Tôi đứng trên này cũng vì thái độ đó của Tú mà tự dưng hồi hộp theo, người dưới đó đã một thời gian dài không gặp. Lúc trước tôi cứ nghĩ tôi và Tú là một sai lầm nhất thời nhưng bây giờ ngay cả khi xa nhau một thời gian dài gặp lại, tôi có cảm giác tự dưng tim mình nhói lên cảm giác lâng lâng bồi hồi mà cảm giác đó tôi chưa từng bắt gặp khi ở bên cạnh Dũng
Ngày trước cứ nghĩ hai đứa chẳng phải là yêu đâu mà là tại thời điểm đó tôi một mình Tú cũng một mình hai trái tim cô đơn nên tạo ra sóng gió vậy thôi. Nhưng... đời đâu ngờ đến được sau cái đêm lầm lỗi ấy chúng tôi đã có cu Bo trên đời nhưng cuộc sống mà đâu có khi nào dễ dãi cho bản thân mình, nếu tôi và Tú cương quyết ở bên nhau miệng xã hội này làm sao chúng tôi thoát được
Tôi thở dài ôm Bo tựa vào tường,đôi mắt ngân ngấn nước, tôi tội nghiệp cho Bo, thầm nghĩ giá mà ngày đó tôi và Tú không phải mang danh chị dâu em chồng, tự nguyện yêu nhau thì Bo đâu phải sống xa ba ruột của mình. Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại nếu không có Dũng đứng ra giúp đỡ che chở cưu mang cho mẹ con tôi thì không biết giờ này tôi với Bo sẽ ra sao nữa…
Một bên là quá khứ, một bên là hiện tại để mà lựa chọn tôi chỉ có thể chọn ở bên Dũng ù sao tôi cũng đã là vợ anh rồi..
...Đột nhiên bất ngờ cu Bo trong vòng tay tôi khóc ngất, tôi giật mình nhìn xuống con đung đưa vỗ về lạ thay hôm nay ko biết Bo bị gì mà khóc suốt tôi bị rối định ẵm Bo vào phòng dỗ rồi cho con uống sữa nhưng ko ngờ bên dưới tôi nghe tiếng Dũng nói với lên. Bất chợt tôi cũng thấy Tú đang ngước lên nhìn mình
"Sao Bo khóc quá vậy e.? Bế con xuống đây anh dỗ cho nè
" D...ạ...
Tôi từ từ bế bo xuống mà đôi chân tự dưng như có tảng đá đeo vào nặng trịch,trong lòng không muốn đối diện với Tú một chút nào nhưng biết sao được Dũng đã gọi xuống không lẽ tôi lại từ chối ..
Tôi bế cu Bo đang khóc ngất trong lòng định bụng sẽ đưa cho Dũng vỗ thử nào ngờ đâu cu Bo vừa mới nhìn thấy Tú, thằng bé bỗng nín khóc rồi đưa hai bàn tay mũm mĩm bé xíu chìa về phía Tú ý muốn cho Tú bế nó
Trong khoảnh khắc này tim tôi thoáng run lên, cơ thể lạnh ngắt, giờ đây tôi mới khẳng định được rằng người xưa nói cái gì cũng đúng, đúng là tình cha con thiêng liêng nhất có lẽ cu Bo đã cảm nhận được Tú là ba ruột của mình hôm nay sẽ đến nên sáng giờ nó cứ khóc hoài.
Tôi chột dạ nên đưa đôi mắt nhìn sang phía Dũng thì thấy Dũng cũng đang nhìn tôi và Cu Bo chầm chầm đôi mày anh nhíu lại sau đó nhìn lại Tú rồi nhìn cu Bo một lần nữa, ánh mắt anh thấp thoáng tia nghi hoặc.
Tôi bắt đầu bất an mình chắc chắn Dũng không nghĩ gì đâu, dù tôi biết có thể sẽ có một ngày anh sẽ biết ba ruột của Bo là ai nhưng đó là chuyện của sau này chứ bây giờ tôi ko muốn và thật sự tôi ko muốn Dũng bị tổn thương…