Bất quá năng lực miễn dịch của Lý Dật đối với mỹ nữ rốt cục người bình thường không thể so sánh, chỉ thoáng một giây ngây người, lập tức liền khôi phục bình thường.
Gia Cát Minh Nguyệt một mực dùng khóe mắt quan sát Lý Dật, thấy Lý Dật không tới một giây đồng hồ liền từ trong sự kinh ngạc phục hồi lại tinh thần, nhiều ít cảm thấy thưởng thức, mà cặp mắt mỹ lệ của Andrew Luofu cũng hiện lên một tia ánh sáng kỳ dị.
“Andrew Luofu tiểu thư, lần thứ hai nhìn thấy cô, là một chuyện vô cùng vinh hạnh.” Gia Cát Minh Nguyệt mỉm cười nói, đồng thời hướng Andrew Luofu đi đến, mà Lý Dật vẫn đi theo sát sau đó.
Ánh mắt Andrew Luofu thoáng dừng lại trên người Lý Dật một chút, sau đó nói: “Gia Cát Minh Nguyệt tiểu thư, hắn là trợ thủ mới của cô?”
“Nghiêm ngặt mà nói thì không phải, bất quá, cô có thể xem hắn là trợ thủ của tôi, là người rất đáng tín nhiệm.” Gia Cát Minh Nguyệt trầm ngâm một chút nói.
Câu trả lời của Gia Cát Minh Nguyệt lập tức làm cho Andrew Luofu sản sinh lòng hiếu kỳ đối với Lý Dật.
Đối với Mãnh Hổ Bang, Andrew Luofu cũng không xa lạ, ngược lại, lần này nàng đến Trung Quốc chính là vì muốn tiến hành hợp tác với Tiêu Thanh Thiên.
Trong tư liệu điều tra của nàng ta, bên người Gia Cát Minh Nguyệt cũng không có trợ thủ đắc lực, mà hôm nay trong lời nói của Gia Cát Minh Nguyệt, nàng nghe ra thân phận của Lý Dật cũng rất không bình thường.
Điều này không khỏi làm nàng hiếu kỳ, rốt cục Lý Dật là thần thánh phương nào?
Trong lòng tuy rằng hiếu kỳ, thế nhưng trên mặt Andrew Luofu không lộ ra biểu tình kinh ngạc chút nào, nàng là một nữ nhân có lực khống chế rất mạnh, thậm chí cũng không liếc mắt nhìn Lý Dật, chỉ là nàng có hứng thú nhìn Gia Cát Minh Nguyệt nói: “Nga? Gia Cát Minh Nguyệt tiểu thư hẳn là giới thiệu một chút với tôi mới được.”
“Lý Dật.” Lý Dật chủ động tiến lên trước một bước, vươn tay, biểu tình bình tĩnh, không có chút ý tứ khinh nhờn nào.
Andrew Luofo thấy hình dạng không kiêu không ti của Lý Dật, mỉm cười vươn tay bắt tay Lý Dật một chút.
Ngón tay Andrew Luofu rất dài, rất trắng, da rất trơn tuột, Lý Dật nắm lấy tay nàng liền có loại cảm giác mềm mại, nhưng hắn cũng không nhân cơ hội chiếm tiện nghi, mà là chỉ bắt tay tượng trưng một chút, liền buông lỏng ra.
Không háo sắc.
Gia Cát Minh Nguyệt kể từ khi Andrew Luofo xuống xe, vẫn một mực yên lặng quan sát Lý Dật, lúc này nhìn thấy cử động của Lý Dật, trong lòng lập tức liền có định luận.
“Andrew Luofu tiểu thư, chúng ta đến phòng làm việc nói đi, về phần trợ thủ của cô, cô có thể cho bọn họ đến trong sòng bạc đùa chơi một chút.” Gia Cát Minh Nguyệt thấy thời gian cũng đã tới, đề nghị nói.
Andrew Luofu gật đầu, quay đầu lại nhìn hai gã nam tử phía sau nói: “Mark, Greg, hai người đi vào tùy tiện, nhớ kỹ, chỉ tiêu khiển là được, bằng không nếu chọc giận Gia Cát Minh Nguyệt tiểu thư tôi sẽ lấy tính mạng hai người.”
“Dạ, tiểu thư!” Hai gã nam tử nghe được Andrew Luofu nói, lập tức gật đầu.
Mà Gia Cát Minh Nguyệt vừa nghe được tên hai người, trong lòng cũng hơi chấn động!
