bắt, lúc đó hắn không tìm Kiều Uy, có muốn rời khỏi Quảng Châu cũng không dễ dàng.

Lần thứ hai đi tới mãnh đất vừa quen thuộc lại vừa Xa lạ nầy, Lý Dật không khỏi nhớ tới Phượng tỷ; nhớ tới cô gái phong trần đã từng thích kéo lên chiếc váy ngắn, lộ ra quần lót trắng bên trong khiêu khích hắn, nhớ tới cô gái thương cảm đã từng bị Xã hội chà đạp đến cuối cùng phải rơi vào địa ngục, nhớ tới sự chấp nhất khi Phượng Tỷ nhất định dâng hiến phần trong trắng sạch sẽ duy nhất trên thân thể mình cho hắn!

Quảng Châu cũng vẫn là Quảng Châu như trước, thế nhưng Lý Dật cũng rất rõ ràng, hắn sẽ không còn lần thứ hai gặp mặt Phượng tỷ tại Quảng Châu, thậm chí, đời nầy có thể cũng không còn cơ hội gặp lại!

Làm long đầu của Ðại Quyển, Chu Lập Quốc tất nhiên là dựa vào chính sự nổ lực của mình từng bước một bò lên địa vị như bây giờ. Khi tuổi còn trẻ, hắn là một người thanh niên mười phần yêu nước, hắn nghĩa vô phản cố tòng quân, cùng chiến hữu cùng đi ra tiền tuyến.

Hắn ở trên chiến trường lập được rất nhiều công lao, cũng bởi vì từng cứu chiến hữu từ trong địa ngục chiến trường đi ra, mà chiếm được sự tôn trọng của các chiến hữu!

Chỉ là sau khi chiến tranh kết thúc được một năm, hắn cũng không giống như trong sự tưởng tượng của mọi người, có được sự đãi ngộ tương ứng, mà lại giống như một kẻ lang bạc Xông vào giang hồ, cùng những chiến hữu đã từng cùng hắn vào sinh ra tử sáng lập tổ chức Ðại Quyển, dựa vào sức chiến đấu kinh khủng, Xông ra một bầu trời riêng thuộc về bọn họ!

Có thể khi mọi người nói đến Chu Lập Quốc, phản ứng đầu tiên đều cho rằng hắn là một đầu lĩnh hắc đạo không có chuyện ác gì không làm, mà sẽ không nhớ tới hắn đã từng là một quân nhân Trung Quốc vì bảo vệ quốc gia, bảo vệ nhân dân, cam nguyện mang theo mạng sống liều mạng Xông ra tiền tuyến!

Là nguyên nhân gì làm cho một quân nhân nhiệt huyết yêu nước biến thành phần tử hắc đạo bị người người phỉ nhổ?

Điều này không thể nào biết được, có thể chỉ có trong lòng đám người Chu Lập Quốc là biết rõ ràng.

Ðại Quyển không chỉ tồn tại ở Quảng Ðông, tại Ðông Nam Á và Canada đều có phân bộ, thậm chí thu nhập chủ yếu đến từ Đông Nam Á!

Ở dưới tình hình này Chu Lập Quốc đem đại bản doanh của Ðại Quyển thiết lập tại Quảng Ðông, lý do chỉ có một: hoài cổ!

Dùng chính cách nói của hắn, vô luận cuối cùng Ðại Quyển phát triển đến quy mô lớn thế nào, ta và huynh đệ của ta chung quy cũng là người Trung Quốc!

Cho nên tổng bộ của Ðại Quyển phải thiết lập tại đại lục!

Trước khi Lý Dật đến Quảng Châu, từng gọi điện cho Chu Lập Quốc, nói cho Chu Lập Quốc hắn muốn tới Quảng Châu, vì vậy khi chân trước của Lý Dật vừa tới Quảng Châu, Chu Lập Quốc liền nhận được tin tức.

Biệt thự của Chu Lập Quốc nằm ngay giữa một ngọn núi thuộc ngoại thành Quảng Châu, cảnh sắc chung quanh hợp lòng người, địa thế phức tạp. Làm long đầu đại ca của Ðại Quyển, đời này Chu Lập Quốc đắc tội không ít người, thậm chí hắn còn tự tay giết chết huynh đệ từng cùng hắn vào sinh ra tử.

Giết được thập phần thẳng thắn!