Sau đó, khóe miệng của nàng lộ ra dáng tươi cười phức tạp, nói: “Thật sự không ngờ, Andrew Luofu tiểu thư lại mang cả hai người họ cùng đến. Như vậy đi, để người của tôi bồi họ chơi, thắng bao nhiêu cũng không sao, then chốt là cho người của tôi từ trên người bọn họ học được chút ít gì đó.”
Lời này của Gia Cát Minh Nguyệt nói ra thẳng thắn, nàng xác thực cũng có được vốn liếng này.
“Bọn họ sẽ không để ý đâu.” Lời tuy nhiên nói như vậy, thế nhưng trong giọng nói của Andrew Luofu đã có một sự cao ngạo khó có thể che giấu.
Bởi vì, Mark và Greg hai người được bài danh một trong mười đổ thuật( thuật đánh bài) cao thủ, một thân đổ thuật xuất thần nhập hóa.
Gia Cát Minh Nguyệt cũng không chút nào bất mãn đối với lời của Andrew Luofu nói, nàng hiểu được, người kiêu ngạo trên thế giới này thông thường có hai loại, một loại là thứ ngu xuẩn không có vốn liếng, tự cho là đúng. Mà mặt khác loại còn lại là người có vốn liếng để kiêu ngạo, rất rõ ràng, Andrew Luofu thuộc về loại thứ hai.
Sau đó, Lý Dật cùng với Gia Cát Minh Nguyệt và Andrew Luofu đi tới phòng làm việc của Gia Cát Minh Nguyệt, mà hai gã trợ thủ của Andrew Luofu cũng đi vào sòng bạc.
Vừa tiến vào phòng làm việc, Gia Cát Minh Nguyệt mỉm cười hỏi: “Andrew Luofu tiểu thư, cô muốn uống gì? Cà phê? Rượu? Hay trà?”
“Uống trà đi, trà của người phương Đông rất không tệ, so với cà phê ngon hơn.” Andrew Luofu tùy ý ngồi lên sô pha, thế nhưng tư thế ngồi cũng thập phần chú ý, vừa nhìn liền biết từng trải qua sự huấn luyện lễ nghi nghiêm khắc.
Nghe được Andrew Luofu nói, Gia Cát Minh Nguyệt liền gọi điện thoại, dặn người pha ba ly trà đưa lên.
Chi tiết thật nhỏ này lại làm cho Andrew Luofu thâm ý liếc mắt nhìn Lý Dật.
Nhận thấy được ánh mắt của Andrew Luofu, vẻ mặt Lý Dật cũng bình tĩnh, không có bất luận biểu thị gì, Lý Dật nhìn ra được, Andrew Luofu cảm thấy hứng thú đối với thân phận của hắn, dù sao, Gia Cát Minh Nguyệt giới thiệu thân phận của hắn là trợ thủ, mà chuyện pha trà bưng nước xưa nay đều do trợ thủ đi làm!
“Gia Cát Minh Nguyệt tiểu thư, chuyện lần này vô luận là gia tộc của tôi, hay bên Tiêu tiên sinh đều rất xem trọng.” Andrew Luofu nhàn nhạt cười, nói: “Tôi mạo muội hỏi một câu, hắn ở chỗ này thực sự được sao?”
Hiển nhiên, Andrew Luofu là âm thầm ép hỏi Gia Cát Minh Nguyệt về thân phận của Lý Dật.
Dù sao, lần này Gambino gia tộc và Thiên Tự Đầu của Mãnh Hổ Bang hợp tác dính dáng quá nhiều!
“Andrew Luofu tiểu thư, thực không dám giấu diếm, Lý tiên sinh hoàn toàn có tư cách ngồi ở chỗ này. Thậm chí, nếu Lý tiên sinh đối với việc hợp tác lần này có điều gì dị nghị, tôi còn phải tôn trọng ý kiến của hắn.” Gia Cát Minh Nguyệt nhàn nhạt giải thích, thế nhưng trong giọng nói đã có một ít bất mãn.
Từ ngày đó nói chuyện cùng Tiêu Thanh Sơn, Gia Cát Minh Nguyệt liền hiểu rõ một sự thật: Tiêu Thanh Sơn muốn bồi dưỡng Lý Dật trở thành người nối nghiệp!
Nghe được Gia Cát Minh Nguyệt nói, vô luận là Lý Dật hay chính Andrew Luofu đều có một ít khiếp sợ.