Bởi vì bọn họ của vài chục năm sau, tuy rằng vẫn còn đeo quang hoàn huynh đệ, thế nhưng ý nghĩa huynh đệ từ lâu đã biến chất.

Mà Chu Lập Quốc Xây dựng biệt thự ở tại đây, mục đích thập phần rõ ràng: Vô luận là cảnh sát hay cừu gia giết tới trước cửa, hắn đều có thể thuận lợi chạy trốn!

Khi đoàn người của Lý Dật đi tới chân núi, Xe liền bị một đám đại hạn ngăn cản lại. Đám đại hán kia vóc người khôi ngô, gương mặt sát khí, trong người phồng lên, hiển nhiên đều có giấu súng ống.

Thấy một màn như vậy, vô luận là Anh Hoa hay La MoXi đều nhíu mày, hai người không hẹn mà cùng đưa ánh mắt nhìn về phía Lý Dật, cùng đợi mệnh lệnh của Lý Dật, chỉ cần một câu nói của hắn, bọn họ có thể trong thời gian ngắn nhất tống đám đại hán trước mặt đi gặp diêm vương đưa tin!

“Không nên hành động thiếu suy nghĩ.” Lý Dật lắc đầu.

Nghe được Lý Dật nói, hai người song song thu hồi ánh mắt.

Những đại hán ở phía trước sau khi thấy Xe dừng lại, đều đi tới, đầu lĩnh là một gã đại hán trên mặt có vết sẹo, vóc người khôi ngô, làn da ngăm đen.

“Lý lão đại ở trên Xe sao?” Ðại hán đầu lĩnh mang theo người ngừng lại trước Xe khoảng hai thước, lớn tiếng hỏi.

Ðại hán dùng tiếng Phổ Thông, nhưng không chút tiêu chuẩn, mang theo khẩu âm Quảng Ðông rất nặng.

“Anh Hoa, Xuống phía dưới hỏi một chút bọn họ muốn làm gì, nhớ kỹ không nên động thủ.” Lý Dật dặn dò Anh Hoa một câu.

Anh Hoa trầm mặc không lên tiếng bước Xuống Xe.

Gió dưới chân núi rất lớn, gió thổi phồng chiếc áo choàng đỏ tươi trên người Anh Hoa, cũng thổi bay mái tóc dài của nàng, lộ ra gương mặt lãnh diễm cùng đôi mắt không chút cảm tình.

Trong lúc Anh Hoa hướng những đại hán kia đi tới, toàn bộ những đại hán không hẹn mà cùng đưa ánh mắt nhìn Anh Hoa, trong đó đại bộ phận trong ánh mắt lộ ra ánh sáng dị dạng, chỉ có đại hán đầu lĩnh và một ít người nhíu mày.

“Lý tiên sinh hỏi các ngươi muốn gì?” Anh Hoa đi tới trước mặt đám đại hán kia, lạnh lùng mở miệng, tiếng Phổ Thông còn tiêu chuẩn hơn cả đại hán đầu lĩnh.

Nghe được Anh Hoa nói, đầu lĩnh đại hán lạnh lùng cười: “Lão đại chúng ta có lệnh, nếu Lý tiên sinh tới, chỉ cho qua một chiếc Xe, những người khác toàn bộ ở dưới chân núi chờ!”

Đầu lĩnh đại hán nói làm trong ánh mắt Anh Hoa hiện lên một đạo hàn quang, nhưng nhớ tới lời Lý Dật dặn dò nàng cũng không lập tức động thủ, mà Xoay người đi tới trước mặt Lý Dật, nói: “Bọn họ chỉ cho một chiếc Xe lên núi.”

“Mẹ nó, đạm tạp chủng kỹ nữ dưỡng này, bọn họ muốn làm gì?” Nghe được Anh Hoa nói, Kroff nhất thời nổi giận

Mà Lý Dật nhíu mày trầm mặc vài giây, sau đó nói một lời kinh người: “Làm theo lời bọn họ.”

Lời của Lý Dật vừa thốt ra, vô luận là Anh Hoa hay Kroff, hoặc là sáu gã thành viên Hắc Dạ phụ trách bảo hộ sự an toàn của hắn đều ngây ngẩn cả người!

Duy nhất biểu hiện bình thường chỉ có một mình Andrew.
Bình Luận (0)
Comment