Thậm chí, từ đầu đến cuối chưa hề lộ ra biểu tình gì trên mặt nhưng lúc này vùng chân mày Andrew Luofu lại hơi nhíu lại một chút, hiển nhiên, nàng hoàn toàn nghe hiểu được ý tứ trong giọng nói của Gia Cát Minh Nguyệt!
Mà Lý Dật đồng thời cũng hiểu rõ ý tứ trong đó, chỉ là nhiều ít vẫn có vẻ nghi hoặc, hiển nhiên, hắn cũng không cho rằng Tiêu Thanh Sơn thực sự muốn bồi dưỡng hắn làm người nối nghiệp, dù sao, Tiêu Thanh Sơn còn có một đứa con trai khác.
“Nếu Gia Cát Minh Nguyệt tiểu thư đã nói như vậy, tôi không còn bất luận ý kiến gì.” Andrew Luofu rất nhanh liền phục hồi lại tinh thần, nghiền ngẫm cười cười, đồng thời lần thứ hai quét mắt nhìn Lý Dật.
“Andrew Luofu tiểu thư, nếu đã đích thân đến nơi này cùng chúng ta đàm phán, như vậy gia tộc của cô đã đáp ứng kế hoạch hợp tác này?” Thân thể Gia Cát Minh Nguyệt hơi ngửa ra sau, tựa trên lưng ghế, bắt chéo chân, bày ra một tư thế rất thoải mái.
“Ân, tôi và cha tôi đã áp chế toàn bộ thanh âm phản đối trong gia tộc.” Andrew Luofu gật đầu nói: “Bất quá, vấn đề là nếu các vị nhượng ra được một ít lợi ích.”
“Còn muốn nhượng ra thêm lợi ích?” Gia Cát Minh Nguyệt nhíu mày, nói: “Toàn bộ tài chính đều do chúng tôi cung cấp, các vị chỉ là rửa tiền cho chúng tôi mà thôi, đã phân ra ba thành lợi nhuận, nếu muốn tiếp tục nhượng ra thêm lợi nhuận, chiếc bánh bên này của chúng tôi cũng còn rất nhỏ!”
Nghe được hai người giao dịch, Lý Dật lập tức liền phản ứng, Tiêu Thanh Sơn muốn cùng Gambino gia tộc tiến hành giao dịch tẩy tiền đen( rửa tiền bẩn).
Đối với việc rửa tiền, Lý Dật cũng không xa lạ, kiếp trước hắn biết được một ít hắc bang đại lão đều rửa tiền, thủ đoạn rất nhiều, trong đó hắc bang đại lão thích nhất là dùng việc lợi dụng đầu tư điện ảnh rửa tiền, tốc độ nhanh không nói, hơn nữa thập phần bảo hiểm.
Đây cũng là thủ đoạn quen dùng của gia tộc Mafia tại Mỹ và một ít hắc bang tại Hong Kong.
“Gia Cát Minh Nguyệt tiểu thư, tôi nghĩ, các người phân phối lợi nhuận như thế nào là chuyện của các vị.” Đối với lời của Gia Cát Minh Nguyệt nói, biểu tình của Andrew Luofu rất bình tĩnh: “Gia tộc của tôi chỉ cần có được phần của mình là đủ rồi.”
Giọng nói của Andrew Luofu tuy rằng bình tĩnh, thế nhưng trong đó lại lộ ra một cỗ cường thế!
Phảng phất như đang uy hiếp Gia Cát Minh Nguyệt, ngươi có thể tuyển chọn không đáp ứng.
Giờ khắc này, vùng chân mày của Gia Cát Minh Nguyệt được xưng là đệ nhất túi khôn cau chặt lại, hình thành chữ “xuyên”, nàng trầm ngâm đại khái nửa phút, mới nói: “Rất xin lỗi, Andrew tiểu thư, chuyện này tôi không có tư cách làm chủ, tôi nghĩ, chờ sau khi tôi xin chỉ thị với Tiêu tiên sinh, tôi sẽ cho cô câu trả lời.”
“Gia Cát Minh Nguyệt tiểu thư, không phải cô mới vừa nói, hắn có quyền quyết định sao? Thế nào không hỏi ý kiến của hắn xem?” Andrew Luofu đột nhiên lộ ra một dáng tươi cười, chỉ là dáng tươi cười có chút giảo hoạt, dáng tươi cười đúng tiêu chuẩn của một con hồ ly.